Chào đời năm 1209 tại miền Molise (miền Nam nước Ý), khi lên 11 tuổi cậu Phêrô đã đi tu dòng Biển đức tại Montagano. Sau khi thụ phong linh mục tại Roma vào năm 1234, cha rút vào đời sống cô tịch trên núi Morrone, gần Sulmona. Nhưng tiếng tăm thánh thiện của cha đã thu hút nhiều thanh niên đến xin thụ giáo, và không bao lâu con số các đệ tử tăng gia buộc cha phải xin Toà thánh lập một dòng tu. Nhưng sau đó, cha lại xin từ chức viện phụ để sống đời cô tịch. Năm 1292, sau khi tòa giáo hoàng đã trống ngôi đã hơn hai năm (27 tháng) các hồng y đã thoả thuận để chọn nhà ẩn sĩ già nua 83 tuổi lên kế vị thánh Phêrô. Cha miễn cường chấp nhận, lấy danh hiệu là Celestinô V. Những chỉ sau 5 tháng ở trên ngôi giáo hoàng (từ ngày 29/8 đến 13/12/1294), người tuyên bố từ chức rút lui về đời ẩn sĩ. Vị kế nhiệm là Bonifaxiô VIII đã bắt giam lỏng trong dinh, vì nể sợ danh tiếng của người cho đến lúc từ trần vào ngày 19/5/1296. Người được phong thánh vào ngày 5/5/1313.

Nhân dịp kỷ niệm 800 năm sinh nhật của thánh Phêrô Celestinô, các giáo phận thuộc miền Abruzzo và Molise đã được phép mở một năm Toàn xá từ ngày 28/8/2009 cho đến ngày 28/8/2010. Đức Bênêđictô XVI đã có dịp đến viếng mộ của vị thánh ở thành phố L’Aquila khi đi uỷ lạo các nạn nhân trận động đất vào ngày 29 tháng 4 năm ngoái. Lần này ngài trở lại Sulmona, nơi mà thánh nhân đã chọn làm nơi ẩn tu.

Rời Vaticanô lúc 08 giờ 30 phút, Đức Thánh Cha đã đáp máy bay trực thăng đến Solmona lúc 09 giờ 20. Sau những nghi thức tiếp đón, ngài đã cử hành Thánh lễ cho cộng đồng giáo phận tại quảng trường Garibaldi lúc 10 giờ. Bài giảng Thánh lễ dựa trên những đoạn Sách thánh của Chúa nhật XIV Thường niên năm C, và áp dụng cách riêng vào tấm gương của thánh Phêrô Celestinô, nổi bật ở việc tìm Chúa qua sự thinh lặng, và từ sự thinh lặng đến rao giảng Tin mừng. Sau đây là toàn văn bài giảng của Đức Thánh Cha:

CHUYẾN VIẾNG THĂM MỤC VỤ TẠI SULMONA

ĐỨC GIÁO HOÀNG BÊNÊĐICTÔ XVI

BÀI GIẢNG

Quảng trường Garibaldi, Sulmona

Chúa nhật, ngày 04/7/2010

[Đa phương tiện]

Anh chị em thân mến,

Tôi rất vui mừng hiện diện giữa anh chị em hôm nay và cử hành Thánh lễ trọng thể này cùng với anh chị em và vì anh chị em. Tôi xin gửi lời chào đến vị Mục tử của anh chị em, Đức Cha Angelo Spina: tôi chân thành cảm ơn ngài về những lời chào mừng nồng hậu thay mặt toàn thể cộng đoàn, cũng như về những món quà – mà ngài đã gọi là những “dấu chỉ” – thể hiện sự hiệp thông tình cảm và hiệu quả nối kết dân Chúa tại vùng đất Abruzzo thân yêu này với Đấng kế vị thánh Phêrô. Tôi chào thăm các Tổng Giám mục và Giám mục hiện diện, các linh mục, tu sĩ nam nữ và đại diện các Hội đoàn cùng các phong trào Giáo hội. Tôi xin gửi lời kính trọng đến ông Fabio Federico, Thị trưởng, và cảm ơn ông về lời chào mừng đầy thiện cảm cũng như về những “dấu chỉ”, tức những món quà trao cho các vị đại diện Chính phủ và các giới chức dân sự, quân sự. Tôi đặc biệt biết ơn những ai đã quảng đại cộng tác trong việc tổ chức chuyến viếng thăm mục vụ của tôi.

