KINH TRUYỀN TIN VỚI ĐỨC THÁNH CHA
Chúa nhật 22 Thường niên năm A
Chúa nhật, 28.08.2011
SUY NGHĨ THEO Ý CHÚA LÀ CHẤP NHẬN THẬP GIÁ
Linh Tiến
Khải
Suy nghĩ theo ý muốn của
Thiên Chúa là chấp nhận thập giá, còn suy nghĩ theo con người trần gian là gạt
bỏ Thiên Chúa sang một bên và không chấp nhận chương trình tình yêu của Người. Đức
Thánh Cha Bênêđictô XVI đã khẳng định như trên với gần 2.000 tín hữu và du
khách hành hương tham dự buổi đọc Kinh Truyền Tin trưa Chúa Nhật 28.08.2011
trong sân nhà nghỉ mát Castel Gandolfo. Mở đầu bài huấn dụ Đức Thánh Cha nói:
Anh chị em thân mến,
Trong Phúc Âm hôm nay,
Chúa Giêsu giải thích cho các môn đệ hiểu rằng Người phải “đi Giêrusalem và chịu
đau khổ nhiều vì các bô lão, các thủ lãnh các tư tế và các ký lục, bị giết chết
và sống lại ngày thứ ba” (Mt 16,21).
Tất cả xem ra bị đảo lộn
trong con tim của các môn đệ. Làm sao mà “Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”
(c. 16) lại có thể bị đau khổ cho tới chết được? Tông đồ Phêrô nổi loạn, không
chấp nhận con đường ấy, nên mới lên tiếng nói với Thầy rằng: “Xin Thiên Chúa đừng
để Thầy gặp chuyện ấy” (c. 22). Có sự khác biệt hiển nhiên giữa chương trình
tình yêu của Thiên Chúa Cha – Đấng thậm chí ban chính Con Một trên thập giá để
cứu chuộc nhân loại – và các chờ mong, ước muốn, và dự án của các môn đệ. Và sự
đối chọi ấy ngày nay cũng lập lại nữa: khi việc thực hiện cuộc đời mình chỉ hướng
tới chỗ thành công xã hội, sự giầu sang vật lý và kinh tế, thì nó không lý luận
theo Thiên Chúa nữa, mà theo con người (c. 23).
Suy tư như thế giới là
gạt bỏ Thiên Chúa ra một bên, không chấp nhận chương trình tình yêu của Người,
và hầu như ngăn cản Người chu toàn ý muốn khôn ngoan của Người. Vì thế, Chúa
Giêsu mới nói với Phêrô một lời đặc biệt cứng cỏi: “Hãy lui ra đàng sau Ta,
Satan! Con là cớ gây vấp phạm cho Thầy” (ibid.). Chúa dạy cho biết rằng “con đường
của các môn đệ là theo Người, Đấng Bị Đóng Đinh”. Nhưng trong tất cả ba Phúc Âm
Người đều giải thích việc đi theo đó trong dấu chỉ của thập giá... như con đường
“đánh mất chính mình”, là điều cần thiết đối với con người, và nếu không có điều
này, thì nó không thể tìm lại được chính mình” (Đức Giêsu thành Nagiarét 2007,
333).
Cũng như Chúa Giêsu đã
nói với các môn đệ, ngày nay Người cũng mời gọi chúng ta: “Ai muốn theo Thầy,
hãy từ bỏ chính minh, vác thập giá mình và theo Thầy” (Mt 16.24). Tín hữu kitô
theo Chúa, khi chấp nhận thập giá của mình với lòng yêu mến. Dưới con mắt thế
gian, xem ra nó là một thất bại và là việc “đánh mất đi sự sống” (x. c.25-26),
vì họ biết rằng mình không vác thập giá một mình, nhưng chia sẻ cùng con đường
hiến dâng đó với Chúa. Vị Tôi tớ Chúa Gioan Phaolô II đã viết như sau: “Một
cách nhiệm mầu chính Chúa Kitô chấp nhận... chết trên một thập giá để nhổ tận gốc
rễ tội kiêu căng khỏi trái tim con người, và biểu lộ một sự vâng phục toàn vẹn
con thảo” (Es. ap. Gaudete in Domino (9 maggio 1975, AAS 67 (1975) 300-301).
Khi tự nguyện chấp nhận cái chết, Chúa Giêsu mang lấy thập giá của tất cả mọi
người và trở thành suối nguồn ơn thánh cứu độ cho toàn nhân loại. Thánh Cirillo
thành Giêrusalem giải thích rằng: “Thập giá chiến thăng đã soi sáng những ai bị
mù lòa vì ngu muội, đã giải thoát người bị tội lỗi giam cầm, đã đem lại ơn cứu
độ cho toàn nhận loại” (Catechisis Illuminandorum XIII,1; de Christo crucifixo
et sepulto: PG 33, 772 B).
Chúng ta hãy phó thác
lời cầu nguyện của chúng ta cho Đức Trinh Nữ Maria và thánh Agostino mà hôm nay
chúng ta kính nhớ, để cho mỗi một người trong chúng ta biết theo Chúa trên con
đường thập giá, và để cho mình được biến đổi bởi ơn thánh Chúa, bằng cách canh
tân kiểu suy tư “hầu có thể phân định ý muốn của Thiên Chúa, biết điều nào tốt,
hoàn hảo và đẹp lòng Chúa” (Rm 12,2).
Tiếp đến Đức Thánh Cha
đã cất kinh Truyền Tin và ban phép lành tòa thánh cho mọi người.
Nguồn: archivioradiovaticana.va