Bài Ðọc I: (Năm I) St 16, 1-12. 15-16
"Agar đã sinh cho Abraham một con trai và ông gọi nó là Ismael".
Trích sách Sáng Thế.
Bà Sarai vợ ông Abram không sinh con, nhưng bà có một nữ tỳ người Ai-cập, tên là Agar, bà đã nói cùng ông rằng: "Này, Chúa không cho tôi sinh con, ông hãy ăn ở với nữ tỳ của tôi, may ra nhờ nó, tôi có con cháu". Và Abram nghe theo lời bà Sarai. Ðã mười năm trời, từ ngày ông bà đến ở đất Canaan, bà Sarai chọn Agar, người Ai-cập làm nữ tỳ, rồi trao cho chồng làm nàng hầu: ông đã ăn ở với nàng. Nhưng khi nàng thấy mình thụ thai thì khinh dể bà chủ. Sarai nói cùng Abram rằng: "Ông đối xử bất công với tôi. Tôi đã trao đứa nữ tỳ tôi vào tay ông, từ khi nó thấy mình thụ thai, liền khinh dể tôi. Xin Chúa xét xử giữa tôi và ông". Abram trả lời rằng: "Này, nữ tỳ của bà vẫn ở dưới quyền bà, bà muốn xử với nó thế nào mặc ý". Sarai hành hạ Agar cho đến nỗi nàng trốn đi.
Thiên thần Chúa gặp nàng trong rừng vắng gần suối nước, dọc đường đi về đất Sur trong hoang địa. Thiên thần hỏi nàng rằng: "Agar, nữ tỳ của Sarai, ngươi từ đâu đến và toan đi đâu?" Nàng đáp: "Tôi trốn Sarai, bà chủ tôi". Thiên thần Chúa bảo nàng rằng: "Hãy trở về với bà chủ ngươi, và tùng phục bà". Thiên thần Chúa nói tiếp: "Ta sẽ tăng số con cháu ngươi nhiều không thể đếm được". Và nói thêm rằng: "Này ngươi đã thụ thai và sẽ sinh một con trai, ngươi sẽ đặt tên cho nó là Ismael, vì Chúa đã nghe biết sự khốn khó của ngươi. Trẻ này sẽ là đứa hung dữ: nó đưa tay chống đối mọi người và mọi người sẽ chống lại nó. Nó sẽ cắm lều đối diện với các anh em". Agar đã sinh con trai, Abram đặt tên nó là Ismael. Abram được tám mươi sáu tuổi khi Agar sinh Ismael.
Ðó là lời Chúa.
Hoặc bài vắn này: St 16, 6-12. 15-16
Abram trả lời Sarai rằng: "Này, nữ tỳ của bà vẫn ở dưới quyền bà, bà muốn xử với nó thế nào mặc ý". Sarai hành hạ Agar cho đến nỗi nàng trốn đi. Thiên thần Chúa gặp nàng trong rừng vắng gần suối nước, dọc đường đi về đất Sur trong hoang địa. Thiên thần hỏi nàng rằng: "Agar, nữ tỳ của Sarai, ngươi từ đâu đến và toan đi đâu?" Nàng đáp: "Tôi trốn Sarai, bà chủ tôi". Thiên thần Chúa bảo nàng rằng: "Hãy trở về với bà chủ ngươi, và tùng phục bà". Thiên thần Chúa nói tiếp: "Ta sẽ tăng số con cháu ngươi nhiều không thể đếm được". Và nói thêm rằng: "Này ngươi đã thụ thai và sẽ sinh một con trai, ngươi sẽ đặt tên cho nó là Ismael, vì Chúa đã nghe biết sự khốn khó của ngươi. Trẻ này sẽ là đứa hung dữ: nó đưa tay chống đối mọi người và mọi người sẽ chống lại nó. Nó sẽ cắm lều đối diện với các anh em". Agar đã sinh con trai, Abram đặt tên nó là Ismael. Abram được tám mươi sáu tuổi khi Agar sinh Ismael.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp: Hãy ca tụng Chúa, vì Người nhân hậu (c. 1a).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Hãy ca tụng Chúa, bởi Người nhân hậu, vì đức từ bi Người tồn tại muôn đời. Ai nói hết được những hành động quyền năng của Chúa, ai kể cho xiết mọi lời ngợi khen Người?
Ðáp: Hãy ca tụng Chúa, vì Người nhân hậu (c. 1a).
Hoặc đọc: Alleluia.
2) Phúc cho những ai tuân giữ những lời huấn lệnh, và luôn luôn thực thi điều công chính. Lạy Chúa, xin nhớ chúng con khi gia ân huệ cho dân Ngài.
Ðáp: Hãy ca tụng Chúa, vì Người nhân hậu (c. 1a).
Hoặc đọc: Alleluia.
3) Xin mang ơn cứu độ đến thăm viếng chúng con, để chúng con hân hoan vì hạnh phúc những người Chúa chọn, được chung vui bởi niềm vui của dân Ngài, và được hãnh diện cùng phần gia nghiệp của Ngài.
Ðáp: Hãy ca tụng Chúa, vì Người nhân hậu (c. 1a).
Hoặc đọc: Alleluia.
