SỨ ĐIỆP ĐỨC THÁNH CHA
CHO NGÀY GIỚI TRẺ THẾ GIỚI
LẦN THỨ 27 – NĂM 2012
“Anh em hãy vui luôn trong Chúa!” (Pl 4,4)
Các bạn trẻ thân mến,
Cha vui mừng lại được nói với các con nhân Ngày Giới trẻ Thế
giới lần thứ XXVII. Kỷ niệm về cuộc gặp gỡ của chúng ta tại Madrid vào tháng
Tám vừa qua vẫn còn đậm nét trong tâm hồn cha. Đó là thời gian ân sủng đặc biệt
mà Chúa chúc lành cho các bạn trẻ từ khắp nơi trên thế giới quy tụ với nhau.
Cha tạ ơn Chúa vì tất cả những hoa trái trổ sinh từ biến cố ấy, những hoa trái
mà chắc chắn còn thêm nhiều nữa đối với các bạn trẻ và các cộng đoàn của họ
trong tương lai. Bây giờ chúng ta hướng đến cuộc gặp gỡ sắp tới ở Rio de
Janeiro vào năm 2013 với chủ đề “Anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành
môn đệ!” (x. Mt 28,19).
Chủ đề của Ngày Giới trẻ Thế giới năm nay trích từ lời khích
lệ của thánh Phaolô trong thư ngài gởi cho tín hữu Philipphê: “Anh em hãy
vui luôn trong Chúa!” (Pl 4, 4). Niềm vui chính là tâm điểm của kinh nghiệm
Kitô giáo. Vào mỗi Ngày Giới trẻ Thế giới, chúng ta đều cảm nghiệm một niềm vui
vô tận, niềm vui hiệp thông, niềm vui được là người Kitô hữu, niềm vui đức tin.
Đó là một trong những đặc điểm của các cuộc gặp gỡ này. Chúng ta có thể thấy được
sức cuốn hút mạnh mẽ của niềm vui ấy. Trong một thế giới buồn phiền và âu lo,
niềm vui là một chứng từ quan trọng cho vẻ đẹp và tính đáng tin của đức tin
Kitô giáo.
Ơn gọi của Giáo Hội là mang lại niềm vui cho thế giới, một
niềm vui đích thực và lâu dài, niềm vui mà các thiên thần loan báo cho các mục
đồng ở Bêlem trong đêm Chúa Giêsu giáng sinh (x. Lc 2,10). Thiên Chúa không chỉ
nói, không chỉ thực hiện những dấu lạ kỳ diệu trong lịch sử nhân loại, nhưng
Người còn trở nên gần gũi chúng ta đến mức trở thành một người trong chúng ta
và sống cuộc sống của chúng ta một cách trọn vẹn. Trong thời buổi khó khăn hiện
nay, biết bao bạn trẻ chung quanh các con cần được nghe biết sứ điệp Kitô giáo
là một sứ điệp của niềm vui và hy vọng! Cha muốn cùng các con suy tư về niềm
vui ấy, làm sao tìm được niềm vui ấy, để các con cảm nghiệm sâu xa hơn và đem lại
niềm vui ấy cho những người các con gặp gỡ.
1. Tâm hồn chúng ta được
tạo dựng để hưởng niềm vui
Khát vọng niềm vui ẩn chứa nơi tâm hồn con người. Vượt lên
những thỏa mãn tức thời và mau qua, tâm hồn chúng ta đang tìm kiếm niềm vui
hoàn hảo, trọn vẹn và bền vững, niềm vui mang lại “hương vị” cho cuộc sống. Điều
đó đặc biệt đúng đối với các con, bởi vì tuổi trẻ là thời gian không ngừng khám
phá cuộc sống, khám phá thế giới, tha nhân và chính mình. Đó là giai đoạn mở ra
cho tương lai và những khát vọng lớn lao về hạnh phúc, tình bạn, về sẻ chia và
chân lý, khi chúng ta được thúc đẩy bởi những lý tưởng cao cả và hoạch định những
kế hoạch lớn lao.
