Cầu nguyện với chủ đề:
TRONG DỊCH BỆNH, THIÊN CHÚA VẪN YÊU THƯƠNG TÔI
(1Ga 4:7-16; Ga 3:16)
Giuse Phạm Thanh Liêm, SJ
Ủy ban Giáo dân / HĐGMVN
Bước 1: Chọn chỗ cầu
nguyện. Tới đó, ý thức Thiên Chúa ở khắp mọi nơi, mình đang hiện diện trước
thánh nhan Chúa. Kính cẩn chào Chúa. [Linh thao (LT) 75]
Có thể đọc chậm chậm, hay nhớ lại những câu Kinh Thánh sau:
- “Này đây Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28:20);
“Nơi nào có hai hay ba người họp lại nhân danh Thầy, thì Thầy ở đó giữa họ” (Mt
18:20).
- “Thầy sẽ xin Chúa Cha, và Ngài sẽ ban cho anh em Đấng Bảo Trợ khác, đến
ở với anh em luôn mãi” (Ga 14:16); “Anh em là đền thờ của Thiên Chúa, và Thánh
Thần đang ngự trong lòng anh em” (1Cor 3:16-17).
- “Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy, Cha thầy sẽ yêu thương người
đó, Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở với người đó” (Ga 14:23).
Bước 2: Xin Chúa Cha
ban Thánh Thần để Ngài giúp ý hướng tư tưởng hành vi hoạt động của mình đều nhắm
làm vinh danh Chúa hơn. (LT 46)
Cũng có thể dùng lời nguyện xin khác: Xin Chúa Cha ban Thánh
Thần của Chúa Giêsu Phục Sinh cho mình để Ngài
- thanh tẩy tâm hồn mình, thánh
hóa mình, tha thứ tội lỗi cho minh, giao hòa mình với Thiên Chúa, giúp mình nên
thánh.
- giúp mình khao khát Thiên Chúa;
- giúp mình chọn Thiên Chúa trên
tất cả; cụ thể, giúp mình gạt bỏ mọi vướng bận, mọi chia trí trong giờ cầu nguyện;
- giúp mình cầu nguyện, giúp mình
cầu nguyện sốt sắng…
Bước 3: Hội nhập
khung cảnh (LT 47)
Nhìn bao người đang chết vì bệnh dịch viêm phổi COVID-19,
bao nhiêu người đau khổ vì mất người thân yêu. Cũng nhìn Đức Giêsu chết trần trụi
ô nhục trên thập giá. Như mình đang ở trên đồi Canvê và chiêm ngắm Chúa chịu khổ
hình.
Bước 4: Ơn xin (LT 48)
Xin cho con và mọi người được ơn trở lại với Chúa: nhận biết
mình chưa sống như Thiên Chúa mong muốn, nhận biết Thiên Chúa yêu thương con và
mọi người vô cùng, cho con và mọi người biết tin tưởng và phó thác đời con
trong tay Thiên Chúa yêu thương.
Bước 5: Điểm gợi ý (LT 50)
1. Bệnh tật, đau khổ, sự chết là do tội
Bà Evà và ông Ađam đã không vâng phục Thiên Chúa, ăn trái cấm,
và đã trốn Chúa. Hình phạt cho hai ông bà là phải vất vả mới có bánh ăn, và phải
chết vì từ bụi đất sẽ trở về bụi đất (St 3:1-21).
Tội Ađam Evà phạm, hai ông bà phải chịu, và cả con cháu cũng
phải chịu: tội nguyên tổ. Đây là cái nhìn và lập trường của Kitô giáo.
Đã có thời người ta hiểu tội của cha, con phải chịu. Thiên
Chúa phạt tới ba bốn đời (Xh 20:5; 34:7). Tội của người lãnh đạo, dân chúng phải
chịu. Đó là trường hợp David phạm tội khi kiểm tra dân số, và dân chúng bị dịch
(Sbn 21:2-17).
Với người mù từ thuở mới sinh ngồi ăn xin bên vệ đường, các
tông đồ đã hỏi Chúa Giêsu vì tội của ai mà người ngồi ăn xin này bị mù, vì tội
của anh ta hay tội của cha mẹ anh ta? Nếu nói là tội của cha mẹ anh ta thì con
người ngày nay không thể nào chấp nhận! Không thể vì tội của cha mẹ lại bắt con
chịu tội. Còn nếu trả lời là tội của anh ta thì cũng không ổn: anh ta bị mù từ
thuở mới sinh, nên không thể phạm tội được vì còn quá nhỏ chưa thể thực hiện
hành vi nhân linh. Đức Giêsu đã trả lời: chẳng phải tội của anh ta cũng chẳng phải
tội của cha mẹ anh ta, nhưng để công trình của Thiên Chúa được tỏ lộ nơi anh ta
(Ga 9:3).