Alleluia: Ga 1, 14 và 12b
Alleluia, alleluia! - Ngôi lời đã làm người và đã ở giữa chúng ta. Những ai tiếp rước Người, thì Người ban cho họ quyền làm con Thiên Chúa. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 7, 21-29
"Nhà xây trên nền đá và nhà xây trên cát".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Không phải tất cả những ai nói với Thầy: "Lạy Chúa, Lạy Chúa", là được vào nước trời, nhưng chỉ có người thực hiện ý Cha Thầy ở trên trời, kẻ ấy mới được vào nước trời. Trong ngày đó, nhiều người sẽ nói với Thầy rằng: "Lạy Chúa, Lạy Chúa, nào chúng con đã không nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, và nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó ư?" Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với chúng rằng: "Ta chẳng hề biết các ngươi, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hãy lui ra khỏi mặt Ta".
"Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây và đem thực hành, thì giống như người khôn ngoan, đã xây nhà mình trên đá; mưa có đổ xuống, nước có tràn vào, gió bão có thổi đến và lùa vào nhà đó, nhà đó vẫn không sập, vì nhà ấy được xây trên đá. Và hễ ai nghe những lời Thầy nói đây mà không đem ra thực hành, thì giống như người ngu đần, xây nhà mình trên cát, khi mưa sa nước lũ, gió thổi và lùa vào nhà đó, nhà sẽ sập và sẽ trở nên đống hoang tàn".
Khi Chúa đã nói xong những lời trên, dân chúng kinh ngạc về giáo lý của Người: vì Người dạy dỗ họ như Ðấng có quyền, chứ không như luật sĩ và các biệt phái của họ.
Ðó là lời Chúa
Suy niệm:
Nếu ai trong cộng đoàn các Kitô hữu chúng ta
có khả năng nhân danh Đức Giêsu, nghĩa là
dùng quyền năng của Ngài,
để nói tiên tri, để trừ quỷ hay làm nhiều
phép lạ (c. 22),
chắc chúng ta sẽ tin ngay người đó là môn đệ
đích thực của Đức Giêsu.
Người đó dĩ nhiên phải là người tốt lành,
thánh thiện, đáng tin,
vì chỉ ai là người của Chúa mới làm được những
điều lạ lùng đó.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu nhắc
chúng ta đừng vội kết luận.
Làm được những điều Chúa đã làm như trừ quỷ
hay chữa bệnh
chưa chắc chắn đã là người môn đệ chân
chính.
Những kết quả hoành tráng trên vẫn chưa đủ để
biết cây (Mt 7, 16).
Cả những ai thưa với Thầy Giêsu: Lạy Chúa! lạy
Chúa!
cũng không hẳn sẽ được vào Nước Trời (c.
21).
Đức Giêsu cho chúng ta một tiêu chuẩn quan
trọng khác để nhận định.
Đó là chính cuộc sống của người môn đệ đó.
“Chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng
ngự trên trời…” (c. 21).
Ý muốn ấy được giải thích và diễn tả qua “những
lời Thầy nói đây” (c. 24).
Vậy tiêu chuẩn chắc chắn để nhận ra người
môn đệ thật
đó là xem người đó có sống đúng tinh thần của
Đức Giêsu không,
có làm điều Ngài dạy qua Bài Giảng trên núi
không.
“Những kẻ làm điều gian ác” ở đây là những
người đã nghe và không làm.
Ngay cả những kẻ ấy cũng có thể làm được những
điều kỳ diệu,
khiến chúng ta bị ngây ngất, say mê và ngộ
nhận.
Nhưng vào ngày phán xét, mọi sự sẽ bị phanh
phui.
Chúa sẽ nói với họ: “Ta không biết các
ngươi. Xéo đi khỏi Ta” (c. 23).
Nước Trời không dành cho những ai bất tuân
phục Ý Chúa.
Dù Nước Trời là một quà tặng nhưng không của
Thiên Chúa Cha,
nhưng người Kitô hữu vẫn phải đưa tay ra
cung kính đón nhận
bằng cách sống trọn vẹn Ý Cha như một người
con thảo hiền.
Không có thái độ này, thì quà có đó mà vẫn
không đến tay.
Chúng ta đã nghe lời Chúa Giêsu quá nhiều,
nhưng thực hành lại chưa đủ.
Chính vì thế khi mưa đổ xuống, gió giật, nước
dâng,
ngôi nhà đời chúng ta sụp đổ dễ dàng.
Vấn đề không phải do cuồng phong và lũ lụt,
mà do nền móng của ngôi nhà, nền đá hay nền
cát.
Sau một cơn bão, có những tòa nhà cổ vẫn đứng
vững hiên ngang,
trong khi những ngôi nhà mới xây lại sụp đổ.
Cơn bão nói cho ta về chất lượng thật của
ngôi nhà.
Có bao nhiêu cơn bão mà ngôi nhà mỗi người vẫn
phải gánh chịu mỗi năm?
Có lẽ ta nên chọn một câu Tin Mừng làm nền
đá cho ngôi nhà đời mình.
Và xây cả đời mình trên việc sống câu Tin Mừng
ấy.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
con đường dài nhất là con đường từ
tai đến tay.
Chúng con thường xây nhà trên cát,
vì chỉ biết thích thú nghe Lời Chúa
dạy,
nhưng lại không dám đem ra thực
hành.
Chính vì thế
Lời Chúa chẳng kết trái nơi chúng
con.
Xin cho chúng con
đừng hời hợt khi nghe Lời Chúa,
đừng để nỗi đam mê làm Lời Chúa trở
nên xa lạ.
Xin giúp chúng con dọn dẹp mảnh đất
đời mình,
để hạt giống Lời Chúa được tự do
tăng truởng.
Ước gì ngôi nhà đời chúng con
được xây trên nền tảng vững chắc,
đó là Lời Chúa,
Lời chi phối toàn bộ cuộc sống chúng
con.
Lm. Antôn Nguyễn Cao
Siêu, S.J