Bài Ðọc I: Is 63, 16b-17; 64, 1. 3b-8
“Xin Chúa băng qua các tầng trời mà ngự xuống”.
Trích sách Tiên tri Isaia.
Lạy Chúa, Chúa là Cha và là Ðấng Cứu Chuộc chúng con: danh Chúa đã có từ muôn đời. Lạy Chúa, tại sao Chúa để chúng con đi lạc xa đường Chúa, và làm cho tâm hồn chúng con trở nên chai đá, không còn biết kính sợ Chúa nữa? Vì các tôi tớ Chúa, các chi tộc thừa hưởng gia nghiệp Chúa, xin hãy đoái nhìn lại.
Xin Chúa băng qua các tầng trời mà ngự xuống: các núi đồi rung chuyển trước tôn nhan Chúa. Chúa đã ngự xuống và các núi đồi rung chuyển trước tôn nhan Chúa. Ðó là việc từ xưa đến nay chưa từng có ai nghe thấy; lạy Chúa, không tai nào nghe thấy không mắt nào nhìn thấy một chúa nào khác ngoài Chúa đã dành những hồng ân cho những ai trông đợi Chúa. Chúa đã đón tiếp kẻ hân hoan thi hành công lý, và nhớ đến Chúa khi đi trong đường lối Chúa.
Này Chúa thịnh nộ, vì chúng con đã phạm tội. Chúng con đã luôn luôn ở trong tình trạng tội lỗi, thì làm sao sẽ được cứu rỗi? Tất cả chúng con đều đầy vết nhơ, và công nghiệp chúng con đều như chiếc áo dơ bẩn.
Và không còn ai kêu cầu thánh danh Chúa, không còn ai tỉnh thức để bám lấy Chúa. Chúa đã ẩn nấp không cho chúng con nhìn thấy nữa, và Chúa đã phó mặc chúng con cho quyền lực tội lỗi. Tuy nhiên, lạy Chúa, Chúa là Cha chúng con, chúng con là đất sét, còn Chúa là người thợ gốm, tất cả chúng con đều do tay Chúa làm nên.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 79, 2ac và 3b. 15-16. 18-19
Ðáp: Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, xin cho chúng con được phục hồi, xin tỏ thiên nhan hiền từ Chúa ra, hầu cho chúng con được ơn cứu sống.
Xướng: 1) Lạy Ðấng chăn dắt Israel, xin hãy lắng tai! Chúa ngự trên các Vệ Binh Thần, xin hiện ra trong sáng láng. Xin thức tỉnh quyền năng của Chúa, và ngự tới để cứu độ chúng con.
Ðáp: Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, xin cho chúng con được phục hồi, xin tỏ thiên nhan hiền từ Chúa ra, hầu cho chúng con được ơn cứu sống.
2) Lạy Chúa thiên binh, xin thương trở lại, tự trời cao xin nhìn coi và thăm viếng vườn nho này. Xin bảo vệ vườn nho mà tay hữu Ngài đã cấy, bảo vệ ngành nho mà Ngài đã củng cố cho mình.
Ðáp: Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, xin cho chúng con được phục hồi, xin tỏ thiên nhan hiền từ Chúa ra, hầu cho chúng con được ơn cứu sống.
3) Xin Chúa ra tay bang trợ người ở bên tay hữu Chúa, con người mà Chúa đã củng cố cho mình. Chúng con sẽ không còn rời xa Chúa nữa, Chúa cho chúng con được sống, và chúng con ca tụng danh Ngài.
Ðáp: Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, xin cho chúng con được phục hồi, xin tỏ thiên nhan hiền từ Chúa ra, hầu cho chúng con được ơn cứu sống.
Bài Ðọc II: 1 Cr 1, 3-9
“Chúng ta mong chờ Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, tỏ mình ra”.
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, chúc cho anh em đầy ân sủng và bình an của Thiên Chúa là Cha chúng ta, và của Ðức Giêsu Kitô.
Tôi hằng cảm tạ Chúa thay cho anh em, vì ơn đã ban cho anh em trong Chúa Giêsu Kitô. Vì chưng, trong Ngài, anh em được tràn đầy mọi ơn: ơn ngôn ngữ và ơn hiểu biết, đúng như Chúa Kitô đã minh chứng nơi anh em, khiến anh em không còn thiếu ơn nào nữa trong khi mong chờ Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, tỏ mình ra. Cũng chính Ngài sẽ ban cho anh em bền vững đến cùng, không có gì đáng trách trong ngày Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, ngự đến. Thiên Chúa là Ðấng Trung Tín, đã kêu mời anh em hiệp nhất với Con của Người, là Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Tv 84,8
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin tỏ lòng từ bi Chúa cho chúng con, và ban ơn cứu rỗi cho chúng con. - Alleluia.
Phúc Âm: Mc 13, 33-37
“Các con hãy tỉnh thức, vì các con không biết lúc nào chủ nhà trở về”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy coi chừng, hãy tỉnh thức và cầu nguyện, vì các con không biết lúc đó là lúc nào. Ví như người đi phương xa, để nhà cửa lại, trao quyền hành cho các đầy tớ, mỗi người một việc, và căn dặn người giữ cửa lo tỉnh thức. Vậy các con hãy tỉnh thức, vì các con không biết lúc nào chủ nhà trở về, hoặc là chiều tối, hoặc là nửa đêm, hoặc là lúc gà gáy, hay ban sáng, kẻo khi ông trở về thình lình, bắt gặp các con đang ngủ. Ðiều Ta bảo cho các con, thì Ta bảo cho tất cả mọi người là: Hãy tỉnh thức!”
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Trong Kinh Tin kính, có hai tín điều mà ta
còn phải chờ.
