Thánh
Giacôbê ĐỖ MAI NĂM
Linh mục (1781 -
1838)
Ngày tử đạo: 12
tháng 8
Anh em nghỉ lại, tôi về quê trước, nhưng mà sau này ta sẽ lại
được gặp nhau.
Giacôbê Đỗ Mai Năm có tên trong sổ bộ của làng đời Tây Sơn
là Mai Ngũ, sinh năm 1781, người làng Đông Biên, huyện Vĩnh Lộc, tỉnh Thanh
Hóa. Cha được chịu chức linh mục năm ba mươi hai tuổi.
Từ bé, Giacôbê Năm đã sống trong Nhà chung, sau đó được vào
Chủng viện Kẻ Vĩnh (Vĩnh Trị), thời Đức giám mục Jacques Benjamin Longer - Gia.
Khi làm thầy giảng, thầy Năm được cử ở lại giúp Chủng viện Kẻ Vĩnh. Ban ngày thầy
coi sóc kẻ liệt, buổi tối thầy đi dạy trẻ con làng Kẻ Vĩnh. Làm thầy giảng được
mấy năm thì bề trên gọi thầy học Đại chủng viện, truyền chức linh mục cho thầy,
cùng sai đi giúp các xứ đạo lúc thầy mới đến ba mươi hai tuổi.
Linh mục Giacôbê Năm là người hiền hòa, dễ mến. Cha năng đọc
kinh, lần hạt. Đặc biệt, cha Giacôbê Năm có lòng thương kẻ khó khăn, hay giúp đỡ người nghèo
về cơm áo, thuốc men.
Vào khoảng giữa thời Minh Mạng, bề trên đem cậu Năm về Nhà
chung Kẻ Vĩnh được hai ba năm thì có chỉ cấm đạo, bắt các đạo trưởng, triệt hạ
các nhà thờ, nhà xứ. Bấy giờ Nhà chung Kẻ Vĩnh phải tản đi. Linh mục Năm ẩn trốn
ở nhà ông trùm Tốn, họ Kẻ Nguồi ba bốn năm. Khi cơn cấm đạo đã nguôi, Nhà
chung đã hồi lại, cha Năm lại
về Kẻ Vĩnh.
Chẳng được bao lâu, các quan lại bắt đạo ngặt quá, cha Năm phải ẩn trốn trong nhà ông
trùm Đích ở làng Kẻ Vĩnh. Lúc ấy có kẻ tên Tỉ quê ở Đông Mặc và tên Xuân quê Tiểu
Tức Mặc, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Định, tố giác cha Năm với quan tuần phủ
nam Định tên là Trịnh Quang Khanh.
Sáng ngày 11/05/1838, quan tuần phủ đi thuyền đến bến Kẻ
Vĩnh, lên ngồi ở đình làng, đòi mọi người từ mười tám tuổi trở lên phải đến tại
đình trình diện. Quan bắt lý trưởng làm tờ cam kết, hễ bắt được đạo trưởng,
cùng đồ đạo quốc cấm trong làng thì mình chịu tội.
Lúc ấy, linh mục Năm thắt lưng, xắn quần xắn áo định đi làm
cơm cho quan cùng với người dân. Lính đến gần nhà ông trùm Đích gặp linh mục
Năm, thấy người trắng trẻo, lại râu ria đẹp đẽ thì hỏi người rằng: “Ông là ai,
có phải là Cụ chăng?” Cha Năm
thưa rằng: “Tôi
là người nhà này”. Bấy giờ kẻ Tỉ và Xuân liền kêu lên rằng: “Đó chính là
linh mục đang trú ở nhà ông trùm Đích đấy”. Cha Năm nói: “Phải,
tôi là linh mục đây”. Lính xông tới bắt và trói cha cùng ông
trùm Đích đem nộp cho quan đang ngồi tại đình làng.
Khi đến trước mặt quan, cha cũng
xưng mình là linh mục. Quan bảo rằng: “Triều đình
nghiêm cấm đạo Giatô, sao chẳng về nhà làm ăn còn giảng đạo làm gì?” Quan
lại hỏi cha rằng: “Linh mục có bước qua thập giá chăng?” Cha thưa rằng: “Bẩm
quan lớn, chúng tôi không bước qua thập giá”. Quan hỏi cho qua chuyện rồi truyền
đóng gông cha Năm cùng ông trùm Đích và lý trưởng, con rể ông trùm Đích, và xuống
truyền chài ra Nam Định. Khi cha Năm vừa đến Nam Định thì bị giam ngay. Hôm
sau, các quan đòi cha ra và bắt bước qua thập giá, nhưng cha cương
quyết không chịu.
Ngày 12/08/1838, cha Năm, ông trùm Đích và ông lý Mỹ bị chém
đầu ở Bảy Mẫu. Ngày sau, khi đã bình yên, Nhà chung dựng nhà mồ có treo câu đối:
Linh mục Giacôbê Ðỗ Mai Năm được nâng lên bậc chân phước
ngày 27/05/1900 và được tôn phong hiển thánh ngày 19/06/1988.
Trích sách "Hạnh
Các Thánh Tử Đạo Việt Nam"
Biên soạn: Hội đồng Giám mục
Việt Nam
[1] Dịch
nghĩa: Nghĩa khí, hiên ngang trong giam cầm, đó là Cụ. Oai nghiêm, trung thành
nhiều năm mới có, đó là Thầy.