Mỗi ngày có biết bao niềm vui đơn sơ mà Chúa ban cho chúng ta:
niềm vui sống, niềm vui chiêm ngưỡng vẻ đẹp của thiên nhiên, niềm vui hoàn
thành tốt đẹp công việc, niềm vui phục vụ người khác, niềm vui của tình yêu
chân thành và trong sáng. Nếu để ý, chúng ta sẽ thấy có nhiều lý do khác để
chúng ta vui mừng. Có những giây phút hạnh phúc trong đời sống gia đình, trong
tình bạn được chia sẻ, khi khám phá các khả năng và những thành công của mình,
khi được người khác khen tặng, khi diễn đạt được chính mình và thấy mình được
thấu hiểu, và khi cảm nhận mình hữu ích cho người khác. Cũng có niềm phấn khởi
khi học được những điều mới, thấy được những chân trời mới mẻ và rộng lớn hơn mở
ra nhờ du lịch và gặp gỡ, và nhận thức mình có khả năng để hoạch định tương
lai. Đọc một tác phẩm văn chương lớn, chiêm ngưỡng một kiệt tác nghệ thuật,
nghe hay chơi một bản nhạc, xem một cuốn phim; tất cả những điều đó có thể đem
lại cho chúng ta niềm vui thực sự.
Nhưng mỗi ngày chúng ta cũng gặp một số khó khăn. Chúng ta
cũng rất lo lắng về tương lai và tự hỏi liệu niềm vui trọn vẹn và lâu dài mà
chúng ta hằng khao khát có phải là ảo tưởng và chạy trốn thực tại không. Nhiều
bạn trẻ tự hỏi: niềm vui trọn hảo có thật không? Có nhiều nẻo đường khác nhau để
tìm kiếm niềm vui, một số con đường tỏ ra sai lạc, nếu không nói là nguy hiểm.
Làm thế nào phân biệt được những gì đem lại niềm vui thực sự và bền vững với những
thú vui tức thời và hão huyền? Làm thế nào tìm được niềm vui đích thực trong cuộc
sống, niềm vui bền vững và không bỏ rơi chúng ta trong những lúc khó khăn?
2. Thiên Chúa là nguồn
mạch niềm vui đích thực
Những gì đem lại cho chúng ta niềm vui đích thực, dù là niềm
vui nhỏ bé hằng ngày hay niềm vui lớn lao trong đời, tất cả đều bắt nguồn từ
Thiên Chúa, cả khi điều đó xem ra chưa hiển hiện ngay. Bởi vì Thiên Chúa là sự
hiệp thông tình yêu bất diệt, Người là niềm vui vô tận không khép kín trong
chính mình nhưng mở ra để ôm lấy những ai Người yêu mến và những ai yêu mến Người.
Vì yêu thương Thiên Chúa đã tạo dựng chúng ta theo hình ảnh Người để tuôn đổ
tình yêu của Người trên chúng ta và cho chúng ta được lãnh nhận đầy tràn sự hiện
diện và ân sủng của Người. Thiên Chúa muốn chúng ta được chia sẻ niềm vui
thiêng liêng và bất diệt của chính Người, và giúp chúng ta thấy rằng giá trị và
ý nghĩa sâu xa của đời sống chúng ta là được Người chấp nhận, đón vào và thương
yêu. Đang lúc đôi khi chúng ta thấy khó chấp nhận người khác thì Thiên Chúa lại
đón nhận chúng ta một cách vô điều kiện, khiến chúng ta có thể nói: “Tôi được
yêu, tôi có chỗ trong thế giới và trong lịch sử, tôi được Thiên Chúa yêu thương
cách riêng. Nếu Thiên Chúa chấp nhận tôi và yêu thương tôi, và tôi xác tín về
điều đó, thì tôi biết rõ và biết chắc rằng hiện hữu của tôi là điều tốt lành”.
Tình yêu vô biên của Thiên Chúa đối với mỗi người chúng ta
được biểu lộ hoàn toàn nơi Chúa Giêsu Kitô. Nơi Ngài có niềm vui mà chúng ta
đang đi tìm. Trong Phúc âm, chúng ta thấy các biến cố đầu đời của Chúa Giêsu in
đậm dấu ấn niềm vui ra sao. Khi Tổng lãnh thiên thần Gabriel nói với Đức Trinh
nữ Maria rằng Mẹ sẽ trở thành Mẹ của Đấng Cứu Độ, lời đầu tiên của thiên thần
là: “Hãy vui lên!” (Lc 1,28). Khi Chúa Giêsu sinh ra, thiên thần Chúa nói với
các mục đồng: “Này tôi báo cho anh em một tin vui trọng đại, cũng là tin vui
cho toàn dân: hôm nay trong thành David, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em,
Người là Đấng Mêsia và là Đức Chúa” (Lc 2,10-11). Khi các đạo sĩ đi tìm hài
nhi, “trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng” (Mt 2,10). Nguyên do của những
niềm vui ấy là Thiên Chúa ở gần bên chúng ta, Người đã trở nên một người trong
chúng ta. Đó là điều mà thánh Phaolô muốn nói khi ngài viết cho các tín hữu
Philipphê: “Anh em hãy vui luôn trong Chúa. Tôi nhắc lại: anh em hãy vui lên!
