Bài Ðọc I: Hc 47, 2-13
“Ðavít đã thành tâm ca tụng và yêu mến Thiên Chúa”.
Trích sách Đức Huấn Ca.
Như miếng mỡ lóc ra khỏi thịt con vật tế lễ thế nào, thì Ðavít được chọn giữa con cái Israel như vậy. Người dỡn với sư tử như dỡn với chiên con và đùa với gấu như đùa với những chiên con. Khi còn trẻ, nào người đã chẳng hạ sát tên khổng lồ và rửa nhục cho dân, khi vung dây ném đá đánh ngã tên Goliath kiêu căng đó sao? Vì người đã kêu cầu Thiên Chúa toàn năng, và Chúa đã ban sức mạnh cho người để hạ sát tên chiến sĩ hùng dũng, để nâng cao lòng can đảm của dân người. Nhờ thế, người được tôn vinh như đã giết mười ngàn, được ca tụng vì những lời Chúa chúc lành, và được người ta trao tặng triều thiên vinh quang, vì người đã tiêu diệt quân thù chung quanh, đã thanh toán bọn giặc Philitinh cho đến ngày nay, đã đập tan sức mạnh chúng đến muôn đời. Trong mọi việc, người dùng lời ca khen mà tuyên xưng Ðấng Thánh Tối Cao; người thành tâm ca tụng Chúa, và yêu mến Thiên Chúa đã sáng tạo người, đã cho người quyền năng chống lại quân thù. Người thành lập ca đoàn trước bàn thờ Chúa, để hoà nhịp những bài thánh ca. Người tổ chức những cuộc lễ huy hoàng, quy định đầy đủ chu kỳ thời gian, để họ ca tụng thánh danh Chúa, và từ sáng sớm, họ biểu dương sự thánh thiện của Thiên Chúa. Chúa đã thứ tha tội lỗi của người, và tán dương sức mạnh của người đến muôn đời. Chúa đã ban cho người giao ước vương quốc và ngôi báu vinh quang trong Israel.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 17, 31. 47 và 50. 51.
Ðáp: Tán tụng Thiên Chúa là Ðấng cứu độ tôi.
Xướng: 1) Ðường lối Thiên Chúa là đường thanh khiết, lời của Chúa được luyện trong lửa đỏ, chính Người là khiên thuẫn che kẻ nương nhờ Người.
Ðáp: Tán tụng Thiên Chúa là Ðấng cứu độ tôi.
2) Chúa hằng sống, chúc tụng Ðá Tảng của tôi, tán tụng Thiên Chúa là Ðấng cứu độ tôi! - Bởi vậy, con sẽ ca tụng Ngài giữa chư dân, lạy Chúa, và con sẽ xướng ca khen ngợi danh Ngài.
Ðáp: Tán tụng Thiên Chúa là Ðấng cứu độ tôi.
3) Ngài đã ban cho vương nhi Ngài đại thắng, đã tỏ lòng từ bi với Ðấng được xức dầu của Ngài, với Ðavít và miêu duệ ông cho tới muôn đời.
Ðáp: Tán tụng Thiên Chúa là Ðấng cứu độ tôi.
Alleluia: Mt 4,4b
Alleluia, alleluia! - Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra. - Alleluia.
Phúc Âm: Mc 6, 14-29
“Ðó chính là Gioan Tẩy Giả trẫm đã chặt đầu, nay sống lại”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Maccô.
Khi ấy, vua Hêrôđê nghe nói về Chúa Giêsu, vì danh tiếng Người đã lẫy lừng, kẻ thì nói: “Gioan Tẩy giả đã từ cõi chết sống lại, nên ông đã làm những việc lạ lùng”; kẻ thì bảo: “Ðó là Êlia”; kẻ khác lại rằng: “Ðó là một tiên tri như những tiên tri khác”. Nghe vậy, Hêrôđê nói: “Ðó chính là Gioan trẫm đã chặt đầu, nay sống lại”. Vì chính vua Hêrôđê đã sai bắt Gioan và giam ông trong ngục, nguyên do tại Hêrôđia, vợ của Philipphê anh vua mà vua đã cưới lấy. Vì Gioan đã bảo Hêrôđê: “Nhà vua không được phép chiếm lấy vợ anh mình”. Phần Hêrôđia, nàng toan mưu và muốn giết ông, nhưng không thể làm gì được, vì Hêrôđê kính nể Gioan, biết ông là người chính trực và thánh thiện, và giữ ông lại. Nghe ông nói, vua rất phân vân, nhưng lại vui lòng nghe. Dịp thuận tiện xảy đến vào ngày sinh nhật Hêrôđê, khi vua thết tiệc các quan đại thần trong triều, các sĩ quan và những người vị vọng xứ Galilêa. Khi con gái nàng Hêrôđia tiến vào nhảy múa, làm đẹp lòng Hêrôđê và các quan khách, thì vua liền nói với thiếu nữ ấy rằng: “Con muối gì, cứ xin, trẫm sẽ cho”, và vua thề rằng: “Con xin bất cứ điều gì, dù là nửa nước, trẫm cũng cho”. Cô ra hỏi mẹ: “Con nên xin gì?” Mẹ cô đáp: “Xin đầu Gioan Tẩy Giả”. Cô liền vội vàng trở vào xin vua: “Con muốn đức vua ban ngay cho con cái đầu Gioan Tẩy Giả đặt trên đĩa”. Vua buồn lắm, nhưng vì lời thề và vì có các quan khách, nên không muốn làm cho thiếu nữ đó buồn. Và lập tức, vua sai một thị vệ đi lấy đầu Gioan và đặt trên đĩa. Viên thị vệ liền đi vào ngục chặt đầu Gioan, và đặt trên đĩa trao cho thiếu nữ, và thiếu nữ đem cho mẹ. Nghe tin ấy, các môn đệ Gioan đến lấy xác ông và mai táng trong mồ.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Như mọi con người khác ở trên đời,
con người của Hêrôđê bị giằng co giữa cái xấu
và cái tốt.