“Và Ngài sẽ lại đến trong vinh quang
để phán xét kẻ sống và kẻ chết.”
“Tôi trông đợi kẻ chết sống lại, và sự sống
đời sau.”
Cả hai điều trên đều chưa xảy ra, nhưng là nỗi
chờ mong
của các kitô hữu từ hai mươi thế kỷ.
Người Do-thái chờ Đấng Mêsia đến trần gian,
còn kitô hữu chờ ngày Con Thiên Chúa trở lại.
Đôi khi chúng ta nghĩ Đức Giêsu đã phục sinh
và lên trời,
như thế là xong, Ngài chẳng còn phải làm gì
nữa.
Thật ra khi phục sinh, Đức Giêsu đã chiến thắng
thần chết,
nhưng Ngài chưa toàn thắng, và cuộc chiến vẫn
còn kéo dài.
Thiên Chúa chưa “bắt muôn loài quy phục dưới
chân Ngài”
và kẻ thù cuối cùng là sự chết vẫn chưa bị
tiêu diệt (1 Cr 15,24-28).
Hai tín điều trong Kinh Tin kính mà ta còn
phải chờ
lại là hai biến cố trùng nhau về thời gian.
Ngày Chúa Giêsu trở lại như một thẩm phán đầy
quyền năng
cũng là ngày tận thế, ngày thân xác kẻ chết
sống lại.
Ngày đó thật là một ngày quan trọng cho cả
vũ trụ loài người,
và cũng là ngày vinh quang lớn lao cho chính
Chúa Giêsu.
Nhiều người đoán già đoán non về lúc nào
ngày ấy đến.
Đã có những lời đồn đoán về ngày tận thế, và
tất cả đều sai.
Có người đã bán cả nhà cửa ruộng vườn để ngồi
chờ tận thế.
Có người bỏ cả công ăn việc làm, nhưng chẳng
thấy gì xảy ra.
Họ quên rằng chính Đức Giêsu, Con Thiên Chúa
mang phận người,
cũng thú nhận chỉ mình Chúa Cha mới biết về
Ngày ấy (Mc 13,32).
Chúng ta tin Ngày ấy thế nào rồi cũng đến,
nhưng chúng ta không biết rõ khi nào (Mc
13,33.35.36).
Chính vì thế đời của kitô hữu tự bản chất là
chờ đợi.
Nếu Chúa Giêsu không quang lâm,
công trình cứu độ vẫn chưa hoàn thành trọn vẹn,
và Thiên Chúa chưa “là tất cả trong muôn
loài” (1 Cr 15,28).
Nhưng Kitô hữu không khoanh tay chờ suông
cách thụ động.
Bài Tin Mừng hôm nay dạy ta cách chờ.
Chúng ta là những đầy tớ được ông chủ đi xa
tin cậy,
giao nhà và giao cả quyền hành, phân công mỗi
người mỗi việc.
Chúng ta là anh giữ cửa, có nhiệm vụ mở cửa
ngay khi chủ về.
Thường thì ông chủ không về vào ban đêm,
vì trời thì tối, đường không có đèn, ẩn chứa
nhiều nguy hiểm.
Nhưng biết đâu ông chủ lại bất thần trở về
vào lúc chập tối hay nửa đêm, lúc gà gáy hay
tảng sáng.
Đó là lúc mọi người dễ chìm trong giấc ngủ
say.
“Hãy tỉnh thức! Hãy canh thức!” Đức Giêsu nhắc
lại nhiều lần,
không phải chỉ cho bốn môn đệ thân tín (Mc
13,3),
mà cho mọi người và từng người chúng ta (Mc
13,37).
Không phải Ngài cấm chúng ta ngủ trưa hay ngủ
tối.
Nhưng Ngài dạy chúng ta đừng ngủ mê trong tội.
Khi ngủ mê, người ta quên mình là đầy tớ,
nhận quyền hành của chủ để chu toàn công việc
được giao.
Khi ngủ mê, người ta để chủ ban đêm đứng chờ
ngoài cửa.
Sống ở đời, ta dễ bị ru ngủ bởi nhiều thứ
gây nghiện.
Thế gian này quá hấp dẫn khiến ta nghĩ nó là
vĩnh cửu.
nghĩ chuyện Chúa quang lâm là chuyện không
đáng tin (2 Pr 3,4).
chẳng có thưởng phạt, cũng chẳng có phục
sinh cho thân xác.
Thái độ thức tỉnh đòi hỏi ta cảnh giác liên
tục.
Chính vì không biết lúc nào chủ về, lúc nào
Chúa đến
nên lúc nào ta cũng phải sẵn sàng, tích cực
chờ đợi,
để ra đón Chúa trong niềm vui bình an.
Cầu nguyện:
Lạy
Chúa Giêsu,
Chúa
đã yêu trái đất này,
và
đã sống trọn phận người ở đó.
Chúa
đã nếm biết nỗi khổ đau và hạnh phúc,
sự
bi đát và cao cả của phận người.
Xin
dạy chúng con biết đường lên trời,
nhờ
sống yêu thương đến hiến mạng cho anh em.
Khi
ngước nhìn lên quê hương vĩnh cửu,
chúng
con thấy mình được thêm sức mạnh
để
xây dựng trái đất này,
và
chuẩn bị nó đón ngày Chúa trở lại.
Lạy
Chúa Giêsu đang ngự bên hữu Thiên Chúa,
xin
cho những vất vả của cuộc sống ở đời
không
làm chúng con quên trời cao,
và
những vẻ đẹp của trần gian
không
ngăn bước chân con tiến về bên Chúa.
Ước
gì qua cuộc sống hằng ngày của chúng con,
mọi
người thấy Nước Trời đang tỏ hiện. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao
Siêu, S.J