Lòng tốt của anh em phải tỏ ra cho mọi người thấy. Chúa đã gần đến” (Pl 4,4-5).
Lý do trước hết khiến chúng ta vui mừng là Chúa ở gần bên chúng ta, Người đón
tiếp tôi và yêu thương tôi.
Gặp gỡ Chúa Giêsu bao giờ cũng làm dậy lên trong lòng niềm
vui vô tận. Chúng ta thấy điều này trong nhiều câu chuyện của Tin Mừng. Chẳng hạn,
chúng ta thấy khi Chúa Giêsu đến thăm Dakêu, một người thu thuế bất lương, một
người tội lỗi ai cũng biết, Ngài bảo: “Hôm nay tôi phải ở lại nhà ông”. Thánh
Luca thuật lại, ông Dakêu “vui mừng đón tiếp Ngài” (Lc 19,5-6). Đó là niềm vui
gặp gỡ Chúa, niềm vui cảm nhận tình yêu Chúa – một tình yêu có sức biến đổi cả
cuộc đời chúng ta và mang lại ơn cứu độ. Dakêu đã quyết định thay đổi cuộc sống
và tặng phân nửa tài sản của mình cho người nghèo.
Vào giờ Chúa Giêsu chịu tử nạn, tình yêu này biểu lộ tất cả
sức mạnh của mình. Vào lúc sau cùng của cuộc sống trên trần gian, khi ngồi đồng
bàn với các bạn hữu trong bữa ăn tối, Chúa Giêsu nói với họ: “Như Cha đã yêu mến
thầy, thầy cũng yêu mến anh em. Hãy ở lại trong tình yêu của thầy… Thầy nói với
anh em những điều này để niềm vui của thầy ở trong anh em, và để niềm vui của
anh em được trọn vẹn” (Ga 15,9.11). Chúa Giêsu muốn dẫn đưa các môn đệ của Ngài
và từng người chúng ta vào trong niềm vui trọn vẹn, niềm vui mà Ngài chia sẻ với
Chúa Cha, để tình Chúa Cha yêu Ngài cũng ở trong chúng ta (x. Ga 17,26). Niềm vui
Kitô giáo là mở ra cho tình yêu Thiên Chúa và thuộc về Người.
Tin Mừng thuật lại rằng Maria Mađalêna và các phụ nữ khác đã
đến viếng mộ nơi Chúa Giêsu được an táng sau khi chết. Một thiên thần báo tin
cho họ biết Chúa Giêsu đã sống lại – một tin thật kinh ngạc. Thánh sử thuật tiếp,
họ “sợ hãi nhưng lại rất đỗi vui mừng” rời khỏi mộ chạy đi báo tin vui cho các
môn đệ. Chúa Giêsu đã gặp họ trên đường đi và nói: “Chào các con!” (Mt 28,8-9).
Đó là niềm vui ơn cứu độ được ban cho họ. Chúa Kitô là Đấng đang sống và Đấng
chiến thắng sự dữ, tội lỗi và sự chết. Ngài đang hiện diện với chúng ta như Đấng
Phục Sinh và ở lại với chúng ta mãi cho đến tận thế (x. Mt 28, 20). Sự dữ không
phải có tiếng nói cuối cùng trên cuộc đời chúng ta, nhưng niềm tin vào Chúa
Kitô Đấng Cứu Độ nói với chúng ta rằng tình yêu của Thiên Chúa đã chiến thắng.
Niềm vui sâu xa này là hoa trái của Chúa Thánh Thần, Đấng
làm cho chúng ta trở nên con cái Thiên Chúa, cảm nghiệm và hưởng nếm được sự tốt
lành của Người, và gọi Người là “Abba”, Cha ơi (x. Rm 8,15). Niềm vui là dấu chỉ
Thiên Chúa đang hiện diện và hành động nơi chúng ta.
