TIỄN BẠN LÊN ĐƯỜNG
Bước lên nguyện đường buổi sáng nay
Thấy tà áo phép gió bay bay
Lòng mãi lâng lâng niềm cảm mến
Tiễn bạn lên đường thấy vui thay
Hôm nay bạn lên đường đăng ký vào khóa thiện nguyện đợt 3, tiếp tay với bộ y tế trong tuyến đầu chống dịch. Mình nhớ lại lá thư của một người chị đã gửi cho lớp mình hôm tuyên khấn, trong thư chị viết: “Chị cảm tưởng như thể các Em đang thao luyện để chuẩn bị lên đường “nhập ngũ”. Vì từ nay, các Em chính thức là “người hùng” của Chúa…. Tràn đầy tình yêu, sức mạnh nội tâm và chí khí kiên cường để dám lên đường phục vụ ở bất cứ nơi đâu Chúa và Hội Dòng muốn”[1]
Vậy là bạn đã chính thức “nhập ngũ”, bước đầu tiên trở thành “người hùng” của Chúa. Bạn đã không còn đứng ngoài cuộc nhưng đã nhập cuộc[2]. Bạn lên đường theo tiếng gọi của con tim, thao thức trước nỗi đau của anh chị em đang chịu ảnh hưởng trực tiếp của dịch bệnh Covid và mau mắn đáp lại lời mời của Đức cha Giáo phận Xuân Lộc. Có thể xem đây là chuyến đi hưởng tuần trăng mật của bạn sau hồng ân vĩnh khấn, bởi đi chuyến này bạn sẽ là thời gian bạn trắc nghiệm tình yêu của bạn với Chúa và hiểu thế nào là yêu cho đến cùng, một tình yêu vô vị lợi, một tình yêu nhưng không. Chuyến đi này cũng là dịp để bạn hiểu và cảm được mình là người được yêu.
Suốt một năm hồi tâm vừa qua, chị em mình được bao bọc trong pháo đài an toàn của tu viện, có lẽ bạn cũng như tôi, không thấy được sự tàn phá nặng nề của con virus bé nhỏ này. Nhưng gần đây thôi, khi các thông tin được đăng tải trên mạng truyền thông, chị em mình mới thấy được những nguy hiểm, những mất mát mà con virus vô hình kia mang lại.
Đêm trước ngày lên đường tôi hỏi bạn:
- Đã sẵn sàng chưa, đã cầu nguyện kỹ chưa?
- Rất sẵn sàng, nhiều người đã làm được, mình cũng làm được, nhiều người đã vượt qua, mình cũng sẽ vượt qua, mình không thể ngồi yên được, có cái gì đó cứ thôi thúc mình. Không biết mình có làm được gì không, nhưng mình sẽ cố gắng, ít ra sự hiện diện của mình sẽ giảm bớt nỗi bất an trong lòng anh chị em bệnh.
Thấy tôi còn chút hồ nghi, bạn dõng dạc:
- F1 cần chiến sĩ, F0 cần bác sĩ, F0 +F1 =F10. F10 cần tu sĩ và tu sĩ cần Chúa, có Chúa mình không sợ. Nếu một ngày nào đó mình bị nhiễm thì có lẽ đó là ý Chúa, mình sẽ đón nhận và có cơ hội trải nghiệm và hiểu được một chút đớn đau của Chúa trên đồi Golgotha
Nếu một ngày nào đó… ước mong sẽ không có ngày đó… mong sao lòng can đảm của bạn được Chúa chúc lành, ý thức sự hiện diện của Chúa mỗi phút giây như là điểm tựa cho đức tin của bạn, bạn nhé. Bạn hãy giang tay ra để nắm lấy bàn tay của Chúa và từ đó chuyển trao hơi ấm cũng như sức mạnh từ đôi bàn tay đó đến cho những người đang cần đến bạn. Hãy luôn bám tựa vào Đức Giêsu, Ngài luôn là sức mạnh, là động lực và là nguồn tình yêu cho bạn.
Đêm nay, mây đưa trăng trôi len lỏi vào những kẽ lá xuyên qua đám cây. Ánh trăng dịu dàng soi rõ bóng dáng của hai tâm hồn trước tượng đài Thánh Cả Giuse. Tiếng đọc kinh khe khẽ hòa cùng tiếng gió xào xạc: Cầu cho chuyến đi của bạn được bình an.
Tu viện vắng lặng đưa 2 nữ tu trẻ chìm sâu vào giấc ngủ muộn. Bạn ở tuyền tuyến, mình ở hậu phương, mình sẽ tiếp sức cho bạn bằng lời cầu nguyện, bằng chuỗi Mân côi và những hy sinh nhỏ bé từng ngày. Bạn hãy ra đi để cống hiến cho mọi người sự sống của Đức Kitô[3]. Mong cho cơn dịch mau qua để bạn trở về với cuộc sống bình thường. “Hãy đồng lao cộng khổ như một người lính giỏi của Đức Kitô…..cam chịu mọi sự, để mưu ích cho những người Chúa chọn[4]” Bạn nhé.
Chúc Bạn lên đường bình an. Nguyện xin Chúa, Mẹ Maria, Thánh cả Giuse, Thánh Đa Minh và các Thánh Dòng luôn đồng hành, chở che, nâng đỡ và gìn giữ bạn. Hãy bước đi với những bước thật vững vì nguồn sức mạnh của Bạn đặt ở nơi Chúa.
Nt. Maria Goretti Thùy Linh, Dòng Đaminh Tam Hiệp
Nguồn: daminhtamhiep.net (28.8.2021)
___________________
[1] https://daminhtamhiep.net/2021/08/men-gui-cac-em-vinh-khan/
[2] Đức Giáo Hoàng Phanxicô, Tông huấn Christus Vivit, số 174
[3] Tông huấn niềm vui Tin Mừng số 49.
[4] 2Tm2,3