Bài Ðọc I: Is 45, 1. 4-6
“Ta đã cầm tay hữu của Cyrô để bắt các dân suy phục trước mặt nó”.
Trích sách Tiên tri Isaia.
Ðây Chúa phán cùng Cyrô, kẻ xức dầu của Chúa mà Ta đã cầm tay hữu nó, để bắt các dân suy phục trước mặt nó, bắt các vua quay lưng lại, mở các cửa trước mặt nó, và các cửa không được đóng lại:
Nhân vì Giacóp tôi tớ Ta, và Israel kẻ Ta kén chọn, Ta đã gọi đích danh ngươi: Ta đã kêu gọi ngươi khi ngươi không nhận biết Ta. Ta là Chúa, và chẳng còn chúa nào khác: ngoài Ta ra, không có Thiên Chúa nào nữa. Ta đã thắt lưng cho ngươi khi ngươi không nhận biết Ta, để các kẻ từ đông sang tây nhận biết rằng ngoài Ta ra không có ai khác: Ta là Chúa, và chẳng có chúa nào khác.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 95, 1 và 3. 4-5. 7-8. 9-10a và c
Ðáp: Hãy kính tặng Thiên Chúa quyền thế với vinh quang.
Xướng: 1) Hãy ca mừng Thiên Chúa bài ca mới, hãy ca mừng Thiên Chúa, hỡi toàn thể địa cầu. Hãy tường thuật vinh quang Chúa giữa chư dân, và phép lạ Người ở nơi vạn quốc.
Ðáp: Hãy kính tặng Thiên Chúa quyền thế với vinh quang.
2) Vì Thiên Chúa, Người hùng vĩ và rất đáng ngợi khen, Người khả uý hơn mọi bậc chúa tể. Vì mọi chúa tể của chư dân là hư ảo, nhưng Thiên Chúa đã tác tạo trời xanh.
Ðáp: Hãy kính tặng Thiên Chúa quyền thế với vinh quang.
3) Hãy kính tặng Thiên Chúa, hỡi người chư dân bá tánh, hãy kính tặng Thiên Chúa quyền thế với vinh quang, hãy kính tặng Thiên Chúa vinh quang xứng với danh Người. Hãy mang lễ vật, tiến vào hành lang nhà Chúa.
Ðáp: Hãy kính tặng Thiên Chúa quyền thế với vinh quang.
4) Mặc lễ phục, thờ lạy Thiên Chúa. Toàn thể địa cầu, hãy run sợ trước thiên nhan, hãy công bố giữa chư dân rằng Thiên Chúa ngự trị. Người cai quản chư dân theo đường đoan chính.
Ðáp: Hãy kính tặng Thiên Chúa quyền thế với vinh quang.
Bài Ðọc II: 1Tx 1, 1-5b
“Tôi hằng nhớ đến đức tin, đức cậy và đức mến của anh em”.
Khởi đầu thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Thêxalônica.
Phaolô, Silvanô và Timôthê kính gửi giáo đoàn thành Thêxalônica trong Thiên Chúa Cha và trong Chúa Giêsu Kitô. Nguyện chúc cho anh em được ân sủng và bình an.
Tôi hằng tạ ơn Thiên Chúa cho mọi người anh em, trong khi tôi cầu nguyện, tôi hằng nhớ đến anh em không ngừng; tôi nhớ đến sự nghiệp của lòng tin, công việc của lòng bác ái, sự vững lòng trông cậy của anh em vào Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, trước mặt Thiên Chúa là Cha chúng ta. Hỡi anh em là những kẻ được Thiên Chúa yêu mến, tôi từng biết anh em được Chúa tuyển chọn, bởi vì Tin Mừng của chúng tôi ở nơi anh em, không phải chỉ với lời nói mà thôi, mà là với quyền năng, với Thánh Thần và với lòng xác tín.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 10,27
Alleluia, alleluia! - Chúa phán: “Con chiên Ta thì nghe tiếng Ta; Ta biết chúng và chúng theo Ta”. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 22, 15-21
“Cái gì của Cêsarê thì hãy trả cho ông Cêsarê, và cái gì của Thiên Chúa thì hãy trả cho Thiên Chúa”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, các người biệt phái họp nhau lại bàn mưu để bắt bẻ Chúa Giêsu trong lời nói. Các ông sai môn đồ của các ông đi với những người thuộc phái Hêrôđê đến nói với Người rằng: “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người ngay chính, căn cứ theo sự thật mà dạy bảo đường lối Thiên Chúa. Thầy chẳng cần để ý đến ai, vì Thầy không tây vị người nào. Vậy xin Thầy nói cho chúng tôi biết Thầy nghĩ thế nào: Có được phép nộp thuế cho Cêsarê hay không?” Chúa Giêsu thừa hiểu ác ý của họ, nên nói: “Bọn người giả hình, các ngươi gài bẫy Ta làm gì? Hãy đưa Ta xem đồng tiền nộp thuế”. Họ đưa cho Người một đồng bạc. Và Chúa Giêsu hỏi họ: “Hình tượng và danh hiệu này là của ai?” Họ thưa rằng: “Của Cêsarê”. Bấy giờ Người bảo họ rằng: “Vậy, cái gì của Cêsarê thì hãy trả cho Cêsarê, và cái gì của Thiên Chúa thì hãy trả cho Thiên Chúa”.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Khi Thượng Hội Đồng điệu Đức Giêsu ra trước
mặt Philatô,
họ tố cáo Ngài về tội sách động dân chúng nổi
loạn,
tội ngăn cản dân nộp thuế, và tội xưng mình
là vua (Lc 23,1-2.5.14).
Philatô chẳng bao giờ tin vào những lời tố
cáo ấy (Lc 23,4.14.22).
