GIÁO LÝ CHO BÀI GIẢNG
CHÚA NHẬT 23 THƯỜNG NIÊN NĂM A
(Theo hướng dẫn của Bộ Phụng tự và Kỷ luật các Bí tích)
WHĐ (09.09.2023) - Để hỗ trợ các nhà giảng thuyết thuận
tiện hơn trong việc thêm giáo lý vào bài giảng,
Ban Biên tập xin được trích dẫn những điểm giáo lý phù hợp với các bài đọc Kinh
Thánh của các lễ Chúa nhật, lễ trọng theo sự theo hướng dẫn của Bộ Phụng tự và
Kỷ luật các Bí tích trong Tập sách Hướng dẫn giảng thuyết được
công bố qua Sắc lệnh ký ngày 29.06.2014.
Số 1443-1445: Việc giao hoà với Hội Thánh Số 2842-2845: "Như chúng con cũng tha kẻ có nợ
chúng con" |
Số 2055: Mười Điều Răn tóm lại trong một giới răn là
yêu thương
2055. Khi người ta đặt cho Người câu hỏi: “Điều răn nào là điều răn
trọng nhất?” (Mt 22,36), Chúa Giêsu đáp: “Ngươi phải yêu mến Chúa, Thiên Chúa của
ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi: đó là điều răn quan trọng
nhất và điều răn thứ nhất. Còn điều răn thứ hai, cũng giống điều răn ấy, là:
Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Tất cả Lề Luật và các sách ngôn sứ
đều tùy thuộc vào hai điều răn ấy” (Mt 22,37-40)[1].
Mười Điều Răn phải được giải thích dưới ánh sáng của điều răn, tuy hai nhưng là
một, là đức mến, đó là sự viên mãn của Lề Luật:
“Các điều răn
như: Ngươi không được ngoại tình, không được giết người, không được trộm cắp,
không được ham muốn, cũng như các điều răn khác, đều tóm lại trong lời này:
Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Đã yêu thương thì không làm hại
người đồng loại, yêu thương là chu toàn Lề Luật vậy” (Rm 13, 9-10).
Số 1443-1445: Việc giao hoà với Hội Thánh
1443. Trong đời sống công khai của Người, Chúa Giêsu không những đã
tha tội, mà còn biểu lộ hiệu quả của việc tha tội này: Người đã đưa các tội
nhân được tha thứ về lại với cộng đoàn dân Thiên Chúa, cộng đoàn mà tội lỗi đã
khiến họ phải xa lìa, hay thậm chí khiến họ bị loại trừ. Một dấu chỉ tỏ tường của
việc này là, Chúa Giêsu đã đón nhận các tội nhân vào bàn tiệc của Người, hơn nữa,
chính Người ngồi đồng bàn với họ, cử chỉ này, một cách hùng hồn, vừa diễn tả ơn
tha thứ của Thiên Chúa[2] và đồng thời, vừa nói lên sự
trở về giữa lòng dân Thiên Chúa[3].
1444. Khi Chúa ban cho các Tông Đồ được tham dự vào quyền riêng của
Người là quyền tha tội, Người cũng ban cho họ quyền giao hoà các tội nhân với Hội
Thánh. Chiều kích giáo hội của nhiệm vụ này của các Tông Đồ được diễn tả cách đặc
biệt trong những lời long trọng Đức Kitô nói với ông Phêrô: “Thầy sẽ trao cho
anh chìa khoá Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm
buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy”
(Mt 16,19). “Nhiệm vụ cầm buộc và tháo cởi, đã được ban cho thánh Phêrô, cũng
được ban cho tập thể các Tông Đồ, kết hợp với vị thủ lãnh của mình (x. Mt
18,18; 28,16-20)”[4].
1445. Các thuật ngữ cầm buộc và tháo cởi có nghĩa là: ai bị anh em loại
ra khỏi sự hiệp thông với anh em, thì người ấy cũng bị loại ra khỏi sự hiệp
thông với Thiên Chúa; ai được anh em đón nhận lại vào sự hiệp thông với anh em,
thì Thiên Chúa cũng đón nhận lại người ấy vào sự hiệp thông với Ngài. Việc giao
hoà với Hội Thánh không thể tách biệt khỏi sự giao hoà với Thiên Chúa.
