Bài Ðọc I: Gv 11, 9 - 12, 8

“Trong những ngày thanh xuân, ngươi hãy nhớ đến Ðấng Tạo thành ngươi; trước khi tro bụi sẽ trở về đất và hồn sẽ trở về cùng Chúa”.

Trích sách Giảng Viên.

Hỡi thiếu niên, hãy hân hoan trong thời niên thiếu và tâm hồn ngươi hãy hưởng hạnh phúc trong những ngày thanh xuân, hãy sống theo đường lối tâm hồn ngươi, và theo cái nhìn của mắt ngươi. Nhưng ngươi hãy biết rằng Thiên Chúa sẽ xét xử ngươi về những điều đó. Ngươi hãy loại bỏ sự giận ghét khỏi lòng ngươi, và hãy khai trừ sự gian ác khỏi xác thịt ngươi: vì tuổi trẻ và khoái lạc đều là hư không.

Trong ngày thanh xuân, ngươi hãy nhớ đến Ðấng Tạo thành ngươi, trước khi thời gian đau khổ tới và trước khi tới thời gian mà ngươi sẽ nói: “Tôi không thích”; trước khi mặt trời, ánh sáng, mặt trăng, tinh tú sẽ ra tối tăm, và trước khi mây đen kéo lại sau trận mưa, khi kẻ giữ nhà run sợ, khi những kẻ anh dũng khiếp nhược, khi còn ít bà xay bột cũng ngưng việc, khi mấy bà nhìn qua cửa sổ mà chẳng thấy gì, khi cửa phố phường khép lại và tiếng cối xay nhỏ dần, khi người ta nghe tiếng chim kêu mà chỗi dậy và tiếng hát của các thiếu nữ tắt dần đi, ở những nơi cao người ta run sợ và trên đường đi người ta cũng khiếp đảm.

Hạnh đào sẽ trổ hoa, châu chấu sẽ béo mập, cây phong điểu sẽ đâm chồi nảy lộc, vì con người sắp đi về nhà vĩnh cửu, và kẻ than khóc rảo quanh mọi phố phường.

Trước khi dây bạc đứt tan, và bình vàng vỡ nát, chiếc vò bể tan bên bờ suối, trục quay nước giếng gãy tan tành, và tro bụi sẽ trở về đất, hồn sẽ trở về cùng Chúa, Ðấng đã tác tạo nó.

Giảng viên đã nói: Phù vân trên mọi phù vân, và mọi sự đều là phù vân.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 89, 3-4. 5-6. 12-13. 14 và 17

Ðáp: Thân lạy Chúa, Ngài là chỗ chúng con dung thân, từ đời nọ trải qua đời kia.

Xướng: 1) Thực ngàn năm ở trước thiên nhan, tựa hồ như ngày hôm qua đã khuất, như một đêm thức giấc cầm canh. Chúa khiến con người trở về bụi đất, Người phán: “Hãy trở về gốc, hỡi con người”.

Ðáp: Thân lạy Chúa, Ngài là chỗ chúng con dung thân, từ đời nọ trải qua đời kia.

2) Chúa khiến họ trôi đi, họ như kẻ mơ màng buổi sáng, họ như cây cỏ mọc xanh tươi. Ban sáng cỏ nở hoa và xanh tốt, buổi chiều nó bị xén đi và nó héo khô.

Ðáp: Thân lạy Chúa, Ngài là chỗ chúng con dung thân, từ đời nọ trải qua đời kia.

3) Xin dạy chúng con biết đếm ngày giờ, để chúng con luyện được lòng trí khôn ngoan. Lạy Chúa, xin trở lại, chớ còn để tới bao giờ? Xin tỏ lòng xót thương tôi tớ của Ngài.

Ðáp: Thân lạy Chúa, Ngài là chỗ chúng con dung thân, từ đời nọ trải qua đời kia.

4) Xin cho chúng con sớm được no phỉ ân tình của Chúa, để chúng con mừng rỡ hân hoan trọn đời sống chúng con. Xin cho chúng con được hưởng ân sủng Chúa là Thiên Chúa chúng con; sự nghiệp tay chúng con làm ra, xin Ngài củng cố; xin Ngài củng cố sự nghiệp tay chúng con làm ra.

Ðáp: Thân lạy Chúa, Ngài là chỗ chúng con dung thân, từ đời nọ trải qua đời kia.

 

 Alleluia: Tv 114,13cd

Alleluia, alleluia! - Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc Chúa làm. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Lc 9, 44b-45

“Con Người sẽ phải bị nộp. Các ông không dám hỏi Người về lời ấy”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Ðang lúc mọi người thán phục về tất cả các việc Chúa Giêsu làm, thì Người phán cùng các môn đệ rằng: “Phần các con, các con hãy ghi vào lòng những lời này là: Con Người sẽ phải bị nộp vào tay người đời”. Nhưng các ông không hiểu lời đó, vì nó còn bị che khuất, nên các ông không lĩnh hội được ý nghĩa, và các ông không dám hỏi Người về lời ấy.

Ðó là lời Chúa.


Suy niệm:

Bài Tin Mừng hôm nay là lời tiên báo cuộc Thương Khó lần thứ hai.

Bài này nằm ngay sau chuyện Đức Giêsu trừ quỷ cho một bé trai.

Quyền năng trừ quỷ của Ngài làm mọi người kinh ngạc, bỡ ngỡ (c. 43).

Chính vào giây phút thành công vẻ vang này,

Đức Giêsu lại bất ngờ tiên báo về cuộc Thương Khó sắp đến.