Đối với ông, Đức Giêsu chẳng hề phạm tội
chính trị.
Dù Đức Giêsu có nói về Nước của Ngài,
nhưng Nước ấy lại không thuộc về thế giới
này (Ga 18,36).
Cũng chẳng bao giờ Ngài nhận mình là vua
một cách minh nhiên (Mc 15,2; Mt 27,11; Lc
23,3; Ga 18,37).
Tin Mừng hôm nay cho thấy Ngài không chống lại
chuyện nộp thuế.
Đế quốc Rôma cai trị xứ Giuđê từ năm 63 trước
công nguyên.
Mọi người Do-thái trưởng thành phải nộp thuế
thân cho họ.
Mỗi năm nộp một đồng tiền denarius, bằng một
ngày lương.
Có một số người Do-thái phản đối mạnh mẽ
chuyện nộp thuế,
vì đối với họ nộp thuế là tôn thờ các hoàng
đế Rôma.
Nhóm Pharisêu cũng không ưng chuyện nộp thuế,
nhưng họ phản ứng nhẹ nhàng hơn, chứ không
dùng bạo động.
Còn nhóm Hêrôđê vì thân với Rôma nên ủng hộ
chuyện này.
Vậy mà hôm nay hai nhóm Pharisêu và Hêrôđê
lại hợp lực để gài bẫy Đức Giêsu về chuyện nộp
thuế.
Họ khéo léo nịnh Đức Giêsu là người nói thẳng,
nói thật,
để Ngài bộc trực mà trả lời câu hỏi của họ
(Mt 22,16):
“Có được phép nộp thuế cho Xê-da không?”
Đây là câu hỏi nóng vào thời đó,
và cũng khá nham hiểm vì đưa Ngài vào thế kẹt.
Nếu trả lời được phép, thì Đức Giêsu là người
chạy theo Rôma.
Nếu trả lời không được phép, thì Ngài là người
chống đối đế quốc.
Đức Giêsu biết họ đang thử mình, nhưng Ngài
thoát bẫy ra sao?
Ngài xin họ đưa cho Ngài một đồng tiền để nộp
thuế.
Họ đem đến cho Ngài một đồng denarius,
trên đó có khắc hình và danh hiệu.
Khi biết đó là hình và danh hiệu của Xê-da,
hoàng đế Rôma,
Đức Giêsu nói ngay một câu làm họ kinh ngạc:
“Của Xê-da trả lại cho Xê-da, của Thiên Chúa
trả lại cho Thiên Chúa.”
Câu trả lời này đã làm Đức Giêsu thoát khỏi
cái bẫy họ giăng.
Ngài không trả lời được phép hay không được
phép,
nhưng khi nói “của Xê-da trả lại cho Xê-da”
Ngài có vẻ không phản đối chuyện nộp thuế
cho Rôma,
và không coi đó là một tội phạm thượng.
Ngài còn đi xa hơn khi nói: “của Thiên Chúa
trả lại cho Thiên Chúa.”
Lời của Đức Giêsu đã được đưa vào sách Giáo
lý Công giáo (số 2242).
“Của Xê-da trả lại cho Xê-da”:
mọi quyền hành hợp pháp đều đến từ Thiên
Chúa,
nên ta phải tôn trọng, phục tùng và cộng tác
(Rm 13,1-7; 1 Pr 2,13-17).
Chỉ khi quyền hành đó bị lạm dụng, đi ngược
với đạo lý luân thường,
ngược với Lời Chúa dạy, với những đòi hỏi của
lương tâm ngay thẳng,
chúng ta mới phải từ chối tuân theo.
“Phải vâng lời Thiên Chúa hơn vâng lời người
phàm” (Cv 5,29).
Chúng ta đang sống trong một thế giới cho
phép làm nhiều điều,
như phá thai, ly dị, án tử hình, an tử, hôn
nhân đồng tính…
nhưng chúng ta không buộc phải theo.
“Của Thiên Chúa trả lại cho Thiên Chúa.”
Nói cho cùng, không có gì lại không phải là
của Thiên Chúa.
Mọi người, dù là ai, cũng đều mang hình ảnh
của Thiên Chúa (St 1,27).
Mọi sự tôi có và mọi sự trên mặt đất là của
Đấng Tạo thành.
Con người không được quyền lấy cắp của Ngài.
Bổn phận của chúng ta là trả lại cho Thiên
Chúa điều thuộc về Ngài,
là chỉnh lại những hình ảnh của Ngài đã bị
méo mó, dập nát.
là đưa mọi thụ tạo trên trái đất về với Ngài
là nguồn cội.
Mong mọi người đều mang hình và danh hiệu
Thiên Chúa trong tim.
Cầu nguyện:
Giữa
một thế giới mê đắm bạc tiền,
xin
được sống nhẹ nhàng thanh thoát.
Giữa
một thế giới lọc lừa dối trá,
xin
được sống chân thật đơn sơ.
Giữa
một thế giới trụy lạc đam mê,
xin
được sống hồn nhiên thanh khiết.
Giữa
một thế giới thù hận dửng dưng,
xin
được chia sẻ yêu thương và hy vọng.
Lạy
Chúa Giêsu mến thương,
xin
dạy chúng con biết cách làm chứng cho Chúa giữa cuộc đời.
Xin
giúp chúng con tìm ra những cách thức mới
để
người ta tin và yêu Chúa.
Ước
gì hơn hai tỉ Kitô hữu
giữ
được vị mặn của muối và sức biến đổi của men,
để
chúng con làm cho thế giới này mặn mà tình người,
và
làm cho trần gian trở thành tấm bánh thơm ngon.
Chỉ
mong Thiên Chúa Cha được tôn vinh
qua
những việc tốt đẹp chúng con làm cho những người bé nhỏ. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao
Siêu, S.J