Vấn đề là ông ta sẽ ngả theo cái nào.
Hêrôđê biết Gioan là người công chính thánh
thiện nên sợ ông.
Hêrôđê đã bảo vệ che chở cho Gioan và thich
nghe ông nói,
dù những điều đó làm Hêrôđê hết sức bối rối
(c. 20).
Nhưng Hêrôđê cũng là người đã sai bắt Gioan
và xiềng ông trong ngục,
chỉ vì Gioan dám nói: “Nhà vua không được lấy
vợ của anh mình.”
Rõ ràng cái ác trong Hêrôđê đã thắng cái thiện,
cái xấu đã thắng cái tốt.
Hêrôđê thuộc loại người “nghe lời thì liền
vui vẻ đón nhận,
nhưng không đâm rễ, mà là những kẻ nông nổi
nhất thời…” (Mc 4, 16-17).
Chính vì thế khi gặp thử thách thì ông vấp
ngã ngay.
Hêrôđê còn quỵ ngã một lần nữa nặng hơn.
Ngày sinh nhật của ông cũng là ngày chết của
một vị ngôn sứ.
Khi con gái bà Hêrôđia biểu diễn một điệu
múa làm vui lòng mọi người,
Hêrôđê đã lỡ thề hứa một điều thiếu khôn
ngoan,
trước mặt bá quan văn võ và các thân hào miền
Galilê:
“Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa nước của
ta cũng được” (c. 23).
Không biết lúc đó Hêrôđê đã say chưa,
nhưng chắc chắn nhà vua đã quên một điều
quan trọng.
Ông quên mình chỉ là một tiểu vương nắm vùng
Galilê và Pêrê (Lc 3,1),
nên ông không có quyền cho đất hay chia đất.
Bà Hêrôđia đã không bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng
này để trả thù Gioan.
Bà nói với cô con gái xin đầu Gioan Tẩy giả
(c. 24).
Hẳn điều này là một bất ngờ lớn đối với
Hêrôđê .
Lập tức ông bị đặt vào thế giằng co xâu xé.
Một mặt ông hết sức đau buồn vì quý mạng sống
của Gioan.
Mặt khác ông lại không muốn thất hứa với cô
bé,
một lời hứa đã trót nói ra công khai trước mặt
quan khách dự tiệc.
Hêrôđê có dám chịu đánh mất chút danh dự của
mình không
khi khiêm tốn xin rút lại lời thề hứa vội
vàng, bồng bột?
Ông có dám nhận mình đã sai và chịu mất mặt
không?
Tiếc quá ! Hêrôđê đã không có được can đảm
này.
Như người thanh niên giàu có buồn rầu bỏ đi
(Mc 10, 22),
Hêrôđê cũng sẽ buồn suốt đời vì cái chết do
ông gây ra.
Như Hêrôđê, sau này Philatô cũng chịu áp lực
khi ông xử án Đức Giêsu.
Ông cũng phạm đúng tội của Hêrôđê trước đám
đông (Mc 15, 15),
coi ghế ngồi của mình quý hơn mạng sống của
Đức Giêsu, người vô tội.
Cầu nguyện:
Lạy
Thiên Chúa, đây lời tôi cầu nguyện:
Xin
tận diệt, tận diệt trong tim tôi
mọi
biển lận tầm thường.
Xin
cho tôi sức mạnh thản nhiên
để
gánh chịu mọi buồn vui.
Xin
cho tôi sức mạnh hiên ngang
để
đem tình yêu gánh vác việc đời.
Xin
cho tôi sức mạnh ngoan cường
để
chẳng bao giờ khinh rẻ người nghèo khó,
hay
cúi đầu khuất phục trước ngạo mạn, quyền uy.
Xin
cho tôi sức mạnh dẻo dai
để
nâng tâm hồn vươn lên khỏi ti tiện hằng ngày.
Và
cho tôi sức mạnh tràn trề
để
âu yếm dâng mình theo ý Người muốn. Amen.
(R.
Tagore - Ðỗ Khánh Hoan dịch)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J