ĐỨC GIÁO HOÀNG PHANXICÔ

BÀI GIẢNG

Công viên Phoenix, Dublin, Ireland

Chúa Nhật, ngày 26/8/2018

[hình và video]

“Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời” (Ga 6,68)

Vào cuối Đại hội Gia đình Thế giới này, chúng ta tụ họp như một gia đình quanh bàn tiệc của Chúa. Chúng ta tạ ơn Chúa vì nhiều ơn lành mà chúng ta đã nhận được trong gia đình mình. Và chúng ta muốn cam kết sống trọn vẹn ơn gọi của mình để trở thành “tình yêu trong lòng Giáo hội” như lời đầy cảm động của Thánh Têrêsa.

Trong khoảnh khắc quý giá này của sự hiệp thông với nhau và với Chúa, thật tốt khi dừng lại và suy ngẫm về nguồn gốc của mọi điều tốt đẹp mà chúng ta đã nhận được. Chúa Giêsu tiết lộ nguồn gốc của những ơn lành này trong Phúc âm hôm nay, khi Người nói với các môn đệ. Nhiều người trong số họ đã buồn bã, bối rối hoặc thậm chí tức giận, chống đối khi nghe “những lời chướng tai” của Người, những lời dường như trái ngược với sự khôn ngoan của thế gian này. Để đáp lại, Chúa nói trực tiếp với họ: “Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống” (Ga 6,63).

Những lời này, cùng với lời hứa ban tặng Chúa Thánh Thần, tràn đầy sức sống cho chúng ta là những người chấp nhận chúng trong đức tin. Những lời này chỉ ra nguồn gốc tối hậu của mọi điều tốt lành mà chúng ta đã trải nghiệm và cử hành ở đây trong vài ngày qua: Thánh Thần của Thiên Chúa, Đấng không ngừng thổi luồng sinh khí mới vào thế giới, vào trái tim, vào gia đình, vào nhà cửa và giáo xứ của chúng ta. Mỗi ngày mới trong cuộc sống của gia đình chúng ta, và mỗi thế hệ mới, đều mang đến lời hứa về một Lễ Hiện Xuống mới, một Lễ Hiện Xuống trong gia đình, một sự tuôn đổ mới mẻ của Thánh Thần, Đấng Bảo Trợ, Đấng mà Chúa Giêsu sai đến làm Đấng Bảo Trợ, Đấng An Ủi và thực sự là Đấng Khích Lệ của chúng ta.

Thế giới chúng ta cần biết bao sự khích lệ này, là món quà và lời hứa của Thiên Chúa! Là một trong những hoa trái của Đại hội đời sống gia đình này, xin anh chị em hãy trở về nhà và trở thành nguồn khích lệ cho những người khác, để chia sẻ với họ “lời ban sự sống đời đời” của Chúa Giêsu. Vì gia đình anh chị em vừa là nơi đặc ân, vừa là phương tiện quan trọng để truyền bá những lời đó như “Tin Mừng” cho mọi người, đặc biệt là những người mong muốn rời bỏ sa mạc và “ngôi nhà nô lệ” (x. Gs 24:17) để đến miền đất hứa của hy vọng và tự do.

Trong bài đọc thứ hai hôm nay, Thánh Phaolô nói với chúng ta rằng hôn nhân là sự chia sẻ trong mầu nhiệm lòng trung thành bất diệt của Chúa Kitô đối với hiền thê của Người, là Giáo hội (x. Ep 5:32). Nhưng giáo huấn này, mặc dù là tuyệt vời, có thể bị một số người coi là “một lời cứng cỏi”. Vì sống trong tình yêu, như Chúa Kitô yêu thương chúng ta (Xc Ep 5,2), bao hàm sự bắt chước chính sự hy sinh của Chúa, chết cho chính mình để tái sinh cho một tình yêu cao cả hơn và trường tồn hơn. Chỉ có tình yêu ấy mới có thể cứu thế giới khỏi nạn nô lệ tội lỗi, ích kỷ, tham lam và thái độ dửng dưng đối với những nhu cầu của những người kém may mắn. Đó là tình yêu mà chúng ta đã được biết trong Chúa Giêsu Kitô. Tình yêu ấy nhập thể vào thế giới này nhờ một gia đình, và nhờ chứng tá của các gia đình Kitô trong mỗi thế hệ, tình yêu này có năng lực phá vỡ mọi hàng ràng và hòa giải thế gian với Thiên chúa, và làm cho chúng ta trở thành điều mà chúng ta đã được tiền định từ đời đời: thành một gia đình nhân loại duy nhất sống chung với nhau trong công lý, trong sự thánh thiện và hòa bình.

