SỨ ĐIỆP CỦA ĐỨC THÁNH CHA
NHÂN NGÀY THẾ GIỚI TRUYỀN GIÁO NĂM 2005
“Truyền Giáo: Tấm bánh bẻ ra cho sự
sống của thế giới”
Anh chị em
thân mến,
1. Ngày Thế
giới Truyền giáo năm nay qui hướng về Bí
tích Thánh Thể, vì thế giúp chúng ta hiểu rõ hơn ý nghĩa “hy tế thánh thể” của
cuộc đời chúng ta, khi sống lại bầu khí của Phòng Tiệc Ly trong buổi chiều trước
cuộc khổ nạn, lúc Đức Giêsu hiến ban chính mình ngài cho thế giới: “trong
đêm bị nộp, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng tạ ơn, rồi bẻ ra và
nói: “Anh em cầm lấy mà ăn, đây là mình Thầy, hiến tế vì anh em; anh em hãy làm
việc này mà nhớ đến Thầy” (1 Cr 11, 23-24).
Trong tông
thư mới đây “Mane nobiscum Domine”
(Lạy Thầy xin ở lại cùng chúng con), tôi đã mời gọi anh chị em chiêm ngắm Đức
Giêsu, “tấm bánh bẻ ra” cho toàn thể nhân loại. Noi gương Ngài, chúng ta cũng
hãy trao hiến cuộc đời mình cho anh chị em, đặc biệt là những người thiếu thốn
nhất. Bí tích Thánh Thể mang “dấu chỉ của tính phổ quát”, tiên báo dưới hình
thái bí tích điều sẽ xảy đến “khi mà tất cả những ai tham dự bản tính nhân loại,
một khi đã được tái sinh trong Chúa Kitô nhờ Chúa Thánh Thần và cùng nhau mặc lấy
vinh quang Thiên Chúa, sẽ có thể nói: “Lạy Cha chúng con” (Ad Gentes số
7). Như thế, trong khi giúp ta hiểu cách trọn vẹn ý nghĩa của việc truyền giáo,
bí tích Thánh Thể thúc bách mỗi tín hữu, và đặc biệt là các nhà truyền giáo, trở
nên “tấm bánh bẻ ra cho sự sống của thế giới”.
Nhân loại
cần đến Đức Kitô “tấm bánh bẻ ra”
2. Trong thời
đại chúng ta hiện nay, xã hội con người dường như bị bao trùm bởi những bóng
đêm dầy đặc, rồi lại bị chấn động bởi các biến cố bi thảm và đảo lộn bởi các thảm
hoạ thiên nhiên. Thế nhưng, cũng như “trong đêm ngài bị nộp” (1 Cr 11, 23), Đức
Giêsu hôm nay vẫn “bẻ bánh” (x. Mt 26, 26) cho chúng ta, và trong các cử hành
thánh thể, Ngài hiến ban chính mình cho tất cả, dưới dấu chỉ bí tích của tình
yêu Ngài. Đó là lý do vì sao tôi đã nhắc nhở anh chị em, “bí tích Thánh Thể
không chỉ là một biểu lộ sự hiệp thông trong đời sống Giáo hội, mà còn là một kế
hoạch liên đới cho toàn nhân loại” (Mane nobiscum Domine, số 27); bí
tích Thánh Thể là “bánh bởi Trời”, bánh ban sự sống vĩnh cửu (x. Ga 6, 33) và mở
rộng tâm hồn con người ra với niềm hy vọng lớn lao.
Chính Đấng
Cứu Thế, Đấng đã từng chạnh lòng thương khi nhìn thấy đám đông, “vì họ lầm than
vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt” (Mt 9, 36), qua sự hiện diện nơi
bí tích Thánh Thể, tiếp tục bày tỏ lòng thương xót đối với nhân loại nghèo khó
và đau khổ, dọc theo dòng thời gian.
Chính trong
danh Ngài mà những người hoạt động mục vụ cũng như các nhà truyền giáo đã rong
ruổi trên những nẻo đường xa lạ, hầu mang “tấm bánh” cứu độ đến cho mọi người.
Họ được thôi thúc bởi niềm xác tín rằng, một khi kết hiệp với Đức Kitô, “là
trung tâm không chỉ đối với lịch sử của Giáo hội mà còn của cả lịch sử nhân loại”
(x. Ep 1, 10; Col 1, 15-20) (Mane nobiscum Domine, số 6), thì có thể đáp
ứng được những mong mỏi thâm sâu nhất của tâm hồn con người. Chỉ có Đức Giêsu mới
có thể thoả mãn sự đói khát tình thương và công lý của nhân loại; chỉ có Ngài mới
cho mỗi người được dự phần vào sự sống đời đời: “Tôi là bánh hằng sống từ trời
xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời” (Ga 6, 51).
