Lời Chúa: Ga 16, 12-15
Khi ấy, Ðức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Thầy còn nhiều
điều phải nói với anh em, nhưng bây giờ anh em không có sức chịu nổi. Khi nào
Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn, Người sẽ không
tự mình nói điều gì, nhưng nghe gì, Người sẽ nói lại, và loan báo cho anh em
biết những điều sẽ đến. Người sẽ tôn vinh Thầy, vì Người sẽ lấy những gì của
Thầy mà loan báo cho anh em. Mọi sự Cha có, đều là của Thầy. Vì thế Thầy đã
nói: Người lấy những gì của Thầy mà loan báo cho anh em.”
Suy niệm:
“Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em,
nhưng bây giờ, anh em không có
sức chịu nổi.”
Ðức Giêsu khi sắp về với Cha,
đã chấp nhận giới hạn của các môn
đệ.
Ngài chưa nói hết được những điều
Ngài muốn nói,
nhưng Ngài không muốn ép họ phải cố
hiểu.
Cần có thời gian, và nhất là cần
Thánh Thần...
Ðức Giêsu chấp nhận ra đi khi việc
huấn luyện còn dang dở.
Ngài chấp nhận mình không phải là
vị thầy duy nhất:
Sau này, Thánh Thần sẽ dạy anh
em mọi điều (Ga 14,26).
Ngài cũng chẳng phải là Ðấng Bảo
Trợ duy nhất
vì còn một Ðấng Bảo Trợ khác
đến sau Ngài (x. Ga 14,16).
Ngài đã vén mở cho các môn đệ thấy
sự thật,
sự thật về Cha, về bản thân mình và
về con người.
Nhưng Ngài biết rằng cần có Thánh
Thần từ từ dẫn dắt
các môn đệ mới hiểu thấu và đi vào toàn
bộ sự thật.
Vì lợi ích của họ, Ðức Giêsu
sẵn sàng ra đi (x. Ga 16,7),
để nhường chỗ cho Ðấng Cha và Ngài
sai đến.
Ðức Giêsu
chẳng tìm mình, và Thánh Thần cũng vậy.
Thánh Thần chỉ có sứ mạng
là đưa con người đến với Cha và Con
là Ðức Giêsu.
Ngài chẳng tìm vinh quang cho mình,
nhưng chỉ tìm tôn vinh và làm chứng
cho Ðức Giêsu.
Cha cũng chẳng tim mình.
Cha chẳng giữ gì làm của riêng.
“Mọi sự Cha có đều là của Thầy” (c.15)
Cha là nguồn mạch luôn trào dâng
qua Con.
Con là Con vì đón nhận tất cả từ
Cha.
Tình yêu liên kết Cha và Con là
Thánh Thần,
Khi chiêm ngắm thế giới của Thiên
Chúa Ba Ngôi,
chúng ta thấy đó là một cộng đoàn
lý tưởng.
Mỗi ngôi vị đều sống cho hai ngôi
vị kia.
Yêu thương và hiệp thông với nhau
đòi từ bỏ
Nhưng từ bỏ lại làm cho mỗi ngôi vị
trọn vẹn là mình,
và sống trong hạnh phúc viên mãn.
Thiên
Chúa của Kitô giáo là một cộng đoàn yêu thương,
nhưng thế giới của Thiên Chúa Ba
Ngôi lại không khép kín.
Thế giới ấy vươn ra ngoài mình,
để cho hạnh phúc tuôn đổ trên toàn
bộ công trình sáng tạo.
Cha yêu loài người đến độ sai Con
Một làm người.
Con yêu loài người đến độ dám sống
và chết cho họ.
Thánh Thần yêu loài người đến độ
luôn ở bên để ủi an nâng đỡ.
Cả Ba Ngôi cùng nhau lo cho loài
người.
Ước mơ lớn nhất của Ba Ngôi là đưa
cả nhân loại
đi vào thế giới thần linh của mình,
để mỗi người được hưởng hạnh phúc
làm con trong Chúa Con.
Thiên
Chúa Ba Ngôi là tình yêu mở ra, chia sẻ, mời gọi.
Tình yêu đích thực bao giờ cũng
khiêm hạ đợi chờ.
Chúng ta tự hỏi mình có sẵn sàng mở
ra
để Chúa đi vào thế giới của mình
và để mình đi vào thế giới của Chúa
không?
Cầu nguyện:
Giữa
một thế giới đề cao quyền lực và lợi nhuận,
xin dạy con biết phục vụ âm thầm.
Giữa một thế giới say mê thống trị và chiếm đoạt,
xin dạy con biết yêu thương tự hiến.
Giữa một thế giới đầy phe phái chia rẽ,
xin dạy con biết cộng tác và đồng trách nhiệm.
Giữa một thế giới đầy hàng rào kỳ thị,
xin dạy con biết coi mọi người như anh em.
Lạy Chúa Ba Ngôi,
Ngài là mẫu mực của tình yêu tinh ròng,
xin cho các kitô hữu chúng con
trở thành tình yêu
cho trái tim khô cằn của thế giới.
Xin dạy chúng con biết yêu như Ngài,
biết sống nhờ và sống cho tha nhân,
biết quảng đại cho đi
và khiêm nhường nhận lãnh.
Lạy Ba Ngôi chí thánh,
xin cho chúng con tin vào sự hiện diện của Chúa
ở sâu thẳm lòng chúng con,
và trong lòng từng con người bé nhỏ.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.