Như vậy với Đức Giêsu, bệnh tật, đau khổ, sự chết không đơn
thuần là do tội nhưng còn là dịp để công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện, để
tình yêu của Thiên Chúa được tỏ lộ cho con người.
Thiên Chúa tạo dựng mọi sự đều tốt đẹp (St 1:24), và sau khi
tạo dựng con người Ngài thấy rất tốt đẹp (St 1:31). Tội là hành vi chống đối
Thiên Chúa, không vâng phục Thiên Chúa, từ chối sống trong tình yêu với Thiên
Chúa, làm hại tha nhân, phá hủy công trình tốt đẹp của Thiên Chúa. Thiên Chúa
không muốn con người phạm tội, Thiên Chúa không muốn con người phải chết (cái
chết thật làm con người đau khổ vĩnh viễn), nhưng muốn con người được sống (Ed
18:32) và được cứu độ (1Tm 2:4). Thiên Chúa không cám dỗ con người (Gc 1:13),
nhưng Thiên Chúa có thể cho phép con người bị cám dỗ (G 1:12.22). Chẳng ai được
miễn trừ khỏi cám dỗ, chính Đức Giêsu cũng bị cám dỗ nơi hoang địa (Mt 4:1-11)
và bị cám dỗ ngay cả về đức tin trên thập giá (Mc 15:34).
Những cám dỗ, là dịp để chúng ta nên thánh, để chúng ta được
gần Thiên Chúa hơn, để quyền năng Thiên Chúa được tỏ hiện nơi con người yếu đuối
mỏng dòn.
2. Sự dữ tự nhiên và sự ác luân lý
Chỉ có tội mới là sự dữ đúng nghĩa: dùng tự do Thiên Chúa
ban để không làm theo thánh ý Thiên Chúa, từ chối trở nên người như Thiên Chúa
mong ước.
Sự dữ tự nhiên như thiên tai (động đất, sóng thần, núi lửa,
v.v.) vẫn hay xảy ra, nhưng Thiên Chúa mời gọi chúng ta thống trị mặt đất, bá
chủ cá biển chim trời. Chúa mời gọi con người phát triển tài năng Chúa ban để
làm chủ vạn vật (St 1:28). Biết trước núi lửa phun trào chúng ta có thể di tản;
biết trước động đất, chúng ta có thể tránh đi hoặc thoát sóng thần; bệnh chó dại,
có thuốc ngừa chó dại; bệnh lao phổi đã có thuốc chữa; bệnh cảm cúm hằng năm do
virus tuy dù không có thuốc chữa nhưng con người đã có chủng ngừa, v.v.
Dịch viêm phổi COVID-19 cũng đã có thuốc chủng ngừa nhưng hiện
tại chưa phổ biến vì người ta giữ bản quyền, nên không thể điều chế mau đến cho
mọi người. Con người dùng tài năng Chúa ban để trục lợi hơn là để phục vụ. Hiện
trạng COVID-19 cũng phần nào do con người.
Có những vũ khí hủy diệt hàng loạt do con người tạo nên như
bom nguyên tử, bom H. Cũng có những vũ khí sinh học giết người ghê gớm; nó cũng
tương tự như thuốc diệt mối sinh học: một con bị nhiễm sẽ về ổ và lây những con
khác và tất cả bị chết. Nếu dịch cúm viêm phổi do con người tạo nên, thì nó
cũng là sự ác luân lý chứ không là sự dữ tự nhiên.
Theo thống kê tệ nạn phá thai ở Việt Nam rất phổ biến. Theo
thống kê năm 2019 ở Việt Nam có khoảng trên 700.000 vụ phá thai. Đây là hành vi
giết người, sự ác thật sự. Điều này còn khủng khiếp hơn COVID-19 nhiều.
Đứng trước thiên tai, người ta hay nguyền rủa Thiên Chúa;
nhưng sự hủy hoại do thiên tai, sự dữ tự nhiên, không thấm chi với sự dữ, cái
ác luân lý con người tạo ra. Sóng thần có giết bao nhiêu người ở Phuket Thái
Lan, và ở Nhật Bản, cũng đâu có khủng khiếp bằng bom nguyên tử, đâu có giết nhiều
người bằng chiến tranh, bằng phá thai, v.v. Tại sao người ta không nhận ra lỗi
của mình, mà hay nguyền rủa Thiên Chúa?