3. Gìn giữ niềm vui
Kitô trong tâm hồn
Đến đây chúng ta tự hỏi: “Làm thế nào để nhận được và gìn giữ
ân huệ niềm vui thiêng liêng sâu xa này?”
Một Thánh vịnh đã nói: “Hãy đặt niềm vui của bạn trong Chúa,
Người sẽ cho bạn phỉ chí toại lòng” (Tv 37,4). Chúa Giêsu bảo chúng ta rằng “Nước
Trời giống như một kho báu chôn giấu trong ruộng. Có người kia gặp được thì liền
chôn giấu đi, rồi vui mừng bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy”
(Mt 13,44). Việc tìm được và giữ lấy niềm vui thiêng liêng là hoa quả của cuộc
gặp gỡ Chúa. Chúa Giêsu kêu gọi chúng ta bước theo Ngài, đặt cược cả cuộc đời
chúng ta nơi Ngài. Các bạn trẻ thân mến, đừng sợ phải liều mạng mình cho Chúa
Kitô và Tin Mừng của Ngài. Đó là phương cách tìm được bình an nội tâm và hạnh
phúc đích thực. Đó là phương cách sống trọn vẹn là con Thiên Chúa, được tạo dựng
theo hình ảnh Người và giống như Người.
Tìm kiếm niềm vui trong Chúa: vì niềm vui là hoa trái của đức
tin. Đó là ý thức sự hiện diện và tình bạn của Người mỗi ngày: “Chúa đang gần đến”
(Pl 4,5). Đó là đặt niềm tin tưởng nơi Chúa, là lớn lên trong sự hiểu biết và
tình yêu đối với Người. Chúng ta sắp khai mạc ‘Năm Đức Tin’, năm này sẽ giúp
chúng ta và khích lệ chúng ta. Các con thân mến, hãy học cho biết Thiên Chúa
hành động trong cuộc sống của các con như thế nào và nhận ra Người đang ẩn mình
trong những biến cố hằng ngày. Các con hãy tin rằng Người luôn trung tín với
giao ước đã ký kết với các con trong ngày các con chịu phép Rửa. Hãy biết rằng
Chúa không bao giờ bỏ rơi các con. Hãy thường xuyên hướng nhìn lên Người. Người
đã hiến dâng mạng sống trên thập giá vì yêu thương các con. Việc chiêm ngắm
tình yêu vĩ đại này đem lại cho tâm hồn chúng ta niềm hy vọng và niềm vui mà
không gì có thể phá hủy. Một kitô hữu không thể buồn sầu, vì đã được gặp Chúa
Kitô, Đấng hiến mạng sống mình cho họ.
Tìm kiếm Thiên Chúa và gặp được Người trong cuộc sống chúng
ta cũng có nghĩa là đón nhận Lời của Người, Lời làm tâm hồn chúng ta vui mừng.
Ngôn sứ Giêrêmia viết: “Gặp được lời Chúa, con đã nuốt vào, lời Ngài làm cho
con hoan hỉ, làm vui thoả lòng con” (Gr 15,16). Hãy học biết đọc và suy niệm
Kinh Thánh, ở đó các con sẽ tìm được câu trả lời cho những vấn nạn gay go nhất
về chân lý. Lời Thiên Chúa vén mở những điều kỳ diệu mà Người đã thực hiện
trong lịch sử nhân loại, cho chúng ta được tràn đầy niềm vui và dẫn chúng ta đến
ca ngợi và tôn thờ: “Hãy đến đây ta reo hò mừng Chúa; hãy quỳ xuống trước mặt
Chúa là Đấng dựng nên ta” (Tv 95,1.6).
