GIÁO PHẬN XUÂN LỘC
Lời Chủ Chăn Tháng 12 – 2021
Nguyện Cầu… Những ‘Bản Diệu Ca’
‘Con đã tỏ cho chúng biết Danh Cha và sẽ còn
tỏ cho biết nữa…’ (Ga 17: 26)
Quý Cha và Quý
Tu sĩ thân mến,
Vào những giây phút
cuối đời tại thế, trong không khí thánh thiêng lễ Vượt Qua đang được cử hành tại
phòng tiệc ly và sau đó tại đồi Calvê, Chúa Giêsu đã mạc khải những tâm tư thăm
thẳm… và lời cuối cùng: ‘Con đã tỏ cho chúng biết Danh Cha, và sẽ
còn tỏ cho biết nữa…’ (Ga 17: 26).
1. Đức Chúa
‘đã tỏ…’ (x. Ga 17: 26)
Tình yêu vô hạn,
siêu việt của Thiên Chúa…
Ađam, ‘Con ở đâu?’ (St 3: 9), tiếng gọi ‘Tình yêu’ đi vào không
gian, khoảng không-không người… âm vang đến tận biên cương vũ trụ… Tình yêu đi
tìm ‘người tâm phúc’… Bước chân ‘Tình yêu’ chiều nay trong vườn ‘Eđen’ có còn
‘tản bộ’ thư thái với ‘gió hiu hiu ban chiều’ như mọi ngày?
Tiếng gọi ‘Tình
yêu’ đã đi vào cõi riêng, nơi người và bạn đời ‘núp mình đi’
(St 3: 11)… đã đi vào cõi riêng… ở đó ‘trời đã tối’ (Ga 13: 30)…
Tiếng gọi ‘Tình
yêu’ đã lay động… đã có tiếng ‘người’ đáp, dẫu là những lời
đắng cay, nhưng lại là sự thật… để tiếng gọi ‘Tình yêu’ ban bố ‘Lời hứa’ về một
‘Người Đàn Bà’ tuyệt thế và về một ‘Dòng Giống sẽ đạp đầu’ con rắn, kẻ ‘phỉnh gạt’
(x. St 3: 8-15).
Tình yêu vô hạn,
siêu việt của Thiên Chúa đã đi vào lịch sử:
Tình yêu thích tâm sự nơi sa mạc… không tiếng động, ngoài tiếng gió và hơi
thở… và nhịp đập của con tim… Khi ‘người’ suy sụp thành hôn thê bất trung,
‘Tình yêu’ vẫn vô hạn… vẫn ngỏ ‘Lời’: ‘này Ta dụ dỗ người ấy, đem người ấy
vào sa mạc, và kề lòng, Ta nói khó với nó’ (Hs 2: 16). Để ‘người’ sẽ
gọi: ‘chồng tôi’… không còn gọi ‘Thần Baal của tôi nữa…’ (Hs 2:
18).
Sa mạc ‘cầu nguyện’
dành riêng cho một ‘Hệ sinh thái’ làm cho ‘trái
tim khoẻ mạnh’[1]. Sa
mạc ‘cầu nguyện’ đơm bông vẻ đẹp một đời sống giản dị đến
mức thành ‘cái không’ của bản thân để nhận ‘cái tất cả’ từ Thiên Chúa. ‘Hãy
nếm và xem Đức Chúa tốt lành nhường bao! Phúc cho ai ẩn náu bên Người’ (Tv
34: 9)… Đây đã là khúc dạo tuyệt vời của ‘Bản Diệu Ca’…
2. ‘Con đã
tỏ…’ (Ga 17: 26)
Mùa Giáng Sinh đã về
gần. ‘Một trẻ đã sinh ra cho ta’ (Is 9: 5). Hài Nhi Giêsu đã chào đời cho chúng
ta. Giêsu là Lời. ‘Lúc khởi nguyên đã có Lời… Lời là Thiên Chúa’ (Ga 1: 1). ‘Lời
đã thành xác phàm… chúng tôi đã được ngắm vinh quang của Ngài, vinh
quang như của Con Một tự nơi Cha, tràn đầy ân nghĩa và sự thật’
(Ga 1: 14).
Một ‘Bản Diệu Ca’, niềm rung động của Đấng tuyệt đối
đã vang lên giữa dòng đời…
3. ‘Và sẽ còn tỏ…’
(Ga 17: 26)
‘Bản Diệu Ca’ của Gioan Thánh Giá: Những chiều sâu biến đổi. Ân sủng-Tình
yêu làm cho đôi bên, Thiên Chúa và người phàm, nên giống nhau, bất chấp những
trở ngại. Hướng mắt nhìn lên đỉnh cao hoàn thiện. Không xem thường những dữ liệu
tri thức, nhưng tình yêu hiện diện ngay từ đầu và cũng hiện diện đầy tràn ở điểm
đến. Nguyện cầu trong con tim Gioan Thánh Giá là sự thấu suốt của một tình yêu
hiến dâng tất cả cho Đức Tình Quân thành cuộc nhiệm hiệp nên một với Người
trong đức Tin. Thánh Gioan Thánh Giá chia sẻ về ‘Đêm giác quan’ thường xảy ra nơi
người ‘mới bắt đầu’. Cụm từ ‘mới bắt đầu’ không nhất thiết mang ý nghĩa thời
gian nhưng là phẩm chất. Đường lên núi Cát Minh vượt qua đêm dày để nghiệm lấy
một niềm háo hức khác lớn hơn, một thứ tình yêu khác quý hơn, một dạ
nhớ…’ Ôi vận may diễm phúc… Chút sáng cháy trong tim. Chút sáng ấy đang
hướng dẫn tôi. Chắc chắn hơn ánh sáng giữa trưa. Dẫn đến nơi có người đợi tôi.
