GIÁO LÝ CHO BÀI GIẢNG
CHÚA NHẬT 17 THƯỜNG NIÊN NĂM A
(Theo hướng dẫn của Bộ Phụng tự và Kỷ luật các Bí tích)
WHĐ (28.07.2023) - Để hỗ trợ các nhà giảng thuyết thuận
tiện hơn trong việc thêm giáo lý vào bài giảng,
Ban Biên tập xin được trích dẫn những điểm giáo lý phù hợp với các bài đọc Kinh
Thánh của các lễ Chúa nhật, lễ trọng theo sự theo hướng dẫn của Bộ Phụng tự và
Kỷ luật các Bí tích trong Tập sách Hướng dẫn giảng thuyết được
công bố qua Sắc lệnh ký ngày 29.06.2014.
Số 407: Không thể bỏ qua vết thương tội lỗi khi phân
định hoàn cảnh con người
407. Giáo lý về tội tổ tông, gắn liền với giáo lý về ơn Cứu chuộc
nhờ Đức Kitô, mang lại cho ta một cái nhìn để phân định sáng suốt về tình trạng
của con người và hành động của họ ở trần gian. Vì tội tổ tông, ma quỷ đã có được
một quyền thống trị nào đó trên con người, mặc dầu con người vẫn còn tự do. Tội
tổ tông khiến con người “bị cầm giữ dưới quyền của kẻ nắm quyền thống trị của sự
chết, tức là ma quỷ”[1]. Nếu không biết rằng bản
tính nhân loại đã bị tổn thương, bị nghiêng chiều về sự dữ, người ta có thể mắc
những sai lầm nghiêm trọng trong các lãnh vực giáo dục, chính trị, hoạt động xã
hội[2] và luân lý.
Số 1777-1785: Việc đưa ra quyết định luân lý trong
sự hòa hợp với Ý Chúa
1777. Lương tâm[3], hiện diện trong trái tim của
nhân vị, ra lệnh cho nó, vào đúng lúc, phải làm lành lánh dữ. Lương tâm cũng
phán đoán các lựa chọn cụ thể, là chuẩn y những lựa chọn tốt, phản đối những lựa
chọn xấu[4]. Lương tâm chứng nhận thẩm
quyền về chân lý liên quan đến Đấng là sự thiện tối thượng, mà nhân vị cảm nghiệm
được sự lôi kéo của Ngài và đón nhận các lệnh truyền của Ngài. Người khôn
ngoan, khi lắng nghe lương tâm, có thể nghe Thiên Chúa nói.
1778. Lương tâm là sự phán đoán của lý trí, nhờ đó, nhân vị nhận thức
được phẩm chất luân lý của một hành vi cụ thể mình sắp làm, đang làm hay đã
làm. Con người, trong mọi điều mình nói hoặc làm, buộc phải trung thành theo điều
mình biết là chính đáng và trung thực. Con người, nhờ phán đoán của lương tâm của
mình, cảm thấy và nhận biết những quy định của Lề luật thần linh:
“Lương tâm là
một lề luật của tinh thần chúng ta, nhưng lại vượt quá tinh thần chúng ta, nó
đưa ra cho chúng ta những quy định, nó nói lên trách nhiệm và bổn phận, sự sợ
hãi và niềm hy vọng…. Lương tâm là sứ giả của Đấng, trong trật tự tự nhiên cũng
như trong trật tự ân sủng, nói với chúng ta sau một bức màn, dạy dỗ và hướng dẫn
chúng ta. Lương tâm là vị đại diện thứ nhất trong tất cả các đại diện của Đức
Kitô”[5].
1779. Điều quan trọng là mỗi người phải hiện diện với chính mình, để
lắng nghe và tuân theo tiếng lương tâm của mình. Sự đòi hỏi sống nội tâm là rất cần thiết, vì đời sống
thường dẫn chúng ta đến nguy cơ là chúng ta bị lôi kéo khỏi mọi suy tư, kiểm điểm
hay hồi tâm:
“Bạn hãy quay
về với lương tâm của bạn, hãy tự vấn lương tâm.... Thưa anh em, hãy quay về với
nội tâm và trong mọi sự anh em làm, hãy nhìn lên chứng nhân là Thiên Chúa”[6].
