Bài Ðọc I: Cv 17,15. 22 - 18,1

“Ðấng quý vị thờ mà không nhận biết, thì tôi xin loan báo Người cho quý vị”.

Trích sách Tông đồ Công vụ.

Trong những ngày ấy, nhừng người tháp tùng Phaolô, dẫn đưa ngài cho đến Athêna; và khi đã nhận lệnh ngài truyền cho Sila và Timôthêu đến gặp ngài lập tức, họ liền ra đi.

Bấy giờ Phaolô đứng giữa đồi Arêôpagô mà nói: “Kính thưa quý vị người Athêna, tôi nhận thấy quý vị rất sùng tín về mọi mặt. Vì khi đi ngang qua, nhìn các tượng thần của quý vị, tôi cũng thấy một bàn thờ có ghi chữ: “Kính Thần vô danh”. Vậy Ðấng quý vị thờ mà không nhận biết, thì tôi xin loan báo Người cho quý vị. Thiên Chúa, Ðấng đã tác tạo vũ trụ và vạn vật trong vũ trụ, Người là Chúa trời đất, nên không ngự nơi đền thờ do tay người phàm làm ra. Người cũng không cần bàn tay người phàm phụng sự như thể thiếu thốn điều gì, vì chính Người ban cho mọi người sự sống, hơi thở và hết mọi sự. Người đã làm cho toàn thể loài người từ một nguyên tổ lan tràn khắp mặt đất. Người phân định thời hạn rõ rệt và biên giới chỗ họ ở, để họ tìm thấy Thiên Chúa nếu họ cố gắng dò dẫm tìm gặp Người, vì thật ra Người không ở xa mỗi người chúng ta. Vì chưng ta sống, ta cử động và ta hiện hữu trong Người, như có mấy thi sĩ của quý vị đã nói: “Chúng ta thuộc tông giống Người”. Vậy bởi chúng ta là dòng giống của Thiên Chúa, chúng ta không được nghĩ rằng Thần Linh giống như vàng, hoặc bạc, hay đá do nghệ thuật chạm trổ và suy tưởng của con người làm ra. Thiên Chúa không chấp những thời gian mê muội đó, nay Người loan báo cho nhân loại nhận biết để mọi người khắp nơi ăn năn hối cải, vì Người đã quy định ngày Người sẽ xét xử vũ trụ cách công minh, do Ðấng Người đã chỉ định và cho Ðấng ấy từ cõi chết sống lại để mọi người tin”.

Khi họ nghe nói kẻ chết sống lại, thì có kẻ nhạo cười, có người lại nói rằng: “Ðể khi khác, chúng tôi sẽ nghe ông nói lại về điều đó”. Thế là Phaolô bỏ họ ra đi. Nhưng cũng có vài người theo và tin ngài, trong số đó có Ðiônysiô nhân viên thuộc Arêôpagô, một phụ nữ tên Ðamari và mấy người khác nữa. Sau đó, Phaolô rời Athêna đi Côrintô.

Ðó là lời Chúa.


Đáp Ca: Tv 148, 1-2. 11-12ab. 12c-14a. 14bcd

Ðáp: Trời đất đầy vinh quang của Chúa.

Xướng: 1) Hãy ca tụng Chúa từ muôn cõi trời, hãy ca tụng Người trên nơi cao thẳm. Các thiên thần Chúa, hãy ca tụng Người đi, ca tụng Người đi, hỡi các đạo thiên binh.

Ðáp: Trời đất đầy vinh quang của Chúa.

2) Quân vương địa cầu và tất cả chư dân, quan chức và các vị chính quyền trên cõi đất, các thanh niên và cả những cô gái tân, những ông cụ già với đoàn con trẻ.

Ðáp: Trời đất đầy vinh quang của Chúa.

3) Họ hãy ca tụng danh Chúa, vì danh Người siêu phàm, độc nhất, oai nghiêm. Người tràn lan trên trời dưới đất, và Người nâng cao quyền thế dân Người.

Ðáp: Trời đất đầy vinh quang của Chúa.

4) Dân Người là đề tài ca tụng cho mọi tín hữu, cho hết thảy con cái Israel, dân tộc sống gần gũi với Người.

Ðáp: Trời đất đầy vinh quang của Chúa.


Alleluia: Ga 16, 7.13

Alleluia, alleluia! - Chúa phán: “Thầy sẽ sai Thần Chân Lý đến, Người sẽ dạy các con biết tất cả sự thật”. - Alleluia.


Phúc Âm: Ga 16, 12-15

“Thần Chân Lý sẽ dạy các con biết tất cả sự thật”

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy còn nhiều điều phải nói với các con, nhưng bây giờ các con không thể lĩnh hội được. Khi Thần Chân lý đến, Người sẽ dạy các con biết tất cả sự thật, vì Người không tự mình mà nói, nhưng Người nghe gì thì sẽ nói vậy, và Người sẽ bảo cho các con biết những việc tương lai. Người sẽ làm vinh danh Thầy, vì Người sẽ lãnh nhận từ nơi Thầy mà loan truyền cho các con. Tất cả những gì Cha có, đều là của Thầy, vì thế Thầy đã nói: “Người sẽ lãnh nhận từ nơi Thầy mà loan truyền cho các con”.