Luật vật lý phải diễn ra, và có thể gây ra sự dữ tự nhiên
(như con người thấy). Sự dữ ở đây không là sự dữ thật, ai cũng phải chết, người
chết trước kẻ chết sau. Chúng ta tới đó, vào thời điểm đó, nên phải chịu những
gì xảy ra theo luật tự nhiên ở đó. Thiên Chúa biết, nhưng đó không là sự dữ đối
với Thiên Chúa.
3. Phó thác tất cả trong tay Thiên Chúa yêu thương
Thiên Chúa là tình yêu (1Ga 4:7.16). Thiên Chúa không bị bó
buộc phải tạo dựng con người. Vì yêu thương, muốn chia sẻ sự sống vĩnh cửu của
Ngài cho con người, nên Thiên Chúa đã tạo dựng con người. Thiên Chúa tạo dựng
con người giống hình ảnh Ngài (St 1:26-28), Ngài tạo dựng con người có lý trí,
biết yêu thương, và mời gọi con người thống trị mặt đất, bá chủ cá biển chim trời.
Thiên Chúa mời gọi con người trở nên giống Ngài: yêu thương như Ngài, như Đức
Giêsu yêu thương con người (Ga 15:12-13).
Tin Thiên Chúa yêu thương mình. Đó là thái độ quan trọng để
một người sống hạnh phúc. Không tin Thiên Chúa yêu thương mình, khó có thể sống
hạnh phúc. Nếu mình bị nhiễm COVID-19 mình vẫn phải xác tín Thiên Chúa yêu
thương mình; Mình vẫn phải sẵn sàng đón nhận tất cả, ngay cả cái chết nếu đã cố
gắng hết sức mà không chữa được.
Thiên Chúa yêu thương mình, điều xảy ra cho mình, là tốt nhất
đối với mình theo cái nhìn của Thiên Chúa. Chỉ có Thiên Chúa mới biết điều gì tốt
nhất cho tôi. Tại sao tôi không tin Ngài? Tại sao tôi không chấp nhận?
Thiên Chúa yêu thương tôi. Điều tốt nhất cho tôi, Thiên Chúa
cho xảy ra với tôi, tại sao tôi không bình an? Tại sao tôi không vui? Tại sao
tôi không hạnh phúc đón nhận tất cả? Thiên Chúa yêu tôi, Ngài sẽ lo cho tôi tất
cả, Ngài sẽ lo cho những người thân yêu mà tôi phải lo, Ngài sẽ thay tôi làm tất
cả vì Ngài yêu thương tôi, vì Ngài yêu thương những người yêu thương tôi và những
người tôi yêu thương. Vậy tại sao phải lo lắng? Tôi cần phó thác tất cả cho
Thiên Chúa để có thể sống bình an, tươi vui, hạnh phúc ngay trong thời điểm dịch
COVID-19.
Nói như vậy, không có nghĩa chúng ta không cố gắng gì! Chúng
ta phải cố gắng để không bị lây nhiễm: cố gắng phòng ngừa như khoa học, như những
chuyên viên dịch tễ chỉ dẫn chúng ta. Cố gắng để mình không bị lây nhiễm, và cố
gắng để người khác không bị lây nhiễm, là một hành vi bác ái (yêu người) mà mỗi
người chúng ta phải thực hiện theo lệnh Chúa truyền.
Bước 6: Tâm sự (LT 53-54)
Lạy Thiên Chúa con, sao Ngài bỏ rơi con? (Mc 15:34). Lạy
Cha, con phó thác linh hồn con trong tay Cha (Lc 23:46).
Xin cho mỗi người chúng ta biết phó thác tất cả cho Thiên
Chúa tình yêu, có như thế, chúng ta mới có thể sống bình an, tươi vui, hạnh
phúc.
Xin Chúa Thánh Thần giúp con tin yêu và phó thác tất cả cho
Thiên Chúa tình yêu.
1. Tôi được những ơn gì trong giờ cầu nguyện vừa qua?
2. Điều gì cản trở tôi cầu nguyện?
Tôi bị chia trí? Chia trí về điều gì? Nó phản ánh gì về con
người của tôi? Thiên Chúa mời gọi tôi điều gì qua những chia trí đó?
