Mục đích tâm linh của Giáo dục Công giáo
Giáo dục
không chỉ liên quan đến việc lưu giữ những sự kiện trong ký ức mà còn huấn luyện những
đức hạnh.
Gần 200 năm nay, nền giáo dục trong thế giới Tây
phương tập trung hầu như toàn bộ việc lưu giữ những sự kiện, sự thành công của
các sinh viên được đánh giá bằng việc dựa trên thang điểm trong các bài thi. Giáo
dục không phải là như vậy, nhưng phần lớn các trường học đã quan tâm đến số
điểm hơn bất cứ điều gì khác.
Mặc dù điều quan trọng là học sinh được giáo dục
tốt và có khả năng lập lại những sự kiện và chủ đề cụ thể, nhưng Giáo dục Công
giáo cũng nên đứng vững trên lập trường của mình về tầm quan trọng của đời sống
đức hạnh chứ không chỉ là đời sống đầy kiến thức trong đầu.
Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã nhấn mạnh đến
mục đích giáo dục tâm linh này trong bài diễn văn của ngài ngỏ lời với các giám
mục Hoa Kỳ.
Giáo dục
Công giáo
không
chỉ nhắm tới việc truyền đạt sự thật mà còn chuyển trao một cái nhìn cuộc
sống toàn diện, mạch lạc, trong niềm xác tín rằng sự thật chứa đựng trong tầm
nhìn đó giải phóng các sinh viên trong ý nghĩa sâu sắc nhất của tự do
con người… Trong trường Công giáo không có việc tách biệt giữa thời gian học và thời gian
huấn luyện, giữa việc thu thập những kiến thức và phát triển sự
khôn ngoan. Các môn học khác nhau
không chỉ trình bày kiến thức cần đạt được mà còn trình bày các giá trị cần thu nhận
và các chân lý cần được khám phá.”
Những sự
kiện, kiến thức thì quan trọng và có chỗ đứng của nó, nhưng không nên nhấn mạnh
nó hơn việc thực hành đời sống luân lý.
Trong cuốn Chương
Trình Giảng Dạy của Trường Tiểu Học Công Giáo được xuất bản năm 1919,
George Johnson bình luận về yếu tố cần thiết này của việc giáo dục như sau: “Trường học phải giúp trẻ em trong việc phát
triển thái độ đúng đắn. Thí dụ, dạy trẻ nhiều điều về những bổn phận của người
công dân là vô ích, trừ khi lúc đó đứa trẻ cảm nhận được sự cần thiết của việc
nuôi dưỡng lý tưởng về công dân tốt. Một đứa trẻ có thể vượt qua một kỳ thi
đáng tin cậy về bản chất của đức hạnh Kitô giáo, chỉ khi nào đứa trẻ ấy cảm
nhận trong sâu thẳm tâm hồn mình giá trị của nhân đức Kitô giáo. Nếu không,
điều đó sẽ cho thấy kiến thức của đứa trẻ thực sự trống rỗng.
Các cuộc thi cử chắc chắn có vị trí của chúng và
nên được sử dụng, nhưng đó có phải là cách chúng ta sẽ được phán xét trong ngày
tận thế? Thiên Chúa sẽ quan tâm đến kiến thức đức tin của chúng ta hay Người sẽ
nhìn vào đời sống đức tin của chúng ta?
Mục đích tâm linh của giáo dục nên được khắc ghi
luôn luôn và sử dụng như nguyên tắc quan trọng cho giáo dục người trẻ.
Dung Hạnh chuyển ngữ từ aleteia.org
Nguồn:
Truyền thông HĐGMVN