HỌC TẬP THÔNG ĐIỆP LAUDATO SI’
BÀI 4 - TRÁCH NHIỆM CỦA NHÂN LOẠI ĐỐI VỚI TẠO THÀNH
Khoa học và tôn giáo có thể ngồi lại với nhau để đối thoại chân tình hầu tìm ra lợi ích cho cả hai về môi sinh. Thật sự, thuật ngữ “tạo thành” có ý nghĩa phong phú hơn từ ngữ “tự nhiên”. Tạo thành là kế hoạch yêu thương của Thiên Chúa mà trong đó mọi loại thụ tạo đều có giá trị và ý nghĩa của nó và nhân loại được liên kết bằng mối dây vô hình và chung sống với nhau dưới dạng thức một gia đình chung.
Ánh sáng đức tin của chúng ta, sự khôn ngoan của Kinh Thánh và huyền nhiệm của vũ trụ mời gọi chúng ta gắn bó mật thiết với Thiên Chúa, với những người lân cận và với trái đất, tuy nhiên mối tương quan hài hòa này đang bị đổ vỡ bởi tội lỗi. Chúng ta cần liên kết sự quan tâm của chúng ta về môi sinh với tình yêu chân thật cho các thế hệ tương lai của chúng ta và sự cam kết chắc chắn phục hồi các vấn đề xã hội, (xem Chăm Sóc Ngôi Nhà Chung, số 91).
Mọi mối quan tâm tới môi sinh cần xem xét đến các quyền căn bản của người nghèo và những người bị thiệt thòi quyền lợi trong xã hội. Môi trường sinh thái tự nhiên là lợi ích chung và trách nhiệm của mọi người. Nếu một người chiếm hữu một điều gì đó, thì phải quản lý vì ích lợi cho mọi người. Nếu không làm như thế, chúng ta sẽ làm khổ lương tâm của chúng ta vì phủ nhận sự hiện sinh của những người khác. Chúng ta vi phạm giới luật ngươi không được giết người khi hai mươi phần trăm dân số địa cầu sử dụng các tài nguyên với một mức độ cướp đi từ những nước nghèo và các thế hệ tương lai về những gì họ cần thiết để sinh tồn, (số 91).
Đối với các tín hữu, chúng ta thử xét xem: Đức tin của mình kêu gọi chúng ta thực hành những vấn đề gì về khí hậu? Mối tương quan của tôi với Thiên Chúa và trái đất như thế nào? Tôi sẽ làm những gì để bày tỏ lòng biết ơn với ân huệ tạo thành?
Chúng ta đang trải qua kinh nghiệm sống với những cộng đồng và thế giới thiên nhiên đang bị cho là không quan trọng và khai thác, Kinh Thánh, giáo huấn xã hội của Giáo Hội Công Giáo và khoa học thôi thúc chúng ta tìm kiếm những phương thức khôi phục mối tương quan chính đáng với Tạo Thành. Thực tại của sự biến đổi khí hậu mời gọi chúng ta tiếp tục hoán cải môi sinh trong mỗi cá nhân và cộng đồng nhờ đó sẽ dẫn tới sự thay đổi cơ cấu và lối sống của mỗi cá nhân và cả cộng đồng. Như là kết quả của sự hiểu biết sâu xa từ thần học tạo dựng, chúng ta nhận biết hành vi đạo đức không còn bị giam hãm chỉ trong mối tương quan với Thiên Chúa và những con người khác. Hành vi đạo đức cũng phải được mở ra với và bao gồm mối tương quan của chúng ta với mọi loài thụ tạo.
Trách nhiệm của chúng ta là đánh thức trong Giáo Hội và xã hội về sự liên kết giữa hòa bình, sinh thái và công lý qua đối thoại và ủng hộ tích cực.