Bài 30: Cầu nguyện thành tiếng
Giuse Trần Đức Anh, O.P.
Lúc 9 giờ 15 phút, sáng thứ Tư, 21/4/2021, Đức Thánh Cha Phanxicô
đã thực hiện buổi tiếp kiến chung dưới dạng trực tuyến, vẫn tại thư viện ở dinh
Tông tòa.
Tôn vinh Lời Chúa
Buổi tiếp kiến mở đầu với bài đọc ngắn trích từ
thánh vịnh 130 (129), 1-5:
Từ vực thẳm, con kêu lên Ngài, lạy Chúa,
Muôn lạy Chúa, xin Ngài nghe tiếng con.
Dám xin Ngài lắng tai để ý nghe lời con tha thiết
nguyện cầu.
Ôi lạy Chúa, nếu như Ngài chấp tội, nào có ai đứng
vững được chăng?
Nhưng Chúa vẫn rộng lòng tha thứ để chúng con biết
kính sợ Ngài.
Mong đợi Chúa, tôi hết lòng mong đợi, cậy trông ở
lời Người.
Bài huấn giáo
Trong bài giáo lý tiếp đó, Đức Thánh Cha tiếp tục
loạt bài giáo lý về việc cầu nguyện và trình bày bài thứ 30, với đề tài: “Cầu
nguyện thành tiếng” hay cũng gọi là khẩu nguyện.
Mở đầu bài huấn dụ, Đức Thánh Cha nói:
Anh chị
em thân mến, chào anh chị em!
Cầu nguyện là đối thoại với Thiên Chúa; và mỗi
thụ tạo, theo một nghĩa nào đó, “đối thoại” với Thiên Chúa. Nơi con người, kinh
nguyện trở thành lời nói, kêu cầu, ca hát, thơ phú... Lời Chúa đã nhập thể, trở
thành người, và trong xác thể của mỗi người, lời nói trở về cùng Thiên Chúa
trong kinh nguyện.
Vai trò của lời nói
Những lời nói là do chúng ta tạo nên, và chúng
cũng là mẹ của chúng ta, và theo một mức độ nào đó, chúng nhào nặn nên chúng
ta. Những lời của một kinh nguyện làm cho chúng ta tiến qua thung lũng tối mà
không bị nguy hiểm, hướng dẫn chúng ta về những đồng cỏ xanh tươi và nhiều nước,
làm cho chúng ta hân hoan dùng tiệc dưới mắt của một kẻ thù, như thánh vịnh dạy
chúng ta xướng lên (Tv 23). Những lời nói nảy sinh từ những tâm tình, nhưng
cũng có con đường ngược lại: con đường qua đó, những lời nói hình thành các tâm
tình. Thánh vịnh dạy con người làm sao để tất cả diễn ra dưới ánh sáng của lời
nói, không có gì thuộc con người bị loại trừ, bị bãi bỏ. Nhất là đau khổ trở
thành nguy hiểm nếu nó bị đè nén, bị đóng kín trong chúng ta...
Kinh thánh dạy cầu nguyện thành tiếng nói
“Chính vì lý do đó Kinh thánh dạy chúng ta cầu
nguyện cả bằng lời nói, đôi khi táo bạo. Các tác giả Sách Thánh không muốn nuôi
ảo tưởng về con người: họ biết rằng, trong tâm hồn con người có tiềm ẩn những
tâm tình không tốt, thậm chí cả những oán ghét. Không ai là thánh ngay khi sinh
ra, và khi những tâm tình xấu ấy gõ cửa tâm hồn chúng ta, thì cần có khả năng
tháo gỡ chúng bằng kinh nguyện và những lời của Thiên Chúa. Trong các thánh vịnh,
chúng ta cũng tìm thấy cả những kiểu diễn tả rất mạnh mẽ chống lại các kẻ thù -
những kiểu nói mà các bậc thầy tu đức dạy chúng ta nói về ma quỉ và các tội lỗi
của chúng ta -; dầu vậy, đó là những lời thuộc về thực tại con người và rốt cuộc
cũng được đưa vào Kinh Thánh. Chúng ở đó để làm chứng cho chúng ta rằng, nếu đứng
trước bạo lực mà không có những lời nói để làm cho những tâm tình xấu trở nên
vô hại, để khiến chúng không còn gây hại nữa, thì toàn thế giới bị nhận chìm
trong đó.
Kinh nguyện được biểu lộ qua lời nói
Kinh nguyện đầu tiên của con người vẫn luôn được
biểu lộ qua lời nói. Trước tiên, người ta luôn mấp máy đôi môi. Cho dù tất cả
chúng ta đều biết rằng, cầu nguyện không có nghĩa là lập lại những lời nói,
nhưng cầu nguyện thành tiếng là điều chắc chắn nhất và luôn có thể thực hành
nó. Trái lại, những tâm tình, dù là cao thượng, không luôn luôn chắc chắn: nó đến
rồi đi, chúng bỏ rơi chúng ta và trở lại. Không những vậy, cả những ơn phúc của
kinh nguyện cũng không thể lường trước được: có những lúc được nhiều an ủi,
nhưng trong những ngày đen tối nhất, những an ủi ấy dường như biến tan. Kinh
nguyện trong tâm hồn thật là mầu nhiệm và có những lúc nó ẩn nấp. Trái lại,
kinh nguyện trên môi, kinh nguyện mà ta thì thầm, hoặc đọc trong cung nguyện, đọc
chung, luôn có sẵn, và cần thiết như công việc tay chân. Sách Giáo lý quả quyết
“Kinh nguyện thành tiếng là một yếu tố thiết yếu trong đời sống Kitô. Với các
môn đệ, bị thu hút vì kinh nguyện thầm lặng của Thầy, Thầy đã dạy họ một kinh
nguyện thành tiếng, đó là kinh Lạy Cha” (n. 2701).