Người mà tôi biết rõ. Đợi ở phía không ai lai vãng… Một Tình Nương
đã được biến đổi nên Tình Quân. Trên lòng tôi đầy hoa. Được giữ vẹn
cho một mình Chàng…’[3].
Và còn biết
bao ‘Bản Diệu Ca’… tỏ lộ sức sống của Mẹ Giáo hội:
Đaminh, Phanxicô Assisi, Alphongsô, Inhaxiô Loyola, Têrêsa Hài Đồng Giêsu,
Maximilianô Kolbê, Charles de Foucauld…
Anh chị em rất
thân mến,
Không thể bỗng dưng
mà có một ‘Bản Diệu Ca’ nhưng đã phải từng xẩy ra một
cuộc gặp gỡ, một tỉnh ngộ… một chấn động ‘tình’ như ‘hơi thở chạm tơ
vàng… thấm nhuần ơn trìu mến’ (Hàn Mạc Tử).
Đã có một cuộc đời
lênh đênh, năm đời chồng mà chưa tìm được bến đậu… hôm ấy, một người
dẫu ‘mỏi mệt vì đàng sá… ngồi phệt xuống bên giếng’ (Ga 4: 6) chờ
chị, giữa buổi trưa nắng nôi, ngỏ lời, nếu chị biết ơn Thiên Chúa và ai là người
đang nói với chị (x. Ga 4: 10)… Và… chị bỏ cả vò nước hớn hở chạy tới chạy lui…
(x. Ga 4: 29). Ta chứng kiến ‘Bản Diệu Ca’ vang động rộn
rã trong lòng chị…
Đã có một mạng người,
tiêu biểu cho ‘vạn vạn cuộc đời’, rơi vào tình huống ‘ngàn cân treo sợi tóc’. Một
đám đông hung hăng, đá trong tay, muốn giết hạng phụ nữ trắc nết ‘ngoại tình
này bị bắt tại trận’ (Ga 4: 4)… mà nạn nhân đã nghe tận tai lời sắc
bén như gươm, giải cứu: ‘Trong các ông, ai vô tội thì hãy ném đá
trước hết người này đi’ (Ga 8: 7)… Kẻ toan giết người tỉnh ngộ thoát khỏi gây tội
ác còn nạn nhân được trở về nhà ôm giữ trong lòng lời ôn tồn căn dặn ‘từ nay đừng
phạm tội nữa’ (Ga 8: 11)… Phần đời sống sót của chị sẽ chẳng là
‘Khúc Diệu Ca’ sao…?
Đã có những cuộc đời ‘ở không’, ‘vô công rỗi nghề’… từng phút giây trôi qua vô nghĩa, phi lý đến ‘buồn nôn’… nhưng có người tuyển dụng vào làm vườn nho của ông, dẫu đã giờ thứ mười một… mà cuối ngày vẫn nhận công cán như người vào làm đầu ngày… ‘Hôm nay, anh sẽ ở trên thiên đàng làm một với Ta’ (Lc 23: 43)… Được trân trọng và được phước ân đến thế… chẳng lẽ lòng người lại không cất lên ‘Bản Diệu Ca’…
Đức Chúa quảng đại đặt sẵn nhịp cầu: ‘Ta đã nhắc các ngươi lên những cánh phượng hoàng mà đem các ngươi đến với Ta’ (Xh 19: 4)…
Ai mà lại chẳng có nỗi niềm, khi thuận buồm khi trái gió… Và còn chờ đây, có hay không ‘Bản Diệu Ca’ của cõi lòng tôi… chẳng lẽ tôi không nhận biết ơn Thiên Chúa và không nghe ra tâm tư Đấng không ngừng ngỏ lời với tôi, lời nguyện cầu cùng Chúa Cha… ‘Con đã tỏ cho chúng biết Danh Cha và sẽ còn tỏ cho biết nữa…?’ (Ga 17: 26).
Cậy vào sự chuyển cầu
của Đức Trinh Mẫu Vô Nhiễm diễm phúc, Thánh Cả Giuse, xin Thiên Chúa ân cần nhắc
nhủ mãi, giúp chúng ta để lòng xây đắp cho vững nền tảng hoạt động mục vụ: Nguyện
cầu… Bản Diệu Ca, riêng, rất riêng giữa tôi với Người.
+ Gioan Đỗ Văn Ngân
Giám mục Giáo phận Xuân Lộc
Nguồn:
giaophanxuanloc.net(07.12.2021)