Ðó là lời Chúa.


Suy niệm:

“Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em,

nhưng bây giờ, anh em không có sức chịu nổi.”

Ðức Giêsu khi sắp về với Cha,

đã chấp nhận giới hạn của các môn đệ.

Ngài chưa nói hết được những điều Ngài muốn nói,

nhưng Ngài không muốn ép họ phải cố hiểu.

Cần có thời gian, và nhất là cần Thánh Thần...

Ðức Giêsu chấp nhận ra đi khi việc huấn luyện còn dang dở.

Ngài chấp nhận mình không phải là vị thầy duy nhất:

Sau này, Thánh Thần sẽ dạy anh em mọi điều (Ga 14,26).

Ngài cũng chẳng phải là Ðấng Bảo Trợ duy nhất

vì còn một Ðấng Bảo Trợ khác đến sau Ngài (x. Ga 14,16).

Ngài đã vén mở cho các môn đệ thấy sự thật,

sự thật về Cha, về bản thân mình và về con người.

Nhưng Ngài biết rằng cần có Thánh Thần từ từ dẫn dắt

các môn đệ mới hiểu thấu và đi vào toàn bộ sự thật.

Vì lợi ích của họ, Ðức Giêsu sẵn sàng ra đi (x. Ga 16,7),

để nhường chỗ cho Ðấng Cha và Ngài sai đến.

Ðức Giêsu chẳng tìm mình, và Thánh Thần cũng vậy.

Thánh Thần chỉ có sứ mạng

là đưa con người đến với Cha và Con là Ðức Giêsu.

Ngài chẳng tìm vinh quang cho mình,

nhưng chỉ tìm tôn vinh và làm chứng cho Ðức Giêsu.

Cha cũng chẳng tim mình.

Cha chẳng giữ gì làm của riêng.

“Mọi sự Cha có đều là của Thầy” (c.15)

Cha là nguồn mạch luôn trào dâng qua Con.

Con là Con vì đón nhận tất cả từ Cha.

Tình yêu liên kết Cha và Con là Thánh Thần,

Khi chiêm ngắm thế giới của Thiên Chúa Ba Ngôi,

chúng ta thấy đó là một cộng đoàn lý tưởng.

Mỗi ngôi vị đều sống cho hai ngôi vị kia.

Yêu thương và hiệp thông với nhau đòi từ bỏ

Nhưng từ bỏ lại làm cho mỗi ngôi vị trọn vẹn là mình,

và sống trong hạnh phúc viên mãn.

Thiên Chúa của Kitô giáo là một cộng đoàn yêu thương,

nhưng thế giới của Thiên Chúa Ba Ngôi lại không khép kín.

Thế giới ấy vươn ra ngoài mình,

để cho hạnh phúc tuôn đổ trên toàn bộ công trình sáng tạo.

Cha yêu loài người đến độ sai Con Một làm người.

Con yêu loài người đến độ dám sống và chết cho họ.

Thánh Thần yêu loài người đến độ luôn ở bên để ủi an nâng đỡ.

Cả Ba Ngôi cùng nhau lo cho loài người.

Ước mơ lớn nhất của Ba Ngôi là đưa cả nhân loại

đi vào thế giới thần linh của mình,

để mỗi người được hưởng hạnh phúc làm con trong Chúa Con.

Thiên Chúa Ba Ngôi là tình yêu mở ra, chia sẻ, mời gọi.

Tình yêu đích thực bao giờ cũng khiêm hạ đợi chờ.

Chúng ta tự hỏi mình có sẵn sàng mở ra

để Chúa đi vào thế giới của mình

và để mình đi vào thế giới của Chúa không?



Cầu nguyện:


Giữa một thế giới đề cao quyền lực và lợi nhuận,

xin dạy con biết phục vụ âm thầm.


Giữa một thế giới say mê thống trị và chiếm đoạt,

xin dạy con biết yêu thương tự hiến.


Giữa một thế giới đầy phe phái chia rẽ,

xin dạy con biết cộng tác và đồng trách nhiệm.


Giữa một thế giới đầy hàng rào kỳ thị,

xin dạy con biết coi mọi người như anh em.


Lạy Chúa Ba Ngôi,

Ngài là mẫu mực của tình yêu tinh ròng,

xin cho các kitô hữu chúng con

trở thành tình yêu

cho trái tim khô cằn của thế giới.


Xin dạy chúng con biết yêu như Ngài,

biết sống nhờ và sống cho tha nhân,

biết quảng đại cho đi

và khiêm nhường nhận lãnh.


Lạy Ba Ngôi chí thánh,

xin cho chúng con tin vào sự hiện diện của Chúa

ở sâu thẳm lòng chúng con,

và trong lòng từng con người bé nhỏ. Amen.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J