3. Thân thưa nói chuyện với Chúa về những ơn mình nhận được,
về những cản trở mình cầu nguyện, và về tình trạng tâm hồn mình.
1/ Xh 20: 5
Ngươi không được phủ phục trước những thứ đó mà phụng thờ: vì Ta, ĐỨC CHÚA,
Thiên Chúa của ngươi, là một vị thần ghen tương. Đối với những kẻ ghét Ta, Ta
phạt con cháu đến ba bốn đời vì tội lỗi của cha ông. 6 Còn với những
ai yêu mến Ta và giữ các mệnh lệnh của Ta, thì Ta trọn niềm nhân nghĩa đến ngàn
đời.
2/ Xh 34: 5 ĐỨC
CHÚA ngự xuống trong đám mây và đứng đó với ông. Người xưng danh Người là ĐỨC
CHÚA.6 ĐỨC CHÚA đi qua trước mặt ông và xướng: "ĐỨC CHÚA! ĐỨC
CHÚA! Thiên Chúa nhân hậu và từ bi, hay nén giận, giàu nhân nghĩa và thành tín,7
giữ lòng nhân nghĩa với muôn ngàn thế hệ, chịu đựng lỗi lầm, tội ác và tội lỗi,
nhưng không bỏ qua điều gì, và trừng phạt con cháu đến ba bốn đời vì lỗi lầm của
cha ông."
3/ Sbn 21: 2
Vua Đa-vít nói với ông Giô-áp và các tướng lãnh quân đội: "Hãy đi đếm dân
Ít-ra-en, từ Bơ-e Se-va tới Đan và về trình cho ta biết con số là bao
nhiêu."3 Ông Giô-áp thưa: "Xin ĐỨC CHÚA tăng dân Người lên
gấp trăm! Thưa đức vua chúa thượng tôi, tất cả những người đó lại không phải là
bề tôi của chúa thượng tôi sao? Vậy tại sao chúa thượng tôi lại muốn điều tra
như thế? Tại sao bắt Ít-ra-en phải mang tội?" 7 Việc này chướng
mắt Thiên Chúa và Người đã đánh phạt Ít-ra-en.8 Vua Đa-vít thưa cùng
Thiên Chúa: "Con đã phạm tội nặng khi làm việc này. Giờ đây, xin bỏ qua lỗi
lầm của tôi tớ Ngài, vì con đã hành động rất ngu xuẩn."9 Bấy giờ
ĐỨC CHÚA phán với ông Gát, thầy chiêm của vua Đa-vít, rằng:10
"Hãy đi nói với Đa-vít: ĐỨC CHÚA phán thế này: Ta đưa ra cho ngươi ba điều.
Ngươi hãy chọn lấy một trong ba, và Ta sẽ thực hiện cho ngươi."11
Vậy ông Gát đến gặp vua Đa-vít và thưa: "ĐỨC CHÚA phán thế này: ngươi phải
chịu nhận:12 hoặc là ba năm đói; hoặc ba tháng phải chạy trốn để
thoát kẻ thù, vì gươm của kẻ thù rượt đuổi ngươi; hoặc ba ngày chịu gươm của ĐỨC
CHÚA, tức là ôn dịch trong xứ, vì sứ giả của ĐỨC CHÚA tàn phá toàn cõi
Ít-ra-en. Vậy bây giờ xin ngài xem tôi phải trả lời thế nào cho Đấng đã sai
tôi."13 Vua Đa-vít nói với ông Gát: "Tôi lâm vào cảnh rất
ngặt nghèo! Thà tôi sa vào tay ĐỨC CHÚA còn hơn, vì lòng thương của Người rất
bao la; nhưng ước chi tôi đừng sa vào tay người phàm!"14 ĐỨC
CHÚA giáng ôn dịch xuống Ít-ra-en, và bảy mươi ngàn người trong Ít-ra-en đã gục
ngã.15 Thiên Chúa sai một thiên sứ đến Giê-ru-sa-lem để tàn phá
thành, nhưng trong cuộc tàn phá thì ĐỨC CHÚA nhìn xem và hối tiếc về tai hoạ
đó, và Người phán bảo thiên sứ đang tàn phá: "Đủ rồi! Bây giờ rút tay lại!"16
Vua Đa-vít ngước mắt lên, thấy thiên sứ của ĐỨC CHÚA đứng giữa đất và trời, tay
vung gươm trần hướng về Giê-ru-sa-lem. Bấy giờ vua Đa-vít cùng các kỳ mục, mình
khoác bao bị, ngã sấp xuống đất.17 Vua Đa-vít thưa cùng Thiên Chúa:
"Chẳng phải chính con đã ra lệnh kiểm kê dân số sao? Con mới là kẻ đã phạm
tội, đã làm điều dữ. Còn những người kia, họ chỉ là bầy chiên, họ đâu có làm gì
nên tội! Lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của con, xin tay Ngài cứ đè nặng trên con và
nhà cha con, nhưng xin đừng giáng hoạ xuống dân Ngài!"