Anh chị em thân mến, tôi đến để chia sẻ với anh chị em niềm vui và hy vọng, những vất vả và bổn phận, những lý tưởng và khát vọng của cộng đoàn giáo phận này. Tôi biết rằng Sulmona không tránh khỏi những khó khăn, những vấn đề và lo toan. Tôi đặc biệt nghĩ đến những người đang sống trong hoàn cảnh bấp bênh vì thiếu việc làm, vì sự bất định của tương lai, vì đau khổ thể lý hay tinh thần, và như Đức Giám mục đã nhắc, vì cảm thức mất mát do trận động đất ngày 06 tháng 4 năm 2009. Tôi muốn bảo đảm với mọi người về sự gần gũi và lời cầu nguyện của tôi, đồng thời khích lệ anh chị em kiên vững trong việc làm chứng cho các giá trị nhân bản và Kitô giáo, vốn đã bén rễ sâu xa trong đức tin và lịch sử của vùng đất và dân tộc này.

Anh chị em thân mến, chuyến viếng thăm của tôi diễn ra nhân dịp Năm thánh đặc biệt do các Giám mục vùng Abruzzo và Molise công bố, nhân kỷ niệm 800 năm ngày sinh của Thánh Phêrô Celestinô. Khi bay qua vùng đất của anh chị em, tôi đã có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp của phong cảnh nơi đây, và đặc biệt là một số địa điểm gắn liền với cuộc đời của vị thánh lừng danh này: Núi Morrone, nơi Thánh Phêrô Celestinô sống ẩn tu nhiều năm; đan viện Sant’Onofrio, nơi ngài nhận tin mình được bầu làm Giáo hoàng tại Mật nghị Hồng y diễn ra ở Perugia vào năm 1294; và đan viện Thánh Linh (Santo Spirito), nơi ngài đã cung hiến bàn thờ chính sau lễ đăng quang tại Vương cung thánh đường Collemaggio ở L’Aquila. Chính tôi cũng đã đến viếng đền thờ này vào tháng Tư năm ngoái, sau trận động đất đã tàn phá vùng đất này, để kính viếng hòm đựng di hài ngài và đặt lên đó dây pallium mà tôi đã lãnh nhận trong ngày khai mạc sứ vụ Phêrô của mình.

Đã hơn tám thế kỷ trôi qua kể từ ngày sinh của Thánh Phêrô Celestinô V, nhưng ngài vẫn còn sống động trong dòng lịch sử, không chỉ vì những biến cố nổi bật trong triều đại giáo hoàng của ngài, mà còn bởi sự thánh thiện phi thường. Thật vậy, sự thánh thiện không bao giờ đánh mất sức hút; nó không phai mờ theo thời gian, cũng không lỗi thời. Trái lại, theo dòng thời gian, sự thánh thiện càng tỏa sáng rạng ngời hơn, diễn tả khát vọng muôn đời của con người trong việc vươn tới Thiên Chúa. Tôi muốn rút ra từ cuộc đời của Thánh Phêrô Celestinô một vài bài học vẫn còn rất thời sự trong thời đại chúng ta hôm nay.

Ngay từ tuổi trẻ, Phêrô Angelerio đã là một “người tìm kiếm Thiên Chúa”, một người thao thức đi tìm lời đáp cho những câu hỏi căn bản của đời sống: Tôi là ai? Tôi từ đâu đến? Tại sao tôi sống? Tôi sống cho ai? Ngài lên đường tìm kiếm sự thật và hạnh phúc, ngài lên đường tìm kiếm Thiên Chúa, và để lắng nghe tiếng Chúa, ngài đã quyết định rời xa thế gian, sống đời ẩn tu. Do đó, thinh lặng trở thành đặc điểm nổi bật trong đời sống thường nhật của ngài. Chính trong sự thinh lặng bên ngoài, và nhất là bên trong, ngài đã có thể nghe được tiếng nói của Thiên Chúa, Đấng hướng dẫn đời ngài. Đây là điểm quan trọng đầu tiên dành cho chúng ta: chúng ta đang sống trong một xã hội dường như luôn muốn “lấp đầy” mọi không gian và thời khắc bằng những dự án, hoạt động và tiếng ồn; rất thường khi không còn thời gian để lắng nghe và đối thoại. Anh chị em thân mến, chúng ta đừng sợ tạo ra thinh lặng, bên ngoài cũng như bên trong tâm hồn, nếu chúng ta thực sự muốn nhận ra tiếng nói của Thiên Chúa và cả tiếng nói của tha nhân – tiếng nói của những người bên cạnh chúng ta.