Phụng vụ là nơi Giáo Hội đặc biệt dành riêng để diễn tả niềm
vui đón nhận được từ Chúa để chuyển giao cho thế giới. Trong thánh lễ mỗi Chúa
nhật, cộng đoàn Kitô hữu cử hành Mầu nhiệm trung tâm của ơn cứu độ là cái chết
và sự phục sinh của Chúa Kitô. Đó là thời điểm quan trọng nhất đối với các môn
đệ Chúa, vì hy tế tình yêu của Ngài được thực hiện. Chúa nhật là ngày chúng ta
gặp Chúa Kitô Phục sinh, lắng nghe Lời Ngài và được nuôi dưỡng bằng Mình Máu
Ngài. Như chúng ta nghe lời của một Thánh vịnh: “Đây là ngày Chúa đã làm ra,
nào ta hãy vui mừng hoan hỉ!” (Tv 118,24). Trong đêm vọng Phục sinh, Giáo Hội
hát lên bài ca “Exultet” (Mừng vui lên), một thánh thi diễn tả niềm vui vì Chúa
Giêsu Kitô Giêsu đã chiến thắng tội lỗi và sự chết: “Hãy hát lên, hỡi các ca
đoàn thiên thần trên trời… Hỡi trái đất, hãy mừng vui trong ánh sáng huy hoàng
… Nơi đây hãy vang lên niềm vui, toàn dân Thiên Chúa hãy cất vang bài ca!” Niềm
vui Kitô giáo phát sinh từ việc biết mình được một vị Thiên Chúa làm người yêu
thương, hiến mạng vì chúng ta, đã chiến thắng sự dữ và sự chết. Niềm vui ấy là
sống cuộc sống yêu mến Người. Thánh Têrêsa Hài đồng Giêsu, một nữ đan sĩ Cát
Minh trẻ, đã viết: “Ôi Chúa Giêsu, niềm vui của con là yêu mến Chúa!” (Thơ
thánh Têrêsa, bài 45, 21 tháng Giêng 1897).
4. Niềm vui yêu thương
Các con thân mến, niềm vui gắn liền với tình yêu. Đó là quà
tặng của Thánh Thần, chúng không tách rời nhau (x. Gl 5, 23). Tình yêu sinh ra
niềm vui và niềm vui là một hình thức yêu thương. Chân phước Têrêsa Calcutta đã
lặp lại lời Chúa Giêsu “Cho thì có phúc hơn là nhận” (Cv 20,35) khi nói rằng
“Niềm vui là một tấm lưới tình yêu để lưới các linh hồn; Thiên Chúa yêu thương
những ai vui vẻ trao ban. Ai trao ban một cách vui vẻ là trao ban nhiều hơn thế”.
Vị Tôi Tớ Chúa là Đức Phaolô VI đã viết: “Nơi chính Thiên Chúa, tất cả đều là
niềm vui bởi vì tất cả đều là ân ban” (Tông huấn Gaudete in Domino, 09
tháng Năm 1975).
Trong mọi lĩnh vực của cuộc sống các con, các con rằng nên
biết rằng yêu thương nghĩa là kiên trì, trung thành với những gì đã cam kết.
Trước hết là trong tình bạn. Các bạn của chúng ta mong muốn chúng ta sống chân
thành, trung thực và trung tín, vì tình yêu đích thực thì kiên tâm bền chí ngay
cả khi gặp khó khăn. Trong công việc, việc học hành và phục vụ cũng vậy. Lòng
trung thành và kiên tâm làm điều thiện đem lại niềm vui, cho dù không phải bao
giờ niềm vui ấy cũng đến ngay.
Nếu chúng ta muốn cảm nghiệm được niềm vui yêu thương, chúng
ta phải sống quảng đại. Chúng ta không được hài lòng với việc cho đi cái tối
thiểu. Chúng ta cần dấn thân hết mình trong cuộc sống và quan tâm đặc biệt đến
những ai túng thiếu. Thế giới cần những người có khả năng và quảng đại, sẵn
sàng phục vụ ích chung. Các con hãy nỗ lực chăm chỉ học tập; phát triển tài
năng và dùng tài năng ấy để phục vụ tha nhân ngay từ bây giờ. Chúng con hãy tìm
cách giúp cho xã hội công bằng hơn và nhân bản hơn, ở bất cứ nơi nào chúng con
sống. Ước gì trọn đời sống các con được tinh thần phục vụ hướng dẫn chứ không
phải việc tìm kiếm quyền lực, thành công vật chất và tiền bạc.
Về lòng quảng đại, cha muốn nói đến một niềm vui đặc biệt.