Số 2842-2845: "Như chúng con cũng tha kẻ có nợ
chúng con"
2842. Từ “như” ở đây không phải là trường hợp duy nhất trong giáo
huấn của Chúa Giêsu: “Anh em hãy nên hoàn thiện như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện” (Mt 5,48); “Anh em hãy
có lòng nhân từ như Cha anh em là Đấng
nhân từ” (Lc 6,36); “Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu
thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như
Thầy đã yêu thương anh em” (Ga 13,34). Chúng ta không thể tuân giữ điều
răn của Chúa, nếu chỉ bắt chước mẫu gương của Chúa theo dáng vẻ bên ngoài. Vấn
đề ở đây là phải tham dự một cách sống động và “tận đáy lòng” vào sự thánh thiện,
vào lòng thương xót, vào tình yêu của Thiên Chúa chúng ta. Chỉ có Thần Khí, “nhờ
Ngài mà chúng ta sống” (Gl 5,25), mới có thể làm cho chúng ta có được những tâm
tình như Đức Kitô Giêsu đã có[5]. Lúc đó hai việc tha thứ có
thể trở nên một, nghĩa là, “biết tha thứ cho nhau như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Đức Kitô” (Ep 4,32).
2843. Như thế, những lời Chúa dạy về tha thứ, nghĩa là về thứ tình
yêu “yêu đến tận cùng của tình yêu”[6] là một thực tại sống động. Dụ
ngôn về người đầy tớ không biết thương xót, kết thúc giáo huấn của Chúa về cộng
đoàn giáo hội[7], được kết thúc bằng lời này:
“Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi
người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình”. Thật vậy, ở đó, ở
“tận đáy lòng”, mà mọi sự bị cầm buộc hay được tháo cởi. Việc không cảm thấy
hay quên đi sự xúc phạm không tuỳ thuộc khả năng chúng ta; nhưng một khi trái
tim biết tự hiến cho Chúa Thánh Thần sẽ biết biến đổi thương đau thành lòng
thương xót, và thanh luyện ký ức bằng cách biến đổi sự xúc phạm thành lời chuyển
cầu.
2844. Kinh nguyện Kitô giáo đi đến chỗ tha thứ cho kẻ thù[8]. Lời cầu nguyện biến đổi người môn đệ bằng cách làm cho họ nên đồng
hình đồng dạng với Thầy của mình. Tha thứ là một tột đỉnh của kinh nguyện Kitô
giáo; chỉ trái tim nào hoà điệu với lòng trắc ẩn của Chúa mới có thể đón nhận hồng
ân cầu nguyện. Tha thứ còn minh chứng rằng, trong thế giới này, tình yêu mạnh
hơn tội lỗi. Các vị tử đạo, trong quá khứ cũng như hiện tại, đều làm chứng cho
Chúa Giêsu về điều này. Tha thứ là điều kiện căn bản cho sự hòa giải giữa con
cái Thiên Chúa với Cha của họ[9] và giữa con người với nhau[10].
2845. Việc tha thứ tự bản chất mang tính thần linh này không có giới
hạn cũng như mức độ[11]. Nếu đề cập đến “những xúc
phạm” (là “tội” theo Lc 11,4 hoặc “nợ” theo Mt 6,12), thì thật sự mọi người
chúng ta luôn luôn là những kẻ mắc nợ: “Anh em đừng mắc nợ gì ai, ngoài món nợ
tương thân tương ái” (Rm 13,8). Sự hiệp thông của Ba Ngôi Chí Thánh là nguồn mạch
và quy luật chân lý của bất cứ tương quan nào[12].
Chúng ta phải sống sự hiệp thông đó trong cầu nguyện, đặc biệt là trong bí tích
Thánh Thể[13]:
“Thiên Chúa
không nhận tế phẩm của những kẻ gây bất hoà, và Ngài truyền họ hãy rời bỏ bàn
thờ, và đi làm hoà với anh em trước đã, ngõ hầu có thể giao hoà với Thiên Chúa
bằng những lời nài xin an bình. Hy lễ đẹp lòng Chúa hơn cả là sự bình an của
chúng ta, sự hoà thuận, tình đoàn kết của đoàn dân trong sự hợp nhất của Chúa
Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần”[14].
Bài Ðọc I: Ed 33, 7-9
"Nếu ngươi không chịu nói cho kẻ gian ác, thì Ta đòi máu nó bởi
tay ngươi".
