KINH LẠY NỮ VƯƠNG THIÊN ĐÀNG VỚI ĐỨC THÁNH CHA

Chúa Nhật III Mùa Phục Sinh Năm A (06.04.2008)
CẤU TRÚC THÁNH LỄ

Bài huấn dụ trưa Chúa nhựt thứ III Phục sinh năm A (06.04.2008) chú giải đoạn Tin mừng được đọc trong Thánh lễ, kể lại việc Chúa Giêsu phục sinh hiện ra với hai môn đệ trên đường về Emmaus. Đức Thánh Cha đã dừng lại ở những điểm chính sau đây. Thứ nhất, đường về Emmaus tượng trưng cuộc lữ hành của các tín hữu. Thứ hai, tâm trạng của các môn đệ cũng điển hình cho những kinh nghiệm về cuộc khủng hoảng đức tin của mỗi người chúng ta. Thứ ba, cuộc gặp gỡ với Chúa Giêsu đã giúp cho các môn đệ thanh luyện đức tin. Sau cùng, qua đoạn trình thuật này, chúng ta nhận thấy phác hoạ cấu trúc của Thánh Lễ, với hai phần: lắng nghe Lời Chúa và cử hành Thánh thể, thông hiệp vào bí tích Mình và Máu Thánh Chúa Giêsu, nhờ đó chúng ta cảm nghiệm sự hiện diện của Chúa Kitô Phục sinh.

Trong phần chào thăm các phái đoàn hành hương sau khi ban phép lành Toà thánh, đức Bênêđictô XVI đã nhắc đến lễ nghi bế mạc Hội Nghị về Lòng Chúa Thương xót diễn ra vào buổi sáng tại đền thánh Phêrô, với khẩu hiệu: “Hãy ra đi làm chứng cho lòng thương xót của Chúa, nguồn mạch hy vọng cho mỗi người và cho toàn nhân loại”.

Sau đây là nguyên văn bài huấn dụ:

Anh chị em thân mến

Bài Tin mừng chúa nhựt hôm nay, chúa nhựt thứ Ba Phục sinh – là trình thuật nổi tiếng mệnh danh là “hai môn đệ Emmaus” (xc Lc 24,13-35). Tác giả kể lại rằng hai môn đệ của Chúa Giêsu, vào hôm sau ngày sabát, nghĩa là ngày thứ ba từ khi Người chịu chết, trong tâm trạng buồn rầu chán nản đã rời bỏ Giêrusalem, đi về một làng không xa đó, tên là Emmaus. Trên đường đi, Đức Giêsu phục sinh đã đên bên cạnh họ, nhưng họ không nhận ra Người. Thấy họ buồn rầu, Chúa đã giải thích cho họ, dựa theo Kinh thánh, rằng đấng Mêsia phải chịu đau khổ và chết để đi vào vinh quang, Thế rồi, khi cùng vào một nhà với họ, Người đã ngồi vào bàn, đọc lời chúc lành trên bánh, bẻ ra và chính lúc ấy họ đã nhận ra Người, nhưng Người đã mất dạng, để lại cho họ sự ngỡ ngàng trước tấm bánh được bẻ ra, dấu chỉ của sự hiện diện của Người. Lập tức hai người đã trở vê Giêrusalem và họ thuật lại cho các môn đệ điều đã xảy ra.

Không ai có thể xác định địa điểm của làng Emmaus ở đâu. Đã có nhiều giả thuyết đã được đề ra, và điều này gợi ý cho thấy rằng thực sự Emmaus có thể tượng trưng cho bất cứ một nơi nào: con đường dẫn về Emmaus là con đường của hết mọi Kitô hữu, và thậm chí của hết mọi người nữa. Trên mọi nẻo đường của chúng ta, Chúa Giêsu phục sinh trở nên kẻ đồng hành, để hâm lên trong trái tim sức nóng của lòng tin và hy vọng và bẻ tấm bánh của sự sống vĩnh cửu. Trong cuộc đàm đạo giữa các môn đệ với người khách lạ, thánh sứ Luca đã ghi lại tâm trạng của họ như thế này: “Chúng tôi vẫn hy vọng rằng” (24,21). Động từ đặt ở thời quá khứ nói lên tất cả: Chúng tôi đã tin, chúng tôi đã đi theo, chúng tôi đã hy vọng …, thế mà bây giờ mọi sự đã tiêu tan hết. Cả ông Giêsu Nazaret, một kẻ tỏ ra là ngôn sứ oai hùng về lời nói và việc làm, cũng đã thất bại, và chúng tôi đã mất hy vọng. Thử hỏi rằng trên đời này ai mà chẳng có lúc cảm thấy điều đó? Lắm khi chính lòng tin cũng bị khủng hoảng bởi vì những kinh nghiệm tiêu cực khiến cho ta cảm thấy bị bỏ rơi và phản bội ngay cả về phía Thiên Chúa nữa. Vì thế con đường về Emmaus trở nên hành trình để cho lòng tin của chúng ta vào Chúa được thanh luyện và trưởng thành: cuộc gặp gỡ với Chúa Phục sinh mang lại cho ta một lòng tin sâu đậm và chân chính hơn, sau khi đã được rèn luyện nhờ ngọn lửa của biến cố Phục sinh; một lòng tin vững mạnh bởi vì được nuôi dưỡng không phải do những tư tưởng của trần tục nhưng nhờ Lời của Chúa và Thánh Thể.

Bản văn Tin mừng tuyệt vời này đã chứa đựng cấu trúc của Thánh Lễ: trong phần đầu là lắng nghe lời Chúa qua Kinh Thánh; trong phần thứ hai, phụng vụ Thánh Thể và sự thông hiệp với Chúa Kitô hiện diện trong bí tích của Mình và Máu Thánh. Được nuôi dưỡng vào hai bàn tiệc này, Hội thánh được xây đắp liên lỉ và được đổi mới mỗi ngày trong lòng tin, hy vọng và yêu mến. Nhờ lời chuyển cầu của Đức Maria chí thánh, chúng ta hãy cầu nguyện để cho mỗi người Kitô hữu và mỗi cộng đoàn, khi sống lại cảm nghiệm của các môn đệ Emmaus, biết tái khám phá ân huệ biến đổi nhờ gặp gỡ Chúa Kitô phục sinh.

Bình Hòa

Nguồn: archivioradiovaticana.va (06.04.2008)