Đó là niềm vui chúng ta cảm nghiệm khi đáp lại ơn gọi hiến dâng trọn đời mình
cho Chúa. Các bạn trẻ thân mến, đừng sợ khi Chúa Kitô mời gọi chúng con sống đời
tu trì, đan tu, truyền giáo hay linh mục. Các con hãy vững tin rằng Ngài sẽ ban
tràn đầy niềm vui cho những ai đáp lời Ngài mời gọi từ bỏ mọi sự để ở với Ngài
và hiến dâng đời mình để phục vụ tha nhân bằng một con tim không chia sẻ. Cũng
thế, Chúa sẽ ban niềm vui lớn lao cho người nam và người nữ hoàn toàn hiến thân
cho nhau trong hôn nhân để xây dựng một gia đình và trở thành dấu chỉ tình yêu
của Chúa Kitô đối với Giáo Hội.
Cha muốn nói với các con về yếu tố thứ ba sẽ dẫn các con vào
trong niềm vui yêu thương. Yếu tố ấy giúp cho tình huynh đệ được tăng trưởng
trong đời sống của các con và của cộng đoàn các con. Có một mối liên hệ chặt chẽ
giữa hiệp thông và niềm vui. Không phải ngẫu nhiên mà lời thánh Phaolô khích lệ
“Anh em hãy vui luôn trong Chúa” (Pl 4,4) lại được viết ở số nhiều để nói với cả
cộng đoàn chứ không phải với các cá nhân. Chỉ khi hiệp thông với nhau trong
tình huynh đệ thì chúng ta mới cảm nghiệm được niềm vui này. Trong sách Công vụ
Tông đồ, cộng đoàn Kitô hữu đầu tiên được mô tả như sau: “Họ bẻ bánh tại nhà
mình, dùng bữa với lòng đơn sơ vui vẻ” (Cv 2,46). Cha kêu gọi các con hãy làm hết
sức để giúp các cộng đoàn Kitô hữu trở thành nơi đặc biệt chia sẻ, quan tâm
chăm sóc lẫn nhau.
5. Niềm vui hoán cải
Các con thân mến, cảm nghiệm niềm vui đích thực cũng có
nghĩa là nhận ra những cám dỗ làm chúng ta xa rời niềm vui ấy. Nền văn hóa hiện
nay thường thúc đẩy chúng ta tìm kiếm những mục tiêu, những thành công và những
thú vui trước mắt. Nó cổ vũ tính hay thay đổi hơn là lòng kiên trì, chịu khó và
trung thành với các cam kết. Nó tuyên truyền não trạng tiêu thụ và hứa hẹn hạnh
phúc giả tạo. Kinh nghiệm dạy chúng ta rằng của cải không bảo đảm hạnh phúc. Biết
bao người của cải vật chất dư đầy mà cuộc sống ngập tràn thất vọng, buồn chán
và trống rỗng. Để có được niềm vui bền vững, chúng ta phải sống trong tình yêu
và sự thật, sống trong Thiên Chúa.
Thiên Chúa muốn chúng ta được hạnh phúc. Vì thế, Người đã
ban cho chúng ta những chỉ dẫn cụ thể để tiến bước trong đời sống, đó là các điều
răn. Khi tuân giữ các điều răn, chúng ta sẽ tìm thấy con đường sự sống và hạnh
phúc. Thoạt nhìn, các điều răn ấy giống như bản danh sách những lệnh cấm và là
chướng ngại ngăn cản tự do của chúng ta, nhưng nếu chúng ta xem xét kỹ lưỡng
hơn, dưới ánh sáng sứ điệp của Chúa Kitô, chúng ta sẽ thấy rằng các điều răn là
bộ luật sống thiết yếu và quý giá dẫn đến một cuộc sống hạnh phúc theo kế hoạch
của Thiên Chúa. Trái lại, biết bao lần chúng ta thấy rằng, xây dựng đời sống
tách rời khỏi Thiên Chúa và ý Chúa sẽ mang lại thất vọng, buồn chán và cảm giác
thất bại. Kinh nghiệm về tội lỗi như là sự từ khước đi theo Chúa và xúc phạm đến
tình bằng hữu của Người, sẽ đem lại u sầu cho tâm hồn chúng ta.
Đôi khi con đường của đời sống Kitô hữu chẳng dễ dàng và việc
trung thành với tình yêu của Chúa gặp trở ngại; có khi chúng ta còn vấp ngã.
Nhưng Thiên Chúa thương xót chẳng bao giờ bỏ rơi chúng ta; Người luôn ban cho
chúng ta cơ hội trở về với Người, làm hòa với Người và cảm nghiệm niềm vui của
tình yêu tha thứ và đón nhận chúng ta trở về.