Cùng với
Đức Kitô, Giáo hội trở nên “tấm bánh bẻ ra”
3. Khi cử hành
bí tích Thánh Thể, đặc biệt là vào Chúa Nhật, tức là ngày của Chúa, cộng đoàn
Giáo hội cảm nghiệm giá trị cuộc gặp gỡ với Đức Kitô phục sinh trong ánh sáng đức
tin, và ngày càng ý thức rằng, hy tế Thánh Thể là “cho muôn người” (Mt
26, 28). Nếu chúng ta được nuôi dưỡng bởi Mình và Máu Đức Kitô chịu đóng đinh
và đã phục sinh, thì chúng ta không thể giữ “quà tặng” đó cho riêng mình. Trái
lại, cần phải chia sẻ món quà đó. Niềm say mê yêu mến đức Kitô sẽ dẫn đến việc
can đảm loan báo đức Kitô, và qua chứng từ tử đạo, lời loan báo trở thành lễ
dâng trọn vẹn của tình yêu dành cho Thiên Chúa và cho anh em. Bí tích Thánh Thể
lôi cuốn chúng ta quảng đại loan báo Tin Mừng và tích cực dấn thân xây dựng một
xã hội ngay chính và huynh đệ hơn.
Tôi hết
lòng mong muốn Năm Thánh Thể sẽ thúc đẩy mọi cộng đồng Kitô hữu, qua các hoạt động
huynh đệ, chiến đấu “chống lại hình thức này hay hình thức khác của sự nghèo
khó, vốn đầy dẫy trong thế giới chúng ta” (Mane nobiscum Domine, số 28).
Bởi lẽ, “chính ở tình thương lẫn nhau, và nhất là sự quan tâm lo lắng cho những
ai đang sống trong nghèo khổ, mà người ta nhận ra chúng ta là những môn đệ đích
thực của Đức Kitô” (x. Ga 13, 35; Mt 25, 31-46). “Đó là tiêu chuẩn chứng tỏ
tính xác thực của những cử hành Thánh Thể của chúng ta” (Mane nobiscum
Domine, số 28).
Các nhà
truyền giáo, “tấm bánh bẻ ra” cho sự sống của thế giới
4. Hôm nay
đây, Đức Kitô cũng truyền cho các môn đệ của Ngài: “chính anh em hãy cho họ
ăn” (Mt 14, 16). Nhân danh Ngài, các nhà truyền giáo lên đường đến với bao
vùng đất trên thế giới, để loan báo và làm chứng cho Tin Mừng. Qua các hoạt động
của mình, họ lại làm vang lên lời của Đấng Cứu Thế: “Chính tôi là bánh trường
sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ”
(Ga 6, 35); cả họ cũng trở nên “tấm bánh bẻ ra” cho anh em, và đôi khi đi đến
chỗ hy sinh chính mạng sống mình.
Có biết bao
nhà truyền giáo tử đạo trong thời đại chúng ta! Gương của họ lôi kéo biết bao bạn
trẻ trên con đường trung tín với Đức Kitô cách anh hùng! Giáo hội đang cần đến
nhiều người nam nữ sẵn sàng hiến thân trọn vẹn cho chính nghĩa cao cả của Tin Mừng.
Ngày Thế giới
Truyền giáo là dịp rất thuận lợi để chúng ta ý thức rằng, việc tham gia vào sứ
mạng rao giảng Tin Mừng là một đòi hỏi khẩn thiết, một sứ mạng mà các cộng đoàn
địa phương và rất nhiều tổ chức Giáo hội, đặc biệt là các Hội Giáo hoàng Truyền
giáo và các tổ chức truyền giáo đã dấn thân đảm nhận. Sứ mạng đó không những cần
đến sự cầu nguyện, hy sinh, mà còn cả những nâng đỡ vật chất, cụ thể. Nhân dịp
này, tôi cũng muốn biểu dương sự phục vụ quí báu mà các Hội Giáo hoàng Truyền
giáo mang lại, và tôi kêu mời anh chị em hãy nâng đỡ họ qua sự hợp tác quảng đại
về tinh thần cũng như vật chất.
Xin Đức
Trinh Nữ, Mẹ Thiên Chúa, giúp chúng ta sống lại kinh nghiệm Phòng Tiệc Ly, để
các cộng đồng Giáo hội của chúng ta trở nên đích thực là “Công giáo”, nghĩa là
những cộng đoàn mà trong đó, “linh đạo truyền giáo”, hiểu như là “sự hiệp thông
mật thiết với Đức Kitô” (Redemptoris missio, số 88), được liên kết chặt
chẽ với “linh đạo thánh thể”, mà khuôn mẫu là Đức Maria, “người nữ thánh thể” (Ecclesia
de Eucharistia, số 53), những cộng đoàn biết mở lòng trước tiếng nói của
Thánh Thần cũng như trước các nhu cầu của nhân loại, những cộng đoàn trong đó
các tín hữu, nhất là các nhà truyền giáo, không ngần ngại trở nên “tấm bánh bẻ
ra cho sự sống của thế giới”.
Tôi gửi đến
tất cả anh chị em Phép lành của tôi.
Vatican,
ngày 22 tháng 02 năm 2005. Lễ kính Ngai Toà Thánh Phêrô.
GIOAN
PHAOLÔ II
Chuyển ngữ: Ủy Ban Loan Báo Tin Mừng