4/ Ed 18: 1 Có
lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng:2 Sao các ngươi cứ truyền cho nhau
câu ngạn ngữ này trong khắp đất Ít-ra-en: Đời cha ăn nho xanh, đời con phải ê
răng.3 Ta lấy mạng sống Ta mà thề - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa
Thượng -, các ngươi sẽ không còn truyền cho nhau câu ngạn ngữ đó trong Ít-ra-en
nữa.4 Này, mạng sống nào cũng thuộc về Ta; mạng sống của cha cũng
như mạng sống của con đều thuộc về Ta. Ai phạm tội, kẻ ấy phải chết.20
Ai phạm tội, kẻ ấy phải chết; con không mang lấy tội của cha; cha cũng không
mang lấy tội của con. Sự công chính của người công chính ở với người công
chính. Còn điều dữ của kẻ gian ác ở với kẻ gian ác.Hỡi nhà Ít-ra-en, tại sao
các ngươi lại muốn chết?32 Quả thật, Ta không vui thích gì về cái chết
của kẻ phải chết - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng. Vậy hãy trở lại và hãy
sống.
5/ Ga 9: 1 Đi
ngang qua, Đức Giê-su nhìn thấy một người mù từ thuở mới sinh.2 Các
môn đệ hỏi Người: "Thưa Thầy, ai đã phạm tội khiến người này sinh ra đã bị
mù, anh ta hay cha mẹ anh ta? "3 Đức Giê-su trả lời:
"Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội. Nhưng sở dĩ
như thế là để thiên hạ nhìn thấy công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi
anh.
6/ Rm 5: 6 Quả
vậy, khi chúng ta không có sức làm được gì vì còn là hạng người vô đạo, thì
theo đúng kỳ hạn, Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta.7 Hầu như không ai
chết vì người công chính, hoạ may có ai dám chết vì một người lương thiện
chăng.8 Thế mà Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn
là những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta.9
Phương chi bây giờ chúng ta đã được nên công chính nhờ máu Đức Ki-tô đổ ra, hẳn
chúng ta sẽ được Người cứu khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa.10 Thật
vậy, nếu ngay khi chúng ta còn thù nghịch với Thiên Chúa, Thiên Chúa đã để cho
Con của Người phải chết mà cho chúng ta được hoà giải với Người, phương chi bây
giờ chúng ta đã được hoà giải rồi, hẳn chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Người
Con ấy.11 Nhưng không phải chỉ có thế, chúng ta còn có Thiên Chúa là
niềm tự hào, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, Đấng nay đã hoà giải chúng ta
với Thiên Chúa.
7/ 1Ga 4: 7
Anh em thân mến, chúng ta hãy yêu thương nhau, vì tình yêu bắt nguồn từ Thiên
Chúa. Phàm ai yêu thương, thì đã được Thiên Chúa sinh ra, và người ấy biết
Thiên Chúa.8 Ai không yêu thương, thì không biết Thiên Chúa, vì
Thiên Chúa là tình yêu.9 Tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta được
biểu lộ như thế này: Thiên Chúa đã sai Con Một đến thế gian để nhờ Con Một của
Người mà chúng ta được sống.13 Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được
rằng chúng ta ở lại trong Người và Người ở lại trong chúng ta: đó là Người đã
ban Thần Khí của Người cho chúng ta.16 Còn chúng ta, chúng ta đã biết
tình yêu của Thiên Chúa nơi chúng ta, và đã tin vào tình yêu đó. Thiên Chúa là
tình yêu: ai ở lại trong tình yêu thì ở lại trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở lại
trong người ấy.
8/ Ga 3: 16
Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì
khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.17 Quả vậy, Thiên Chúa sai
Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế
gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ.
(Trích trong: Tài liệu thường huấn tháng 6/2021 dành cho giáo dân của Ban nghiên huấn Uỷ ban giáo dân trực thuộc HĐGMVN)