Tuy nhiên, cũng cần phải nhấn mạnh một yếu tố thứ hai: việc Phêrô Angelerio nhận biết Thiên Chúa không phải là kết quả của nỗ lực cá nhân, nhưng là do ân sủng của Thiên Chúa, Đấng đã chuẩn bị cho ngài. Những gì ngài có, những gì ngài là, không xuất phát từ bản thân, nhưng là được ban tặng, là hồng ân, và vì thế cũng đi kèm với trách nhiệm đối với Thiên Chúa và tha nhân. Dù đời sống của chúng ta rất khác biệt với ngài, nhưng điều đó vẫn hoàn toàn đúng đối với chúng ta: tất cả những gì thiết yếu trong cuộc sống đều được ban cho chúng ta mà không do công trạng nào từ phía chúng ta. Việc tôi được sống không phải là do tôi. Việc tôi có cha mẹ - những người đã đưa tôi vào đời, có được những người đã dạy tôi biết yêu thương và được yêu thương, đã truyền lại cho tôi đức tin và mở mắt cho tôi nhận ra Thiên Chúa: tất cả những điều ấy là hồng ân, không do tôi làm nên. Nếu không được ban cho, chúng ta không thể làm được gì: Thiên Chúa luôn đi bước trước trong những nhu cầu của ta, và trong cuộc đời mỗi người đều có vẻ đẹp và sự thiện hảo mà ta có thể dễ dàng nhận ra như là ân sủng của Người, như là tia sáng từ ánh sáng lòng nhân hậu của Người. Vì thế, chúng ta cần phải biết tỉnh thức, phải luôn mở “con mắt bên trong” – tức là con mắt của con tim. Và nếu ta học biết nhận ra Thiên Chúa trong lòng nhân hậu vô biên của Người, thì chúng ta cũng sẽ có thể nhận ra trong đời sống mình – như các thánh đã làm – những dấu chỉ của Thiên Chúa, Đấng luôn gần gũi ta, luôn yêu thương ta và nói với ta: “Hãy tín thác nơi Cha!”

Hơn nữa, trong sự thinh lặng nội tâm và trong cảm thức về sự hiện diện của Chúa, Thánh Phêrô vùng Morrone đã phát triển một kinh nghiệm sống động về vẻ đẹp của công trình tạo dựng, là tác phẩm của bàn tay Thiên Chúa: ngài có thể đón nhận ý nghĩa sâu xa của nó, tôn trọng những dấu chỉ và nhịp điệu của nó, và chỉ sử dụng nó cho những gì thật sự thiết yếu cho đời sống.

Tôi biết rằng Giáo hội địa phương này, cũng như các Giáo hội khác ở vùng Abruzzo và Molise, đang tích cực tham gia vào các chiến dịch nâng cao ý thức nhằm thăng tiến công ích và bảo vệ công trình tạo dựng: tôi khuyến khích anh chị em trong nỗ lực này, và mời gọi tất cả hãy ý thức trách nhiệm đối với tương lai của chính mình và của tha nhân, bằng việc tôn trọng và gìn giữ công trình tạo dựng – là hoa trái và là dấu chỉ của Tình yêu Thiên Chúa.

