Bài Ðọc I: Cv 15, 1-2. 22-29
"Thánh Thần và chúng tôi xét rằng không nên đặt thêm gánh nặng nào khác ngoài mấy điều cần kíp".
Bài trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, có mấy người từ Giuđêa đến dạy bảo các anh em rằng: "Nếu anh em không chịu cắt bì theo luật Môsê, thì không được cứu độ". Do đó, Phaolô và Barnaba đã tranh luận gắt gao với họ. Bấy giờ người ta quyết định là Phaolô, Barnaba và một ít người khác thuộc phe họ, lên Giêrusalem gặp các Tông đồ và niên trưởng, để xin giải quyết vấn đề này.
Bấy giờ các Tông đồ, kỳ lão, cùng toàn thể Hội thánh chấp thuận chọn ít người trong các ngài, và sai đi Antiôkia với Phaolô và Barnaba: đó là Giuđa, gọi là Barsaba, và Sila, những vị có uy thế giữa anh em. Các ngài nhờ tay hai ông chuyển bức thơ viết như sau:
"Anh em Tông đồ và kỳ lão chúng tôi kính chào các anh em thuộc dân ngoại ở Antiôkia, Syria và Cilicia. Chúng tôi nghe tin rằng có mấy người trong chúng tôi đã đến nói những lời gây hoang mang và làm cho tâm hồn anh em xao xuyến, chúng tôi không uỷ quyền cho họ, vì thế chúng tôi họp lại, đồng ý chọn một ít người và sai đến anh em làm một với Barnaba và Phaolô, những anh em yêu quý của chúng tôi, tức là những người đã liều mạng sống mình vì danh Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Vậy chúng tôi đã sai Giuđa và Sila đến nói miệng với anh em cũng chính những lời này: Thánh Thần và chúng tôi xét rằng không nên đặt thêm cho anh em gánh nặng nào khác ngoài mấy điều cần kíp này là anh em hãy kiêng đồ cúng thần, huyết, thịt thú chết ngạt và gian dâm; giữ mình khỏi các điều đó là anh em làm phải. Chúc anh em vạn an".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp: Chư dân, hãy ca tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài.
Xướng: 1) Xin Thiên Chúa xót thương và chúc phúc lành cho chúng con, xin chiếu giãi trên chúng con ánh sáng tôn nhan Chúa, để trên địa cầu người ta nhìn biết đường lối của Ngài, cho chư dân thiên hạ được biết rõ ơn Ngài cứu độ.
Ðáp: Chư dân, hãy ca tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài.
2) Các dân tộc hãy vui mừng hoan hỉ, vì Ngài công bình cai trị chư dân, và Ngài cai quản các nước địa cầu.
Ðáp: Chư dân, hãy ca tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài.
3) Chư dân, hãy ca tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài! Xin Thiên Chúa chúc phúc lành cho chúng con, và cho khắp cùng bờ cõi trái đất kính sợ Ngài.
Ðáp: Chư dân, hãy ca tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài.
Bài Ðọc II: Kh 21, 10-14. 22-23
"Người chỉ cho tôi thấy thành thánh do Thiên Chúa từ trời gởi xuống".
Bài trích sách Khải Huyền của Thánh Gioan.
Thiên Thần đem tôi lên một núi cao chót vót khi tôi ngất trí, và chỉ cho tôi thấy thành thánh Giêrusalem từ trời nơi Thiên Chúa mà xuống, chói lọi vinh quang Thiên Chúa. Ánh sáng của nó toả ra như đá quý, giống như ngọc thạch, óng ánh tựa pha lê. Thành có tường lũy cao lớn, trổ mười hai cổng, trên các cổng có mười hai thiên thần, và có khắc tên mười hai chi họ con cái Israel. Phía đông có ba cổng, phía bắc có ba cổng, Phía nam có ba cổng, và phía tây có ba cổng. Tường thành xây trên mười hai móng có khắc tên mười hai tông đồ của Con Chiên. Còn đền thờ, tôi không thấy có trong thành, vì Thiên Chúa toàn năng và Con Chiên là đền thờ của thành. Thành không cần mặt trời, mặt trăng chiếu soi: vì đã có vinh quang Thiên Chúa chiếu sáng nó, và đèn của nó chính là Con Chiên.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia:
Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy". - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 14, 23-29
"Thánh Thần sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Ai yêu mến Thầy, sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. Kẻ không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Lời các con nghe, không phải là của Thầy, nhưng là của Cha, Ðấng đã sai Thầy. Thầy đã nói với các con những điều này khi còn ở với các con. Nhưng Ðấng Phù Trợ là Thánh Thần, mà Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, chính Người sẽ dạy các con mọi điều, và sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con. Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con. Thầy ban cho các con không như thế gian ban tặng. Lòng các con đừng xao xuyến và đừng sợ hãi. Các con đã nghe Thầy nói với các con rằng: Thầy đi, rồi Thầy trở lại với các con. Nếu các con yêu mến Thầy, thì các con hãy vui mừng vì Thầy về với Cha, bởi lẽ Cha trọng hơn Thầy. Giờ đây Thầy nói với các con trước khi việc xảy ra, để khi việc xảy ra, thì các con tin".
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Chúng ta thường đặt câu hỏi: Thiên Chúa ngự nơi đâu?
Và thường trả lời ngay: thiên đàng.
Thiên đàng là nơi Chúa Giêsu hứa cho anh trộm lành:
“Hôm nay anh sẽ được ở với tôi trên thiên đàng” (Lc 23,43).