1780. Phẩm giá của nhân vị bao hàm và đòi hỏi sự ngay chính của lương tâm. Lương tâm gồm có việc nhận thức các
nguyên tắc luân lý (synderesim), việc áp dụng những nguyên tắc đó vào các hoàn
cảnh cụ thể nhờ phân định thực tiễn các lý lẽ và các lợi ích, và cuối cùng, việc
phán đoán về các hành vi cụ thể phải làm hay đã làm. Chân lý về điều thiện luân
lý, đã được lý trí nêu lên, được nhận biết cách thực tiễn và cụ thể nhờ phán đoán khôn ngoan của lương tâm. Người
chọn theo phán đoán này được gọi là kẻ khôn ngoan.
1781. Lương tâm cho phép đảm nhận trách nhiệm về những hành vi đã thực hiện. Nếu con người làm điều xấu,
phán đoán ngay chính của lương tâm nơi người đó có thể là chứng nhân cho chân
lý phổ quát của điều tốt, đồng thời cũng là chứng nhân cho sự xấu xa của việc lựa
chọn riêng của người đó. Án lệnh do phán đoán của lương tâm cũng là bảo chứng
cho niềm hy vọng và lòng thương xót. Khi xác nhận lỗi lầm đã phạm, lương tâm nhắc
nhở chúng ta phải cầu xin ơn tha thứ, phải làm điều tốt và phải không ngừng vun
trồng nhân đức nhờ ân sủng của Thiên Chúa:
“Chúng ta sẽ
được an lòng trước mặt Thiên Chúa. Vì nếu lòng chúng ta có cáo tội chúng ta,
Thiên Chúa còn cao cả hơn lòng chúng ta, và Ngài biết hết mọi sự” (1 Ga
3,19-20).
1782. Con người có quyền hành động cách tự do theo lương tâm, để có
thể đảm nhận những quyết định luân lý một cách cá vị. “Không được cưỡng bức ai
hành động trái với lương tâm của họ. Cũng không được ngăn cản họ hành động theo
lương tâm của họ, nhất là trong vấn đề tôn giáo”[7].
Việc huấn luyện lương tâm
1783. Lương tâm phải được trở nên vững chắc hơn và sự phán đoán
luân lý phải được soi sáng. Một lương tâm được huấn luyện tốt thì ngay chính và
chân thật. Nó sẽ đưa ra những phán đoán theo lý trí, phù hợp với điều thiện
đích thực mà Đấng Tạo Hoá khôn ngoan muốn. Việc giáo dục lương tâm là cần thiết
cho con người, vì họ đang bị chi phối bởi các ảnh hưởng tiêu cực và bị cám dỗ bởi
tội lỗi, nên thích làm theo ý riêng hơn và khước từ những đạo lý được đưa ra một
cách có thẩm quyền.
1784. Việc giáo dục lương tâm là nhiệm vụ của cả cuộc đời. Ngay từ
những năm đầu tiên, việc giáo dục gợi lên cho trẻ em sự nhận biết và thực hành
luật nội tâm được lương tâm công nhận. Một nền giáo dục khôn ngoan dạy nhân đức;
đề phòng và chữa lành con người khỏi sợ hãi, khỏi yêu mình cách mù quáng (“tính
ích kỷ”) và khỏi kiêu căng, khỏi những mặc cảm tội lỗi và thái độ tự mãn, phát
sinh từ sự yếu đuối và những lỗi lầm của con người. Việc giáo dục lương tâm bảo
đảm cho sự tự do và tạo nên sự bình an trong trái tim.
1785. Trong việc huấn luyện lương tâm, Lời Chúa là ánh sáng soi đường
cho chúng ta. Chúng ta phải thấm nhuần Lời Chúa vào trong đức tin và kinh nguyện,
và phải đem ra thực hành. Chúng ta cũng phải kiểm điểm lương tâm bằng cách nhìn
lên thập giá của Chúa. Các hồng ân của Chúa Thánh Thần trợ giúp chúng ta, chúng
ta còn được giúp đỡ bởi lời chứng và lời khuyên nhủ của những người khác và được
hướng dẫn bởi đạo lý của Hội Thánh được đưa ra một cách có thẩm quyền[8].
Số 1786-1789: Việc tìm kiếm Ý Chúa trong Lề luật thần
linh cho những hoàn cảnh khó khăn
1786. Lương tâm, đứng trước một lựa chọn luân lý, có thể đưa ra, hoặc
một phán đoán ngay chính phù hợp với lý trí và Lề luật thần linh, hoặc trái lại,
một phán đoán sai lầm, xa rời lý trí và Lề luật thần linh.