Các bạn trẻ thân mến, hãy năng đến với Bí tích Thống hối và
Hòa giải! Đó là bí tích của niềm vui tìm lại được. Hãy xin Chúa Thánh Thần ban
ánh sáng để chúng ta nhận ra tội lỗi của mình và xin Chúa tha thứ. Hãy thường
xuyên lãnh nhận bí tích này cách bình tâm và tin tưởng. Chúa sẽ luôn mở rộng
vòng tay đón nhận các con, Người sẽ thanh luyện các con và đưa các con vào
trong niềm vui của Người: vì trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hoán cải”
(x. Lc 15,7).
6. Niềm vui khi gặp thử
thách
Tuy vậy, cuối cùng chúng ta vẫn có thể tự hỏi: liệu có thể
thực sự vui sống ngay giữa những thử thách của cuộc đời, nhất là những thử
thách đau thương và khó hiểu nhất? Chúng ta tự hỏi phải chăng bước theo Chúa và
tin tưởng vào Ngài sẽ luôn mang lại cho chúng ta hạnh phúc?
Chúng ta có thể tìm thấy câu trả lời nơi một số kinh nghiệm
của người trẻ như các con, những người đã tìm thấy nơi Chúa Kitô ánh sáng đem lại
sức mạnh và hy vọng, ngay cả những khi gặp khó khăn. Chân phước Pier Giorgio
Frassati (1901–1925) đã trải qua nhiều thử thách trong cuộc đời ngắn ngủi của
ngài, có cả một thử thách về tình cảm khiến ngài bị tổn thương nặng nề. Ngay giữa
hoàn cảnh ấy, ngài đã viết cho người em gái: “Em hỏi anh có hạnh phúc không.
Làm sao anh không hạnh phúc được? Bao lâu đức tin ban cho anh sức mạnh, anh sẽ
còn hạnh phúc! Một người Công giáo không thể không hạnh phúc (…) Mục đích mà
chúng ta được tạo dựng bao hàm con đường nhiều chông gai, nhưng không phải là một
con đường buồn chán. Đó là con đường vui, cả khi có những đau khổ” (Thư gửi em
gái Luciana, Turin, 14 tháng Hai 1925). Khi giới thiệu chân phước Pier Giorgio
như là mẫu gương cho người trẻ, chân phước Gioan Phaolô II đã mô tả ngài “là một
người trẻ có một niềm vui lan tỏa, niềm vui vượt thắng mọi khó khăn trong đời”
(Nói với giới trẻ, Turin, 13 tháng Tư 1980).
Gần chúng ta hơn là Chiara Badano (1971–1990), người được
phong chân phước gần đây. Chiara đã cảm nghiệm đau thương có thể biến đổi nhờ
tình yêu và hòa nhập vào niềm vui cách huyền nhiệm ra sao. Khi 18 tuổi, Chiara
mắc bệnh ung thư rất đau đớn, chị đã cầu nguyện với Chúa Thánh Thần và cầu xin
cho các bạn trẻ trong phong trào của chị. Cùng với việc xin ơn chữa lành, chị
cũng cầu xin Chúa dùng Thánh Thần của Người soi sáng cho tất cả các bạn trẻ
này, ban cho họ sự khôn ngoan và ánh sáng. “Đó thực sự là lúc Thiên Chúa hiện
diện. Em đau khổ trong thân xác, nhưng linh hồn em hát ca” (Thư gửi chị
Chiara Lubich, Sassello, 20 tháng Mười Hai 1989). Chìa khóa sự bình an và niềm
vui của chị là hoàn toàn tín thác vào Chúa và chấp nhận bệnh tật như là thánh ý
nhiệm mầu của Chúa vì ích lợi cho chị và cho mọi người. Chị thường nói: “Lạy
Chúa Giêsu, nếu Chúa muốn thế, thì con cũng muốn”.
Đó chỉ là hai trong số biết bao chứng tá khác cho thấy rằng
người Kitô hữu đích thực không bao giờ tuyệt vọng và buồn chán, ngay cả khi đối
mặt với những thử thách gay go. Những chứng tá ấy cho thấy rằng niềm vui Kitô
giáo không phải là trốn chạy thực tại, nhưng là một sức mạnh siêu nhiên giúp
chúng ta đương đầu với những thử thách của cuộc sống hằng ngày. Chúng ta biết rằng
Chúa Kitô chịu đóng đinh và phục sinh hằng ở với chúng ta và là người bạn luôn
trung tín. Khi chia sẻ đau khổ với Ngài, chúng ta cũng chia sẻ vinh quang của
Ngài. Với Ngài và trong Ngài, đau khổ biến thành tình yêu. Và chúng ta sẽ gặp
niềm vui (x. Cl 1,24).