Việc làm chứng cho Tin Mừng không phải là điều dễ dàng. Nhưng những thách đố mà các Kitô hữu ngày nay đang phải đương đầu, cũng không kém phần khó khăn hơn những thách đố mà các thừa sai đầu tiên người Ailen đã gặp phải. Tôi nghĩ đến thánh Colombano, với một nhóm nhỏ các bạn đồng hành, đã mang ánh sáng Tin Mừng đến các phần đất Âu Châu trong một thời kỳ đen tối và sa đọa văn hóa. Sự thành công ngoại thường của các vị trong việc truyền giáo không dựa trên những phương pháp chiến thuật hoặc các kế hoạch chiến lược, nhưng dựa trên thái độ ngoan ngoãn, khiêm tốn có sự giải thoát, đối với những chỉ dẫn của Chúa Thánh Linh. Chính chứng tá hằng ngày của các vị về lòng trung thành với Chúa Kitô và với nhau đã chinh phục những tâm hồn nồng nhiệt ao ước một lời ân sủng và đã góp phần làm nảy sinh nền văn hóa Âu Châu. Chứng tá ấy vẫn là một nguồn mạch ngàn đời cho việc canh tân tinh thần và truyền giáo đối với dân thánh trung thành của Thiên Chúa.

Dĩ nhiên, luôn có những người chống lại Tin Mừng, những người “lẩm bẩm” chống lại những lời “cứng cỏi” của Tin Mừng. Nhưng cũng như đối với thánh Colombano và các bạn đồng hành đã đương đầu với nước băng giá và bão tố trên biển đĂe theo Chúa Giêsu, chúng ta đừng bao giờ để cho mình bị ảnh hưởng hoặc nản chí vì cái nhìn băng giá của sự dửng dưng hoặc những bão tố thù nghịch.

Nếu lương thiện với chính mình, chúng ta phải khiêm tốn nhận rằng cả chúng ta cũng có thể thấy giáo huấn của Chúa Giêsu là cứng cỏi. Thật luôn luôn khó tha thứ cho những người làm thương tổn chúng ta! Đón tiếp người di dân và người xa lạ vẫn luôn là một thách đố! Chịu đựng thất vọng, sự từ khước hoặc phản bội là một điều đau khổ dường nào! Bảo vệ những quyền của người mong manh, những người chưa sinh ra hoặc người già cả hơn, thật là điều gây khó chịu, dường như họ làm xáo trộn cảm thức tự do của chúng ta!

Nhưng chính trong những hoàn cảnh như thế, Chúa hỏi chúng ta: “Cả con con nữa, các con có muốn bỏ đi hay không?” (Ga 6,67). Với sức mạnh của Chúa Thánh Thần - Đấng khích lệ chúng ta và với Chúa luôn ở bên cạnh, chúng ta có thể thưa: “Phải chăng chúng con đã chẳng tin nhận Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa sao” (v.69).

Qua các bí tích Rửa tội và Thêm sức, mỗi Kitô hữu được sai đi để trở thành nhà truyền giáo, “một môn đệ truyền giáo” (x. Evangelii Gaudium, 120). Giáo Hội trong toàn bộ được kêu gọi hãy “đi ra ngoài” để mang những lời sinh sự sống vĩnh cửu cho những miền ngoại ô của thể giới. Ước gì buổi lễ hôm nay củng cố mỗi người trong anh chị em, cha mẹ và các ông bà, các trẻ em, người trẻ, nam giới nữ giới, các tu huynh và nữ tu, những người chiêm niệm và thừa sai, phó tế và linh mục, trong việc chia sẻ niềm vui Tin Mừng! Ước gì anh chị em có thể chia sẻ Tin Mừng gia đình như một niềm vui cho thế giới!

Bây giờ chúng ta chuẩn bị chia tay, chúng ta hãy đổi mới lòng trung thành với Chúa và với ơn gọi mà Người đã ban cho mỗi người chúng ta. Tiếp nối lời cầu nguyện của Thánh Patrick, mỗi người chúng ta hãy lặp lại với niềm vui: “Chúa Kitô trong tôi, Chúa Kitô sau tôi, Chúa Kitô trước mặt tôi, Chúa Kitô bên cạnh tôi, Chúa Kitô bên dưới tôi, Chúa Kitô trên tôi” [lặp lại bằng tiếng Ireland]. Với niềm vui và sức mạnh được Chúa Thánh Thần ban cho, chúng ta hãy nói với Người với sự tin tưởng: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời” (Ga 6,68).

Nguồn: vaticannews.va/vi