1787. Con người đôi khi gặp những hoàn cảnh làm cho phán đoán luân
lý không được chắc chắn và khó quyết định. Tuy nhiên, họ phải luôn tìm kiếm điều
đúng và tốt, và phân định ra thánh ý của Thiên Chúa được diễn tả trong Lề luật
thần linh.
1788. Để đạt được điều này, con người phải cố gắng giải thích các dữ
kiện của kinh nghiệm và các dấu chỉ thời đại, nhờ đức khôn ngoan, nhờ những lời
khuyên bảo của những người khôn ngoan và nhờ sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần và
của các hồng ân của Ngài.
1789. Một số quy tắc được áp dụng trong mọi trường hợp:
– Không bao giờ được làm điều xấu
để đạt tới điều tốt.
– “Khuôn vàng thước ngọc”: “Tất cả
những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho
người ta” (Mt 7,12)[9].
– Đức mến luôn đòi hỏi tôn trọng
người lân cận và lương tâm của họ. “Như vậy, phạm đến anh em và làm thương tổn
lương tâm yếu đuối của họ là phạm đến Đức Kitô” (1 Cr 8,12). “Tốt nhất là …
tránh những gì có thể gây cớ cho anh em mình vấp ngã” (Rm 14,21).
Số 1038-1041: Việc tách biệt giữa thiện và ác trong
Sự Phán xét
1038. Việc phục sinh của tất cả mọi người đã chết, “người lành và kẻ
dữ” (Cv 24,15), đi trước cuộc Phán Xét cuối cùng. Đó sẽ là “giờ mọi kẻ ở trong
mồ sẽ nghe tiếng … Con Người và sẽ ra khỏi đó: ai đã làm điều lành, thì sẽ sống
lại để được sống; ai đã làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án” (Ga
5,28-29). Lúc đó Đức Kitô sẽ đến “trong vinh quang của Người, có tất cả các
thiên sứ theo hầu…. Các dân thiên hạ sẽ được tập hợp trước mặt Người; và Người
sẽ tách biệt họ với nhau, như mục tử tách biệt chiên với dê, Người sẽ cho chiên
đứng bên phải Người, còn dê ở bên trái…. Thế là họ ra đi để chịu cực hình muôn
kiếp, còn những người công chính ra đi để hưởng sự sống muôn đời” (Mt
25,31.32.46).
1039. Đối diện với Đức Kitô, Đấng là Chân lý, chân lý về mối tương
quan của từng người với Thiên Chúa sẽ được biểu lộ một cách vĩnh viễn[10]. Việc Phán Xét cuối cùng sẽ
mạc khải, đến tận những hậu quả cuối cùng của nó, điều thiện hảo mà mỗi người
đã làm, hoặc đã bỏ không làm, trong suốt đời sống trần thế của họ:
“Bất cứ điều
gì những kẻ dữ làm, đều bị ghi lại, mà họ không biết, khi ‘Thiên Chúa ta ngự đến,
Ngài không nín lặng’ (Tv 50,3)…. Rồi Ngài quay sang những kẻ ở bên trái và nói:
Ta đã đặt những người nghèo khó bé mọn của Ta trên trần thế cho các ngươi. Ta
như là Đầu, Ta đang ngự bên hữu Chúa Cha trên trời, nhưng các chi thể của Ta
nơi trần thế phải đau khổ, túng thiếu. Nếu các ngươi cho các chi thể của Ta bất
cứ cái gì, thì cái đó đã lên tới Đầu. Các ngươi phải biết rằng, Ta đã đặt những
người nghèo khó bé mọn của Ta cho các ngươi khi còn ở trần thế, Ta đặt ho làm
những người phục vụ các ngươi để đem các việc làm của các ngươi vào kho tàng của
Ta. Và các ngươi đã chẳng đặt gì vào tay họ, vì vậy các ngươi chẳng gặp được gì
ở nơi Ta”[11].