Trong Bài đọc II hôm nay, trích từ Thư Thánh Phaolô gửi tín hữu Galát, chúng ta đã nghe một lời diễn tả tuyệt vời của Thánh Tông đồ, và cũng là một bức chân dung thiêng liêng hoàn hảo của Thánh Phêrô Celestino: “Phần tôi, ước chi tôi chẳng hãnh diện về điều gì, ngoài thập giá Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta! Nhờ thập giá Người, thế gian đã bị đóng đinh vào thập giá đối với tôi, và tôi đối với thế gian” (Gl 6,14). Thập giá thực sự là trung tâm cuộc đời ngài. Thập giá đã ban cho ngài sức mạnh để chịu đựng những việc đền tội khắc nghiệt và đối diện với những thời điểm thử thách nhất, từ thời niên thiếu cho đến giờ phút cuối đời: ngài luôn ý thức rằng ơn cứu độ phát xuất từ Thập giá.

Chính Thập giá cũng đã ban cho Thánh Phêrô Celestino một cảm thức rõ ràng về tội lỗi, luôn đi kèm với một cảm thức không kém phần sâu xa về lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa dành cho thụ tạo của Người. Khi chiêm ngắm đôi tay rộng mở của Đấng bị đóng đinh là Thiên Chúa của mình, ngài cảm thấy được nâng đỡ giữa đại dương vô tận của tình yêu Thiên Chúa. Là linh mục, ngài cảm nghiệm được vẻ đẹp của việc trở thành người quản lý lòng thương xót này, tha thứ cho những ai sám hối về tội lỗi của mình; và khi được tuyển chọn lên ngôi Giáo hoàng, ngài đã chọn ban một Ân xá đặc biệt, được gọi là “La Perdonanza” [Tha thứ].

Tôi muốn khích lệ các linh mục hãy trở nên những chứng nhân minh bạch và đáng tin cậy của Tin Mừng về sự giao hoà với Thiên Chúa, giúp con người thời đại hôm nay lấy lại cảm thức về tội lỗi và về sự tha thứ của Thiên Chúa, để có thể cảm nghiệm được niềm hoan lạc tràn đầy như ngôn sứ Isaia đã nói với chúng ta trong Bài đọc I hôm nay (x. Is 66,10–14).

Một điểm cuối cùng: mặc dù Thánh Phêrô Celestino đã sống đời ẩn tu, ngài không “khép kín nơi chính mình”; trái lại, ngài đầy nhiệt huyết trong việc loan báo Tin Mừng cho anh chị em mình. Hơn nữa, bí quyết nơi hiệu quả mục vụ của ngài hệ tại chính ở việc “ở lại” với Chúa, trong cầu nguyện, như đoạn Tin Mừng hôm nay cũng đã nhắc nhở chúng ta: điều ưu tiên hàng đầu luôn là cầu xin với Chúa của mùa gặt (x. Lc 10,2). Chỉ sau lời mời gọi này, Chúa Giêsu mới phác hoạ một số nhiệm vụ cốt yếu của các môn đệ Người: loan báo Tin Mừng một cách thanh thản, rõ ràng và can đảm, ngay cả trong những lúc bị bách hại, mà không nhượng bộ trước những cám dỗ của thời trang hay của bạo lực hoặc quyền lực; buông bỏ những lo lắng về của cải, tiền bạc và y phục, để tín thác vào sự quan phòng của Chúa Cha; lưu tâm và chăm sóc đặc biệt cho những người đau yếu về phần xác và phần hồn (x. Lc 10,5–9). Đó cũng là những nét đặc trưng của triều đại Giáo hoàng ngắn ngủi nhưng đầy thử thách của Đức Celestino V, và là những đặc điểm của hoạt động truyền giáo của Giáo hội trong mọi thời đại.

Anh chị em thân mến, tôi hiện diện nơi anh chị em hôm nay để củng cố anh chị em trong đức tin. Tôi muốn tha thiết và trìu mến mời gọi anh chị em hãy kiên vững trong đức tin mà anh chị em đã lãnh nhận, đức tin mang lại ý nghĩa cho cuộc sống và ban cho chúng ta sức mạnh để yêu thương. Ước chi chúng ta luôn được đồng hành trên hành trình này nhờ gương sáng và lời chuyển cầu của Mẹ Thiên Chúa và của Thánh Phêrô Celestino. Amen!

WHĐ (04/7/2010)