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Ðây Chúa phán: "Hỡi con người,
Ta đã làm cho ngươi trở nên người lính canh nhà Israel: vậy khi nghe lời miệng
Ta nói, ngươi hãy loan báo cho chúng thay Ta. Khi Ta phán cùng kẻ gian ác rằng:
"Hỡi kẻ gian ác, mi sẽ phải chết"; nếu ngươi không chịu nói để kẻ
gian ác bỏ đường lối mình, thì chính kẻ gian ác sẽ chết trong sự gian ác của
nó, nhưng Ta đòi máu nó bởi tay ngươi. Còn khi ngươi loan báo cho kẻ gian ác bỏ
đường lối nó, nếu nó không chịu bỏ đường lối nó, thì nó sẽ chết trong sự gian
ác của nó, nhưng ngươi cứu được mạng sống ngươi".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 94, 1-2. 6-7. 8-9
Ðáp: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: "Các
ngươi đừng cứng lòng" (x. c. 8).
Xướng: 1) Hãy tới, chúng ta hãy
reo mừng Chúa, hãy hoan hô Ðá Tảng cứu độ của ta! Hãy ra trước thiên nhan với lời
ca ngợi, chúng ta hãy xướng ca để hoan hô Người!
Ðáp: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: "Các
ngươi đừng cứng lòng" (x. c. 8).
2) Hãy tiến liên, cúc cung bái và
sụp lạy, hãy quỳ gối trước nhan Chúa, Ðấng tạo thành ta. Vì chính Người là
Thiên Chúa của ta, và ta là dân Người chăn dẫn, là đoàn chiên thuộc ở tay Người.
Ðáp: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: "Các
ngươi đừng cứng lòng" (x. c. 8).
3) Ước chi hôm nay các bạn nghe
tiếng Người: Ðừng cứng lòng như ở Mêriba, như hôm ở Massa trong khu rừng vắng,
nơi mà cha ông các ngươi đã thử thách Ta, họ đã thử Ta mặc dầu đã thấy công cuộc
của Ta.
Ðáp: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: "Các
ngươi đừng cứng lòng" (x. c. 8).
Bài Ðọc II: Rm 13, 8-10
"Yêu thương là chu toàn cả lề luật".
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi
tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, anh em chớ mắc nợ
ai ngoài việc phải yêu mến nhau. Vì ai yêu người, thì đã giữ trọn lề luật. Ðó
là: "Chớ ngoại tình; chớ giết người; chớ trộm cắp; chớ làm chứng gian; chớ
mê tham", và nếu có điều luật nào khác, thì cũng tóm lại trong lời này là:
"Ngươi hãy yêu mến kẻ khác như chính mình". Lòng yêu thương không làm
hại kẻ khác. Vậy yêu thương là chu toàn cả lề luật.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 15, 15b
Alleluia, alleluia! - Chúa phán:
"Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha
Thầy, thì Thầy đã cho các con biết". - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 18, 15-20
"Nếu nó nghe ngươi, thì ngươi đã lợi được người anh em".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo
Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các
môn đệ rằng: "Nếu anh em ngươi lỗi phạm, hãy đi sửa dạy nó, riêng ngươi và
nó thôi. Nếu nó nghe ngươi, thì ngươi đã lợi được người anh em. Nếu nó không
nghe lời ngươi, hãy đem theo một hoặc hai người nữa, để mọi việc được giải quyết
nhờ lời hai hoặc ba nhân chứng. Nếu nó không nghe họ, hãy trình với cộng đoàn.
Và nếu nó cũng không nghe cộng đoàn, ngươi hãy kể nó như người ngoại giáo và
như người thu thuế.
"Thầy bảo thật các con, những
gì các con cầm buộc dưới đất thì trên trời cũng cầm buộc, và những gì các con
tháo gỡ dưới đất, thì trên trời cũng tháo gỡ.
"Thầy lại bảo các con, nếu
hai người trong các con, ở dưới đất, mà hiệp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì
Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời, sẽ ban cho họ điều đó. Vì ở đâu có hai hoặc ba
người tụ họp nhân danh Thầy, thì Thầy ở giữa những người ấy".
Ðó là lời Chúa.
[4] X. CĐ Vaticanô II, Hiến chế tín lý Lumen Gentium, 22: AAS 57 (1965) 26.
[5] X. Pl 2,1.5.
[6] X. Ga 13,1.
[7] X. Mt 18,23-35.
[8] X. Mt 5,43-44.
[9] X. 2 Cr 5,18-21.
[10] X. ĐGH Gioan Phaolô II, Thông điệp Dives in misericordia, 14: AAS 72 (1980) 1221-1228.
[11] X. Mt 18,21-22; Lc 17,3-4.
[12] X. 1 Ga 3,19-24.
[13] X. Mt 5,23-24.
[14] Thánh Cyprianô, De dominica Oratione, 23: CCL 3A, 105 (PL 4, 535-536).