Cha Phanxicô
Xaviê TRƯƠNG BỬU DIỆP (1897 – 1946)
Một mẫu gương mục tử: Sống chết vì đoàn chiên
Ai đã từng đến du lịch ở vùng đồng bằng sông Cửu Long có
lẽ sẽ không thể bỏ qua một điểm hành hương nổi tiếng: Tắc Sậy. Từ những năm của
thập niên 1980 trở đi, hằng năm cứ vào ngày 11–12/3 dòng người lương giáo từ
các nơi tuôn về Tắc Sậy, trên nhiều chiếc xe đò chở khách người ta còn có thể
thấy hình một vi linh mục mặt vuông chữ điền rất dễ mến. Họ đến Tắc Sậy để làm
gì vậy? Thưa để kỷ niệm lễ giỗ của một vị linh mục có tên là Phanxicô Xaviê
Trương Bửu Diệp.
Đôi dòng tiểu
sử
Cha Phanxicô Trương Bửu Diệp sinh ngày 1-1-1897, được Cha
Giuse Sớm rửa tội ngày 2-2-1897 tại họ đạo Cồn Phước, làng Tấn Ðức, nay thuộc
ấp Mỹ Lợi, xã Mỹ Luông, Chợ Mới, Tỉnh An Giang.
Cha ngài là Micae Trương Văn Đặng (1860-1935), mẹ ngài là
Lucia Lê Thị Thanh. Gia đình sinh sống tại họ đạo Cồn Phước.
Năm 1904, lúc ngài lên 7 tuổi thì mẹ mất. Theo cha, gia
đình dời lên Battambang, Campuchia, sinh sống bằng nghề thợ mộc. Tại đây, thân
phụ ngài tục huyền với bà Maria Nguyển thị Phước, sinh năm 1890, quê quán họ Mỹ
Luông, Chợ Mới, An Giang. Kế mẫu đã sinh cho ngài người em gái tên là Trương
thị Thìn (1913), hiện còn sống tại họ đạo Bến Dinh, xã Tân Hoà, huyện Thanh
Bình, tỉnh Ðồng Tháp.
Năm 1909, cha Phêrô Lê Huỳnh Tiền cho ngài vào Tiểu chủng
viện Cù lao Giêng, xã Tấn Mỹ, Chợ Mới An Giang. Mãn Tiểu chủng viện, ngài lên
Ðại chủng viện Nam Vang, Campuchia (lúc đó các họ đạo khu vực Ðồng bằng sông
Cửu Long trực thuộc giáo phận
Năm 1924, sau thời gian tu học, ngài được thụ phong linh
mục tại Nam Vang, thời Ðức cha GB. Chabalier. Lễ vinh quy và mở tay được tổ
chức tại nhà người cô ruột là bà Sáu Nhiều, tại họ đạo Cồn Phước.
Năm 1924-1927, được bề trên bổ nhiệm làm cha phó họ đạo
Hố Trư, một họ đạo của người Việt
Năm 1927-1929, ngài về làm giáo sư tại Tiểu chủng viện Cù
lao Giêng.
Sống chết vì
đoàn chiên
Tháng 3 năm 1930, ngài về nhậm họ đạo Tắc Sậy. Trong
những năm làm cha sở, ngài quan hệ, giúp đỡ, thành lập nhiều họ đạo vùng phụ
cận như: Bà Ðốc, Cam Bô, An Hải, Ðầu Sấu, Chủ Chí, Khúc Tréo, Ðồng Gò, Rạch Rắn.
Theo lời kể của ông Giacôbê Huỳnh Văn Lập 76t, ngày xưa
là chú bé giúp lễ ở với cha (ông Ba Lập hiện vẫn còn sống ở tại Tắc Sậy) thì cha
Diệp rất hiền nhưng khi giảng thì có lúc giọng cha rất hùng hồn mạnh mẽ, có lúc
lại rất êm đềm. Cha cũng rất thương người nghèo: ông còn nhớ khi có những người
nghèo đói bất kể lương giáo hay người lỡ đường cha đều kêu vào rồi mở lẫm lúa
cho họ lấy lúa đem ra xay giã lấy gạo (vì lúc đó không có nhà máy xay lúa như
bây giờ).
