Lời Chúa:
Lc 9, 43b-45
Khi ấy, Ðức Giêsu
nói với các môn đệ: “Phần anh em, hãy lắng tai nghe cho kỹ những lời sau đây:
Con Người sắp bị nộp vào tay người đời.” Nhưng các ông không hiểu lời đó, vì
đối với các ông, lời đó còn bị che khuất, đến nỗi các ông không nhận ra ý
nghĩa. Nhưng các ông sợ không dám hỏi lại Người về lời ấy.
Suy niệm:
Bài Tin
Mừng hôm nay là lời tiên báo cuộc Thương Khó lần thứ hai.
Bài này nằm ngay sau chuyện Đức
Giêsu trừ quỷ cho một bé trai.
Quyền năng trừ quỷ của Ngài làm mọi
người kinh ngạc, bỡ ngỡ (c. 43).
Chính vào giây phút thành công vẻ
vang này,
Đức Giêsu lại bất ngờ tiên báo về
cuộc Thương Khó sắp đến.
“Con Người sắp bị nộp vào tay người
đời” (c. 44).
Một Giêsu đầy uy lực sẽ phải lùi
bước trước một thế lực khác.
Một Giêsu có quyền năng cao cả của
Thiên Chúa lại phải chịu thua.
Hẳn lời tiên báo này đã làm các môn
đệ hết sức bối rối.
Thánh Luca nhấn mạnh đến chuyện họ
không hiểu:
“Nhưng các ông không hiểu lời đó,
vì nó bị che khuất khỏi các ông,
đến nỗi các ông không nhận ra ý
nghĩa” (c. 45).
Điều gì đã che khuất ý nghĩa của
lời Đức Giêsu tiên báo
về việc mình sắp bị nộp, phải chịu
đau khổ và chịu chết?
Lý do đầu
tiên có thể là lòng ham muốn quyền lực.
Ngay sau đoạn Tin Mừng này, các môn
đệ vẫn loay hoay với vấn đề
ai là người lớn nhất trong nhóm (c.
46).
Sau bữa Tiệc ly, Đức Giêsu đã nhận
mình là người phục vụ (Lc 22, 27).
Việc phục vụ suốt đời này lên đến
cao điểm nơi cái chết hy sinh.
Các môn đệ thì chỉ thích làm lớn,
làm đầu, hơn là phục vụ,
nên chẳng lạ gì nếu họ không hiểu
được con đường Thầy sắp đi,
con đường hẹp, nơi cái tôi như bị
xóa bỏ, để hiến dâng.
Có lý do
khác khiến các môn đệ không hiểu được lời tiên báo của Thầy.
Đó là khi quá nôn nóng mong đợi
ngày Thầy đến trong vinh quang,
họ đã quên việc Thầy phải trải qua
khổ đau và cái chết trước đã.
Họ tưởng Nước Thiên Chúa sắp xuất
hiện đến nơi rồi (Lc 19, 11),
và tưởng Thầy Giêsu sẽ cứu chuộc
Ítraen ngay lập tức (Lc 24, 21).
Ngay sau khi Đức Giêsu phục sinh,
họ đã hỏi Ngài (Cv 1, 6):
“Có phải bây giờ là lúc Thầy khôi
phục vương quốc Ítraen không?”
Các môn đệ nóng lòng mong đợi vinh
quang cho Thầy,
thật ra là mong đợi vinh quang cho
chính họ.
Họ bị ám ảnh về quyền lực, cũng là
ám ảnh về vinh quang,
nên thất bại và cái chết nhục nhã
là điều họ khó hiểu và khó chấp nhận.
Như các
môn đệ, chúng ta cũng không hiểu được
làm sao một ngôn sứ như Đức Giêsu
lại có thể bị loại trừ và thủ tiêu.
Chúng ta không chấp nhận vai trò
của đau khổ, nhục nhã và cái chết,
trong chương trình cứu độ của Thiên
Chúa (Lc 24, 25-27).
Đức Giêsu đã phải soi sáng cho hai
môn đệ Emmau về mầu nhiệm này.
Chúng ta cũng phải đối diện với mầu
nhiệm đau khổ nơi chính mình.
Và chúng ta thường thấy nó vô
nghĩa, vô lý, vô duyên.
Đau khổ mãi mãi là một mầu nhiệm mà
chúng ta muốn chối bỏ vì sợ hãi.
Kitô giáo đã không dạy ta con đường
tránh đau khổ bằng mọi giá.
Đức Giêsu đã giang tay đón lấy đau
khổ với một tình yêu bao dung,
lập tức đau khổ ấy có ý nghĩa và nở
hoa.
Nơi thập
giá chúng ta thấy rõ nhất tình yêu vô lượng của Cha,
và tình yêu mênh mông của Đức Giêsu
đối với nhân loại.
Nơi thập giá chúng ta thấy sự kinh
khủng của tội ác con người,
và sự tha thứ vô bờ của Thiên Chúa.
Như thế là ta đã bắt đầu hiểu được
ý nghĩa của thập giá và đau khổ.
Thật ra các môn đệ chỉ hiểu được
cuộc Thương Khó nhờ Phục Sinh.
Khi sống lại, Chúa Giêsu cho tất cả
những cái vô lý một ý nghĩa.
Khi được nếm trước mầu nhiệm phục
sinh ngay từ đời này,
chúng ta thấy dễ đón nhận đau khổ
hơn.
Hãy mạnh
dạn hỏi Đức Giêsu về ý nghĩa cuộc Thương Khó của Ngài,
cuộc Thương Khó của cả nhân loại và
của chính bản thân tôi.
Đừng sợ hỏi, nhưng “hãy lắng tai
nghe cho kỹ những lời Ngài nói” (c. 44).
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu phục sinh
Chúa đã sống đến cùng cuộc Vượt qua của Chúa,
xin cho con biết sống
cuộc Vượt qua mỗi ngày của con,
Vượt
qua sự nhỏ mọn và ích kỷ.
Vượt qua những đam mê đang kéo ghì con xuống.
Vượt qua nỗi sợ khổ đau và nhục nhã.
Vượt qua đêm tăm tối cô đơn của Vườn Dầu.
Vượt qua những khắc khoải của niềm tin.
Vượt qua những thành kiến con có về người khác...
Chính
vì Chúa đã phục sinh
nên con vui sướng và can đảm vượt qua,
dù phải chịu mất mát và thua thiệt.
Ước
gì con biết noi gương Chúa phục sinh
gieo rắc khắp nơi bình an và hy vọng,
tin tưởng và niềm vui.
Ước
gì ai gặp con
cũng gặp thấy sự sống mãnh liệt của Chúa.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.