1040. Cuộc Phán Xét cuối cùng sẽ diễn ra khi Đức Kitô trở lại một
cách vinh quang. Chỉ có Chúa Cha mới biết ngày giờ; chỉ một mình Ngài quyết định
việc Ngự đến của Đức Kitô. Lúc đó, qua Con của Ngài là Chúa Giêsu Kitô, Chúa
Cha sẽ công bố phán quyết chung thẩm của Ngài về toàn thể lịch sử. Chúng ta sẽ
nhận biết ý nghĩa tối hậu của toàn bộ công trình tạo dựng và của toàn bộ Nhiệm
cục cứu độ và chúng ta sẽ hiểu những đường lối kỳ diệu qua đó sự quan phòng của
Thiên Chúa đã dẫn đưa mọi sự đến mục đích tối hậu của chúng. Cuộc Phán Xét cuối
cùng sẽ mạc khải đức công chính của Thiên Chúa chiến thắng mọi sự bất chính mà
các thụ tạo của Ngài đã lỗi phạm, và tình yêu của Ngài mạnh hơn sự chết[12].
1041. Sứ điệp của việc Phán Xét cuối cùng là kêu gọi hối cải, trong
khi Thiên Chúa còn cho người ta “thời gian thuận tiện” và “ngày cứu độ” (2 Cr
6,2). Sứ điệp này gợi lên sự kính sợ thánh thiện đối với Thiên Chúa. Nó thúc đẩy
người ta đến sự công chính của Nước Trời. Sứ điệp này loan báo “ngày hồng phúc
vẫn hằng mong đợi” (Tt 2,13), tức là ngày trở lại của Chúa, Đấng sẽ đến “để được
tôn vinh giữa các thần thánh của Người và được ngưỡng mộ giữa mọi kẻ đã tin” (2
Tx 1,10).
Số 1037: Thiên Chúa không tiền định cho ai xuống hỏa
ngục
1037. Thiên Chúa không tiền định cho ai xuống hỏa ngục[13]; điều này đòi sự tự ý thù
ghét Thiên Chúa (tội trọng) và cố chấp trong tình trạng đó đến cùng. Hội Thánh,
trong phụng vụ Thánh Thể và trong kinh nguyện hằng ngày của các tín hữu, khẩn cầu
lòng thương xót của Thiên Chúa, Đấng không muốn “cho ai phải diệt vong, nhưng muốn
cho mọi người đi tới chỗ ăn năn hối cải” (2 Pr 3,9):
“Vì vậy, lạy
Chúa, xin vui lòng chấp nhận lễ vật của chúng con là tôi tớ Chúa, và của toàn
thể gia đình Chúa…. Xin an bài cho đời chúng con được sống trong bình an của
Chúa, cứu chúng con thoát khỏi án phạt đời đời và nhận chúng con vào đoàn những
người Chúa chọn”[14].
Bài Ðọc I: 1 V 3, 5. 7-12
"Xin ban cho tôi tớ Chúa tâm hồn khôn ngoan".
Trích sách Các Vua quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy, tại Gabaon,
ban đêm, Chúa hiện ra cùng Salomon trong giấc mộng và phán rằng: "Ngươi muốn
gì thì hãy xin, Ta sẽ ban cho ngươi". Salomon thưa: "Lạy Chúa là
Thiên Chúa, Chúa khiến tôi tớ Chúa cai trị kế vị Ðavít thân phụ con. Nhưng con
chỉ là một trẻ nhỏ, không biết đường đi nước bước. Tôi tớ Chúa đang sống giữa
dân Chúa chọn, một dân đông đảo không thể đếm và ước lượng được. Vậy xin Chúa
ban cho tôi tớ Chúa tâm hồn khôn ngoan để đoán xét dân Chúa, và phân biệt lành
dữ, vì ai có thể xét xử dân này, một dân của Chúa đông đảo thế này?"
Ðiều Salomon kêu xin như trên đã đẹp
lòng Chúa, nên Chúa phán cùng Salomon rằng: "Vì ngươi đã xin điều đó, mà
không xin sống lâu, được giàu có, của cải, mạng sống quân thù, lại xin cho được
khôn ngoan để biết xét đoán, thì đây Ta ban cho ngươi điều ngươi xin, và ban
cho ngươi tâm hồn khôn ngoan minh mẫn, đến nỗi trước ngươi không có ai giống
ngươi, và sau ngươi không có ai bằng ngươi".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 118, 57 và 72. 76-77. 127-128. 129-130
Ðáp: Lạy Chúa, con yêu chuộng luật pháp của Chúa biết
bao! (c. 97a)
Xướng: 1) Lạy Chúa, con xưng thực
kỷ phần của con là tuân giữ những lời ban dạy của Ngài. Ðối với con, luật pháp
do miệng Chúa đáng chuộng hơn vàng bạc châu báu muôn ngàn.
