Lời Chúa: Mt 18, 21-35
Bấy giờ, ông Phêrô đến gần Ðức Giêsu mà hỏi
rằng: “Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy
lần? Có phải bảy lần không?” Ðức Giêsu đáp: “Thầy không bảo là đến bảy lần,
nhưng là đến bảy mươi lần bảy. Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông
vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. Khi nhà vua vừa bắt
đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn nén vàng. Y không có gì
để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con tài sản mà trả nợ. Bấy
giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: “Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại
cho tôi, tôi sẽ lo trả hết”. Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương,
cho y về và tha luôn món nợ. Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một
người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo:
“Trả nợ cho tao!” Bấy giờ người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: “Thưa anh, xin
rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh”. Nhưng y không chịu, cứ tống anh
ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn
của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. Bấy giờ tôn
chủ cho đòi y đến và bảo: “Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho
ngươi, vì ngươi đã van xin ta, thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót
đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao?” Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ,
trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. Ấy vậy, Cha của
Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em
không hết lòng tha thứ cho anh em mình.”
Suy niệm:
“Tôi viết cho anh, người bạn vào giây phút cuối
của đời tôi…
Vâng, tôi cũng xin nói
với bạn tiếng Cám ơn và lời Vĩnh biệt này…
Ước gì chúng ta, những
người trộm lành hạnh phúc,
được thấy nhau trên
Thiên đàng, nếu Thiên Chúa muốn,
Người
là Cha của hai chúng ta.”
Đây
là những câu cuối trong di chúc của cha Christian de Chergé,
tu
viện trưởng của một đan viện khổ tu ở Tibhirine, nước Algérie, châu Phi.
Cha
viết những câu này vào cuối năm 1993 cho một người nào đó sẽ giết mình.
Ngày
21-5-1996, cha đã bị nhóm Hồi giáo vũ trang chặt đầu
cùng
với sáu tu sĩ khác trong đan viện.
Cha Christian gọi kẻ sẽ
giết mình là bạn, chứ không phải là kẻ thù hay sát nhân.
Cha
coi mình cũng là tên trộm lành chẳng khác gì anh ta, cũng cần được tha thứ.
Cha
chỉ mong gặp lại anh ta trên Thiên đàng,
vì
cả hai đều là con, cùng được tha vì được yêu bởi Thiên Chúa.
Dụ ngôn hôm nay hẳn đã ảnh
hưởng đến suy nghĩ của cha Christian.
Có
hai người mắc nợ, cả hai đều là đầy tớ của cùng một ông chủ.
Một
người mắc nợ ông chủ một món nợ cực lớn, mười ngàn yến vàng.
Một
người mắc nợ đồng bạn mình một món nợ nhỏ, một trăm quan tiền,
mà
người đồng bạn ấy lại chính là người đang mắc nợ ông chủ.
Cả
hai đều không trả nổi và năn nỉ xin hoãn.
Ông
chủ chạnh lòng thương tha luôn món nợ cho người thứ nhất.
Nhưng
người này lại dứt khoát không chịu hoãn lại cho người thứ hai.
Anh
ta đã tống bạn mình vào ngục.
“Đến lượt ngươi, ngươi lại
không phải thương xót người đầy tớ đồng bạn
như
chính ta đã thương xót ngươi sao?” (c. 33).
Lòng
thương xót tha thứ của Thiên Chúa như dòng suối chảy vào đời tôi.
Thương
xót tha thứ chính là để cho dòng suối ấy chảy đi,
chảy
đến với người xúc phạm đến tôi nhiều lần trong ngày.
Tôi
tha bằng chính sự tha thứ mà tôi đã nhận được từ Thiên Chúa.
Không
tha là giữ dòng suối đó lại, và biến nó thành ao tù.
Không
tha là đánh mất cả những gì mình đã nhận được.
Người
mắc nợ ông chủ nhiều, đã được tha một cách quảng đại bất ngờ,
nhưng
sự tha thứ đó đã bị rút lại.
Chỉ
ai biết cho đi sự tha thứ mới giữ lại được nó cho mình.
Chúng ta đều là người mắc
nợ và đều là đầy tớ của Thiên Chúa.
Tôi
nợ Chúa nhiều hơn anh em tôi nợ tôi gấp bội.
Sống
với nhau tránh sao khỏi có lúc thấy mình bị xúc phạm.
Chỉ
tha thứ mới làm cho tôi đi vào được trái tim của Thiên Chúa nhân hậu.
Chỉ
tha thứ mới làm tôi được nhẹ lòng, và người kia được giải thoát.
Cầu nguyện:
Lạy Thiên Chúa, đây lời tôi cầu nguyện:
Xin tận diệt, tận diệt trong tim tôi
mọi biển lận tầm thường.
Xin cho tôi sức mạnh thản nhiên
để gánh chịu mọi buồn vui.
Xin cho tôi sức mạnh hiên ngang
để đem tình yêu gánh vác việc đời.
Xin cho tôi sức mạnh ngoan cường
để chẳng bao giờ khinh rẻ người nghèo khó,
hay cúi đầu khuất phục trước ngạo mạn, quyền uy.
Xin cho tôi sức mạnh dẻo dai
để nâng tâm hồn vươn lên khỏi ti tiện hằng ngày.
Và cho tôi sức mạnh tràn trề
để âu yếm dâng mình theo ý Người muốn.
R. Tagore
(Đỗ
Khánh Hoan dịch)