“Con Người sắp bị nộp vào tay người đời” (c. 44).

Một Giêsu đầy uy lực sẽ phải lùi bước trước một thế lực khác.

Một Giêsu có quyền năng cao cả của Thiên Chúa lại phải chịu thua.

Hẳn lời tiên báo này đã làm các môn đệ hết sức bối rối.

Thánh Luca nhấn mạnh đến chuyện họ không hiểu:

“Nhưng các ông không hiểu lời đó, vì nó bị che khuất khỏi các ông,

đến nỗi các ông không nhận ra ý nghĩa” (c. 45).

Điều gì đã che khuất ý nghĩa của lời Đức Giêsu tiên báo

về việc mình sắp bị nộp, phải chịu đau khổ và chịu chết?

 

Lý do đầu tiên có thể là lòng ham muốn quyền lực.

Ngay sau đoạn Tin Mừng này, các môn đệ vẫn loay hoay với vấn đề

ai là người lớn nhất trong nhóm (c. 46).

Sau bữa Tiệc ly, Đức Giêsu đã nhận mình là người phục vụ (Lc 22, 27).

Việc phục vụ suốt đời này lên đến cao điểm nơi cái chết hy sinh.

Các môn đệ thì chỉ thích làm lớn, làm đầu, hơn là phục vụ,

nên chẳng lạ gì nếu họ không hiểu được con đường Thầy sắp đi,

con đường hẹp, nơi cái tôi như bị xóa bỏ, để hiến dâng.

 

Có lý do khác khiến các môn đệ không hiểu được lời tiên báo của Thầy.

Đó là khi quá nôn nóng mong đợi ngày Thầy đến trong vinh quang,

họ đã quên việc Thầy phải trải qua khổ đau và cái chết trước đã.

Họ tưởng Nước Thiên Chúa sắp xuất hiện đến nơi rồi (Lc 19, 11),

và tưởng Thầy Giêsu sẽ cứu chuộc Ítraen ngay lập tức (Lc 24, 21).

Ngay sau khi Đức Giêsu phục sinh, họ đã hỏi Ngài (Cv 1, 6):

“Có phải bây giờ là lúc Thầy khôi phục vương quốc Ítraen không?”

Các môn đệ nóng lòng mong đợi vinh quang cho Thầy,

thật ra là mong đợi vinh quang cho chính họ.

Họ bị ám ảnh về quyền lực, cũng là ám ảnh về vinh quang,

nên thất bại và cái chết nhục nhã là điều họ khó hiểu và khó chấp nhận.

 

Như các môn đệ, chúng ta cũng không hiểu được

làm sao một ngôn sứ như Đức Giêsu lại có thể bị loại trừ và thủ tiêu.

Chúng ta không chấp nhận vai trò của đau khổ, nhục nhã và cái chết,

trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa (Lc 24, 25-27).

Đức Giêsu đã phải soi sáng cho hai môn đệ Emmau về mầu nhiệm này.

Chúng ta cũng phải đối diện với mầu nhiệm đau khổ nơi chính mình.

Và chúng ta thường thấy nó vô nghĩa, vô lý, vô duyên.

Đau khổ mãi mãi là một mầu nhiệm mà chúng ta muốn chối bỏ vì sợ hãi.

Kitô giáo đã không dạy ta con đường tránh đau khổ bằng mọi giá.

Đức Giêsu đã giang tay đón lấy đau khổ với một tình yêu bao dung,

lập tức đau khổ ấy có ý nghĩa và nở hoa.

 

Nơi thập giá chúng ta thấy rõ nhất tình yêu vô lượng của Cha,

và tình yêu mênh mông của Đức Giêsu đối với nhân loại.

Nơi thập giá chúng ta thấy sự kinh khủng của tội ác con người,

và sự tha thứ vô bờ của Thiên Chúa.

Như thế là ta đã bắt đầu hiểu được ý nghĩa của thập giá và đau khổ.

Thật ra các môn đệ chỉ hiểu được cuộc Thương Khó nhờ Phục Sinh.

Khi sống lại, Chúa Giêsu cho tất cả những cái vô lý một ý nghĩa.

Khi được nếm trước mầu nhiệm phục sinh ngay từ đời này,

chúng ta thấy dễ đón nhận đau khổ hơn.

 

Hãy mạnh dạn hỏi Đức Giêsu về ý nghĩa cuộc Thương Khó của Ngài,

cuộc Thương Khó của cả nhân loại và của chính bản thân tôi.

Đừng sợ hỏi, nhưng “hãy lắng tai nghe cho kỹ những lời Ngài nói” (c. 44).

 

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu phục sinh

Chúa đã sống đến cùng cuộc Vượt qua của Chúa,

xin cho con biết sống

cuộc Vượt qua mỗi ngày của con,

 

Vượt qua sự nhỏ mọn và ích kỷ.

Vượt qua những đam mê đang kéo ghì con xuống.

Vượt qua nỗi sợ khổ đau và nhục nhã.

Vượt qua đêm tăm tối cô đơn của Vườn Dầu.

Vượt qua những khắc khoải của niềm tin.

Vượt qua những thành kiến con có về người khác...

 

Chính vì Chúa đã phục sinh

nên con vui sướng và can đảm vượt qua,

dù phải chịu mất mát và thua thiệt.

 

Ước gì con biết noi gương Chúa phục sinh

gieo rắc khắp nơi bình an và hy vọng,

tin tưởng và niềm vui.

 

Ước gì ai gặp con

cũng gặp thấy sự sống mãnh liệt của Chúa. Amen.