Hoàn cảnh xã hội nhiễu nhương vì chiến tranh giữa Nhật và
Pháp, dân chúng nhiều người di tản. Cha Bề trên điạ phận Phêrô Trần Minh Ký ở
Bạc Liêu kêu gọi ngài lánh mặt; người Pháp 3 lần đem xe đến rước, khuyên ngài
tạm lánh khi nào tình hình yên ổn thì trở về họ đạo, nhưng ngài trả lời: “Tôi sống giữa đoàn chiên và nếu có chết
cũng giữa đoàn chiên. Tôi không đi đâu hết.”
Ngày 12-3-1946, ngài bị Nhật bắt cùng với trên 70 người
giáo dân tại họ Tắc Sậy, tất cả bị lùa đi và nhốt chung tại lẫm luá của ông
giáo Sự ở Cây Dừa. Cũng theo lời kể của ông Ba Lập thì họ chất rơm chung quanh
tính đốt tất cả, nhưng cha Diệp đứng ra tranh đấu cho dân, đồng thời an ủi những
người cùng bị giam. Cha khuyên giáo dân ăn năn tội và giải tội cho họ. Cha bị
mời đi làm việc 3 lần và lần thứ ba thì không thấy trở về nữa. Sau khi cha bị
mời đi lần thứ ba bổn đạo thấy cửa lẫm để mở ngỏ và họ đã trốn thoát.
Sau đó vài ngày giáo dân đã tìm thấy xác ngài từ một cái
ao của ông giáo Sự, với vết chém sau ót ngang mang tai và thân xác trần trụi
như Chuá Giêsu trên thập giá.
Thi hài ngài được vớt lên và chôn cất trong phòng thánh
nhà thờ Khúc Tréo. Ðến năm 1969, hài cốt ngài được di dời về nhà thờ Tắc Sậy, nhiệm
sở của ngài thi hành chức vụ chủ chăn trong 16 năm. Ngôi nhà mồ của ngài hiện
nay, được trùng tu và khánh thành ngày 4-6-1989. Ngài là cha sở thứ nhì của họ
đạo Tắc Sậy.
Chứng nhân Đức
Ái
Lễ giỗ đầu đầu tiên do cha Antôn Vũ Xuân Vinh tổ chức năm
1979 với thành phần tham dự đến từ những họ đạo chung quanh (chỉ khoảng chừng
30 người). Nhưng dần dần số người nhận được ơn lành nhờ lời bầu cử của cha Diệp
ngày càng nhiều và họ đổn thổi về sự hiển linh của ngài nên rất đông đảo người
lương cũng như giáo trong nước và cả ngoài nước đều tuôn về Tắc Sậy để cầu khấn
với ngài. Số khách hành hương trong ngày lễ giỗ ngày càng tăng, con số lên đến
hàng chục ngàn người và không chỉ trong ngày lễ giỗ mà còn thường xuyên trong
năm vẫn có những người đến hành hương. Vì thế kể từ 21-01-1997 Đức Giám mục Cần
Thơ đã chính thức thành lập Trung tâm
Truyền giáo Phanxicô tại Tắc Sậy. Từ nơi đây rất nhiều người đã nhận được
những ơn lành phần xác cũng như phần hồn.
Nếu ngày xưa ngài đã vì thương đoàn chiên mà sẵn sàng sống
chết vì họ thì ngày nay ngài lại trở thành chứng nhân của Đức Ái qua biết bao
nhiêu ơn lạ nhờ lời bầu cử của ngài cho tất cả những ai chạy đến với ngài.