Ðáp: Lạy Chúa, con yêu chuộng luật pháp của Chúa biết
bao! (c. 97a)
2) Xin Chúa tỏ lòng thương hầu uỷ
lạo con, theo như lời đã hứa cùng tôi tớ Chúa. Nguyện Chúa xót thương cho con
được sống, vì luật pháp Ngài là sự sung sướng của con.
Ðáp: Lạy Chúa, con yêu chuộng luật pháp của Chúa biết
bao! (c. 97a)
3) Bởi thế nên con yêu quý chỉ thị
Ngài hơn vàng, và hơn cả vàng ròng tinh khiết. Bởi thế nên con tự chọn tất cả
huấn lệnh của Ngài; hết thảy đường lối gian tà con đều ghét bỏ.
Ðáp: Lạy Chúa, con yêu chuộng luật pháp của Chúa biết
bao! (c. 97a)
4) Kỳ diệu thay những lời Ngài
nghiêm huấn, bởi thế linh hồn con vẫn tuân theo. Sự mạc khải lời Ngài soi sáng
và dạy bảo những người chưa kinh nghiệm.
Ðáp: Lạy Chúa, con yêu chuộng luật pháp của Chúa biết
bao! (c. 97a)
Bài Ðọc II: Rm 8, 28-30
"Người đã tiền định cho chúng ta trở nên giống hình ảnh Con Người".
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi
tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, chúng ta biết rằng
những kẻ yêu mến Thiên Chúa thì Người giúp họ được sự lành, họ là những người
theo dự định của Chúa, được kêu gọi nên thánh. Vì chưng, những kẻ Chúa đã biết
trước, thì Người đã tiền định cho họ nên giống hình ảnh Con Người, để Ngài trở
nên trưởng tử giữa đoàn anh em đông đúc. Những ai Người đã tiền định, thì Người
cũng kêu gọi; những ai Người đã kêu gọi, thì Người cũng làm cho nên công chính;
mà những ai Người đã làm cho nên công chính?, thì Người cũng cho họ được vinh
quang.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: 1 Pr 1, 25
Alleluia, alleluia! - Lời Chúa tồn
tại muôn đời, đó là lời Tin Mừng đã rao giảng cho anh em. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 13, 44-46 {hoặc 44-52}
"Anh bán tất cả những gì anh có mà mua thửa ruộng đó".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo
Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân
chúng rằng: "Nước trời giống như kho tàng chôn giấu trong ruộng, người kia
tìm được, vội chôn vùi xuống, vui mừng trở về bán tất cả những gì anh có mà mua
thửa ruộng ấy. Nước trời cũng giống như người buôn nọ đi tìm ngọc quý. Tìm được
một viên ngọc quý, anh về bán mọi của cải mà mua viên ngọc ấy.
{"Nước trời lại giống như lưới thả dưới biển, bắt được mọi thứ
cá. Lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi đó mà lựa chọn: cá tốt thì bỏ vào
giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài. Trong ngày tận thế cũng vậy: các thiên thần sẽ
đến mà tách biệt kẻ dữ ra khỏi người lành, rồi ném những kẻ dữ vào lò lửa, ở đó
sẽ phải khóc lóc và nghiến răng. Các ngươi có hiểu những điều đó không?" Họ
thưa rằng: "Có".
Người liền bảo họ: "Bởi thế,
những thầy thông giáo am tường về Nước trời cũng giống như chủ nhà kia, hay lợi
dụng những cái mới, cũ trong kho mình".}
Ðó là lời Chúa.
[5] Gioan Henri Newman, A Letter to the Duke of Norfolk, 5: Certain Difficulties felt by Anglicans in Catholic Teaching, v.2
(Westminster 1969) 248.
[13] X. CĐ Arausicanô II, Conclusio: DS 397; CĐ Triđentinô, Sess. 6a, Decretum de iustificatione, canon 17: DS 1567.
[14] Kinh Nguyện
Thánh Thể I, hoặc Lễ Quy Rôma, 88: Sách
Lễ Rôma, editio typica (Typis Polyglottis Vaticanis 1970) 450.