Tầm quan trọng của cầu nguyện thành tiếng
Tất cả chúng ta phải có sự khiêm tốn của một số
người già, trong nhà thờ, có lẽ tai họ không còn bén nhạy nữa, họ đọc kinh
thành tiếng mà họ đã học khi còn nhỏ, làm cho thánh đường đầy những tiếng thì
thầm. Kinh nguyện ấy không làm xáo trộn thinh lặng, nhưng làm chứng về lòng
trung thành với nghĩa vụ cầu nguyện, được thực hành trong trọn cuộc sống, không
bao giờ được thiếu. Những người cầu nguyện với kinh nguyện khiêm tốn thường là
những người chuyển cầu lớn cho giáo xứ: đó là những cây cổ thụ từ năm nay qua
năm khác, làm cho các cành lá lan rộng để mang lại bóng mát cho nhiều người
hơn. Chỉ Thiên Chúa biết khi nào và tới cấp độ nào con tim của họ kết hiệp với
những kinh nguyện được đọc lên; chắc chắn những người ấy phải trải qua những
đêm đen và những lúc trống rỗng. Nhưng họ vẫn luôn trung thành với kinh nguyện
thành tiếng.
Gương người lữ hành Nga
Tất cả chúng ta cần học từ sự kiên trì của người
lữ hành Nga, được nói đến trong một tác phẩm tu đức nổi tiếng, ông ta đã học
nghệ thuật cầu nguyện bằng cách liên tục lập lại cùng một lời cầu khẩn: “Lạy
Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa, là Chúa, xin thương xót chúng con là kẻ tội lỗi!”
(xc. SGL 2516; 2667). Sở dĩ ân phúc đến trong cuộc sống của ông, sở dĩ việc
nguyện gẫm một ngày kia trở thành rất sốt sắng, đến độ ông cảm nghiệm được sự
hiện diện của Nước Chúa giữa chúng ta, sở dĩ cái nhìn của ông được biến đổi đến
độ trở nên như cái nhìn của một trẻ thơ, đó chính là vì ông đã kiên trì qua việc
đọc một lời kinh Kitô bộc phát và đơn sơ. Sau cùng, lời kinh ấy trở nên thành
phần hơi thở của ông.
Đừng coi rẻ kinh nguyện thành tiếng
Vì thế, chúng
ta đừng coi rẻ kinh nguyện thành tiếng. Những lời chúng ta thốt lên, cầm lấy
tay chúng ta; trong một lúc nào đó chúng trả lại hương vị, thức tỉnh cả sự ngái
ngủ của con tim, thức tỉnh những tâm tình mà chúng ta không nhớ nữa. Và nhất là,
đó là những điều duy nhất, chắc chắn, dâng lên Thiên Chúa những lời cầu xin mà
Chúa muốn nghe. Chúa Giêsu không bỏ rơi chúng ta trong mây mù. Chúa nói với
chúng ta: “Phần các con, khi cầu nguyện, hãy nói thế này!”. Và Chúa đã dạy
chúng ta Kinh Lạy Cha” (Mt 6,9).
Chào thăm và nhắn nhủ
Nối tiếp bài giáo lý bằng tiếng Ý trên đây, tám
linh mục thông dịch viên lần lượt tóm tắt bài huấn giáo và những lời chào thăm
của Đức Thánh Cha qua các sinh ngữ chính.
Khi chào các tín hữu Ba Lan, Đức Thánh Cha nhắc
nhở rằng ngày 23/4 tới đây là lễ trọng kính thánh Adalberto, Giám mục Tử Đạo, bổn
mạng của Ba Lan. Thánh nhân là người có đức tin sâu xa, cầu nguyện và can đảm,
cuộc tử đạo của ngài là nền tảng căn tính của Giáo hội tại Ba Lan. Ước gì thánh
nhân xin Chúa ban cho anh chị em lòng can đảm trong đức tin, và ban cho tổ quốc
của anh chị em được tăng trưởng về mặt nhân bản, xã hội và tinh thần.
Khi chào bằng tiếng Ý, Đức Thánh Cha nói: “Ước
gì mùa Phục Sinh chúng ta đang sống, giúp anh chị em tái sinh trong Thánh Thần,
để sống một cuộc sống mới, đầu yêu thương và nhiệt thành.
“Sau cùng, như mọi khi, tôi nghĩ đến những người
già, người trẻ, các bệnh nhân và các đôi tân hôn. Mùa Phục Sinh này đang mời gọi
chúng ta suy niệm về mầu nhiệm Chúa Kitô sống lại, ước gì vinh quang của Chúa
là nguồn nghị lực mới cho mỗi người chúng ta trên con đường tiến về ơn cứu độ.”
Buổi tiếp kiến kết thúc với Kinh Lạy Cha và phép
lành của Đức Thánh cha.
Nguồn: vietnamese.rvasia