7. Chứng nhân của niềm vui
Các con thân mến, để kết thúc, cha muốn khuyến khích các con
hãy trở thành những nhà thừa sai của niềm vui. Chúng ta không thể hạnh phúc nếu
những người khác không hạnh phúc. Niềm vui phải được chia sẻ. Các con hãy đi kể
cho các bạn trẻ khác niềm vui tìm được kho tàng quý giá là chính Chúa Giêsu.
Chúng ta không được giữ lấy niềm vui đức tin cho riêng mình. Nếu muốn giữ được
niềm vui ấy, chúng ta phải cho đi. Thánh Gioan nói: “Điều chúng tôi đã thấy và
đã nghe, bây giờ chúng tôi loan báo cho cả anh em nữa, để chính anh em cũng được
hiệp thông với chúng tôi, chúng tôi viết ra điều này để niềm vui của chúng ta
được trọn vẹn” (1 Ga 1,3-4).
Kitô giáo đôi khi được mô tả như một lối sống bóp nghẹt tự
do và đi ngược lại ước muốn hạnh phúc và niềm vui của chúng ta. Điều đó hoàn
toàn không đúng! Kitô hữu là những người thực sự hạnh phúc vì biết rằng mình
không cô độc. Họ biết rằng bàn tay Thiên Chúa luôn nâng đỡ họ! Các con là những
người trẻ bước theo Chúa Kitô, các con có nhiệm vụ chỉ cho thế giới thấy rằng đức
tin mang lại hạnh phúc và niềm vui đích thực, trọn vẹn và bền vững. Nếu có lúc
cách sống của người Kitô hữu tỏ ra buồn tẻ và chán ngán, thì các con phải là những
người đầu tiên cho thấy khía cạnh vui tươi và hạnh phúc của đức tin. Phúc Âm là
“tin vui” nói rằng Thiên Chúa yêu thương chúng ta và mỗi chúng ta đều quan trọng
đối với Người. Các con hãy cho thế giới thấy rằng thật sự là như thế!
Các con hãy trở thành những chứng nhân nhiệt thành của công
cuộc tân Phúc Âm hóa! Hãy đến với những ai đang đau khổ, những ai đang tìm kiếm,
và mang lại cho họ niềm vui mà Chúa Giêsu muốn trao ban. Hãy mang niềm vui ấy đến
cho gia đình các con, trường học của các con, nơi làm việc của các con và cho bạn
bè của các con, ở bất cứ nơi đâu các con sống. Các con sẽ thấy niềm vui ấy lan
truyền như thế nào. Các con sẽ nhận được gấp trăm: niềm vui cứu độ cho chính
các con, niềm vui được thấy Lòng Thương Xót của Thiên Chúa hoạt động nơi các
tâm hồn. Và khi các con đến gặp Chúa vào ngày sau hết, các con sẽ nghe Chúa
nói: “Tốt lắm, đầy tớ tốt lành và trung tín của Ta, hãy vào hưởng niềm vui cùng
chủ ngươi!” (Mt 25,21).
Nguyện xin Đức Trinh Nữ Maria đồng hành với các con trên
hành trình này. Mẹ đã đón nhận Chúa vào lòng và đã loan báo điều ấy bằng một
bài ca chúc tụng và vui mừng, bài Magnificat: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, tâm
trí tôi hớn hở vui mừng trong Thiên Chúa Đấng Cứu Độ tôi” (Lc 1,46-47). Mẹ
Maria đã hoàn toàn đáp lại tình yêu Chúa khi tận hiến đời Mẹ cho Người trong phục
vụ khiêm tốn và trọn vẹn. Mẹ được kêu cầu là “Đức Bà làm cho chúng con vui
mừng” vì Mẹ đã ban cho chúng ta Chúa Giêsu. Xin Mẹ dẫn các con đến hưởng
niềm vui này, một niềm vui không ai lấy mất được của các con!
Vatican, 15 tháng Ba 2012
BÊNÊĐICTÔ XVI
Đức Thành
Chuyển ngữ từ: vatican.va
WHĐ (06.04.2012)