Khi nói đến thiên đàng, ai cũng ngước mắt lên (x. Ga 17,1),
vì thiên đàng ở trên trời cao thẳm.
“Vinh quang Thiên Chúa trên tầng trời cao nhất” (Lc 2,14).
Chúa Giêsu coi cái chết sắp đến là trở về nhà Cha trên trời.
Nhà này có nhiều chỗ ở cho các môn đệ (Ga 14,2, monai).
Ngài ước mong được ở đó với họ mãi mãi (Ga 12,26; 17,24).
Chúa Giêsu phục sinh cũng nói đến việc Ngài lên cùng Cha:
“Thầy lên cùng Cha của Thầy, …
lên cùng Thiên Chúa của Thầy, …” (Ga 20,17).
Quả thật, thiên đàng là đích đến của đời người tín hữu.
Trở về Nhà Cha, được vào Nước Trời, được lên thiên đàng:
đó là ước mơ của những ai đang hành trình vất vả.
Người Do-thái tin Thiên Chúa ngự trên trời,
và tin Đền Thờ dưới đất là nơi Ngài ngự.
Chúa Giêsu quý Đền Thờ và gọi đó là Nhà Cha (Ga 2,16).
Như thế có Nhà Cha ở trên trời và Nhà Cha dưới đất.
Nhưng khi đuổi những người buôn bán ra khỏi Đền Thờ,
Ngài lại khẳng định một điều hết sức mới mẻ.
Đền Thờ đích thực không phải là Đền Thờ Giêrusalem,
mà là “chính thân thể của Ngài” (Ga 2,21).
Đền Thờ này sẽ bị người ta phá hủy,
nhưng “nội trong ba ngày, tôi sẽ dựng lại” (Ga 2,19).
Khi Con Một Thiên Chúa, làm người có thịt xương,
chính thân thể của Ngài trở nên nên Đền Thờ,
nơi có sự hiện diện của Thiên Chúa,
và là nơi con người có thể gặp gỡ Thiên Chúa.
Khi Chúa Giêsu trở về Nhà Cha,
khi Ngài không hiện diện bằng thân xác thể lý nữa,
Ngài vẫn muốn ở lại với các môn đệ của Ngài.
Trong bài Tin Mừng hôm nay,
Chúa Giêsu biết trước nỗi xao xuyến và sợ hãi của họ,
vì sự ra đi của Ngài sẽ tạo ra một khoảng trống lớn lao.
“Lòng anh em đừng xao xuyến, và đừng sợ hãi” (Ga 14,27).
Thân mình Thầy sẽ bị người ta hành hạ và giết đi,
Đền Thờ là thân mình Thầy sẽ bị sụp đổ,
nhưng muôn ơn sẽ đến qua cái chết của Thầy.
Các môn đệ mất đi sự hiện diện thể lý của Thầy,
nhưng họ lại được dư tràn bao sự hiện diện khác.
Trước hết là sự hiện diện của Chúa Thánh Thần.
Ngôi vị thần linh này do Chúa Cha sai đến
để ở với, ở giữa và ở trong anh em (Ga 14,16-17).
Đây là Đấng Bảo trợ khác, cũng là vị Thầy khác.
Đấng ấy sẽ làm họ nhớ lại những gì Thầy Giêsu đã dạy
và đem áp dụng trong hoàn cảnh hiện tại (Ga 14,26).
Hơn nữa, Thầy Giêsu còn bất ngờ hứa cho các môn đệ
một thiên đàng rất gần, nhỏ bé, đơn sơ và thân thương.
Nó ở nơi lòng người yêu mến Thầy và giữ lời Thầy dạy:
“Cha Thầy và Thầy sẽ đến với người ấy
và sẽ làm chỗ ở của mình nơi người ấy” (Ga 14,23).
Như thế tâm hồn của người tín hữu đạo đức
trở thành chỗ ở của Thiên Chúa, thành thiên đàng.
Thân thể Chúa Giêsu phục sinh là Đền Thờ mới
được xây dựng lại sau khi bị phá hủy.
Và tâm hồn mỗi tín hữu cũng là một đền thờ,
nơi có Chúa Ba Ngôi ngự trị, thường trú.
Khi cầu nguyện với Thiên Chúa,
chúng ta vẫn ngước mắt lên trời.
Nhưng cũng có khi ta nên quay vào trong lòng mình
để ý thức về sự hiện diện và hoạt động của từng Ngôi.
Kitô hữu là người mang thiên đàng nơi mình,
và muốn chia sẻ thiên đàng đó cho người khác.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
Nếu con cứ mãi bực bội
vì một lời nói thiếu tế nhị,
nếu con cứ nuôi cơn giận
vì một hành vi khiếm nhã,
thì tim con chẳng được bình an.
Nếu con cứ dằn vặt mình
vì một điều mình va vấp,
nếu con không sao chịu nổi
những sai sót của bản thân,
thì tim con chẳng được bình an.
Nếu con ưu tư phiền muộn
vì những yếu đuối của mình,
nếu con cay đắng ghen tỵ
vì những thành công của người khác,
thì tim con mãi mãi chẳng được bình an.
Lạy Chúa,
bình an là một ơn rất lớn,
vậy mà con thường dễ dàng đánh mất
chỉ vì những chuyện không đâu.
Xin giải thoát con khỏi cái tôi nặng nề,
để lòng con nhẹ nhàng thanh thản.
Xin cho tim con vui trở lại
Và chữa con khỏi mọi tổn thương.