Làm cho chính Ta vậy (26.11.2023 – Chúa Nhật 34 Thường Niên, Năm A: Lễ Chúa Kitô Vua vũ trụ)

25/11/2023

Làm cho chính Ta vậy  (26.11.2023 – Chúa Nhật 34 Thường Niên, Năm A: Lễ Chúa Kitô Vua vũ trụ)

Bài Ðọc I: Ed 34, 11-12. 15-17

“Phần các ngươi là những đoàn chiên của Ta, Ta xét xử giữa chiên với chiên”.

Trích sách Tiên tri Êdêkiel.

Ðây Chúa là Thiên Chúa phán: “Này chính Ta săn sóc đoàn chiên của Ta và Ta sẽ kiểm soát chúng. Như một mục tử kiểm điểm đoàn chiên trong ngày chúng bị tản mát, thì Ta cũng kiểm điểm đoàn chiên Ta như vậy. Ta sẽ giải thoát chúng khỏi mọi nơi mà chúng đã bị phân tán, và trong ngày mây mù đen tối. Chính Ta sẽ chăn dắt các chiên Ta, chính Ta sẽ cho chúng nằm nghỉ, Chúa là Thiên Chúa phán như thế. Ta sẽ tìm con chiên đã mất, sẽ đem con chiên lạc về, sẽ băng bó con chiên bị thương tích, sẽ lo chữa con chiên bị ốm đau, con nào mập béo, Ta sẽ chăm sóc, và sẽ chăn dắt nó trong sự công chính. Còn các ngươi, hỡi chiên của Ta, Chúa là Thiên Chúa phán thế này: Này Ta sẽ phân xử giữa con này với con khác, giữa cừu đực với dê đực”.

Ðó là lời Chúa.


Ðáp Ca: Tv 22, 1-2a. 2b-3. 5. 6

Ðáp: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi.

Xướng: 1) Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi. Trên đồng cỏ xanh rì Người thả tôi nằm nghỉ.

Ðáp: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi.

2) Tới nguồn nước, chỗ nghỉ ngơi, Người hướng dẫn tôi, tâm hồn tôi, Người lo bồi dưỡng. Người dẫn tôi qua những con đường đoan chính, sở dĩ vì uy danh Người.

Ðáp: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi.

3) Chúa dọn ra cho tôi mâm cỗ, ngay trước mặt những kẻ đối phương: đầu tôi thì Chúa xức dầu thơm, chén rượu tôi đầy tràn chan chứa.

Ðáp: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi.

4) Lòng nhân từ và ân sủng Chúa theo tôi hết mọi ngày trong đời sống; và trong nhà Chúa, tôi sẽ định cư cho tới thời gian rất ư lâu dài.

Ðáp: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi.


Bài Ðọc II: 1Cr 15, 20-26. 28

“Người đã trao vương quốc lại cho Thiên Chúa Cha, để Thiên Chúa nên mọi sự trong mọi sự”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

Anh em thân mến, Ðức Kitô đã từ cõi chết sống lại, là hoa quả đầu mùa của những kẻ yên giấc. Vậy sự chết bởi một người, thì sự kẻ chết sống lại cũng bởi một người. Cũng như mọi người đều phải chết nơi Ađam thế nào, thì mọi người cũng sẽ được tác sinh trong Ðức Kitô như vậy. Nhưng ai nấy đều theo thứ tự của mình, hoa quả đầu mùa là Ðức Kitô, đoạn đến những kẻ thuộc về Ðức Kitô, những kẻ đã tin Người xuống thế: rồi đến tận cùng khi Người đã trao vương quốc lại cho Thiên Chúa Cha, và đã tiêu diệt mọi đầu mục, quyền năng và thế lực.

Nhưng Người còn phải cai trị cho đến khi Người đặt mọi quân thù dưới chân Người. Kẻ thù cuối cùng sẽ bị tiêu diệt là sự chết. Khi mọi sự đã suy phục Người, bấy giờ chính Con cũng sẽ suy phục Ðấng đã bắt mọi sự suy phục mình, để Thiên Chúa nên mọi sự trong mọi sự.

Ðó là lời Chúa.


Alleluia: Mc 11,10

Alleluia, alleluia! - Chúc tụng Ðấng nhân danh Chúa mà đến: chúc tụng nước Ðavít tổ phụ chúng ta đã đến. - Alleluia.


Phúc Âm: Mt 25, 31-46

“Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người, và sẽ phân chia họ ra”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận, Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái.

“Bấy giờ Vua sẽ phán với những người bên hữu rằng: “Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu các ngươi đã viếng thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta”.

“Khi ấy người lành đáp lại rằng: “Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ chúng con thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào chúng con thấy Chúa yếu đau hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa đâu?” Vua đáp lại: “Quả thật, Ta bảo các ngươi: những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây là các ngươi đã làm cho chính Ta”.

“Rồi Người cũng sẽ nói với những kẻ bên trái rằng: “Hỡi phường bị chúc dữ, hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng. Vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn; Ta khát, các ngươi không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi không cho đồ mặc; Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng thăm Ta!”

“Bấy giờ họ cũng đáp lại rằng: “Lạy Chúa có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói khát, khách lạ hay mình trần, yếu đau hay ở tù, mà chúng con chẳng giúp đỡ Chúa đâu?” Khi ấy Người đáp lại: “Ta bảo thật cho các ngươi biết: những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta”. Những kẻ ấy sẽ phải tống vào chốn cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào cõi sống ngàn thu”.

Ðó là lời Chúa.


Suy niệm:

Một số vị vua thời xưa, vì muốn biết đời sống thực tế của dân

nên đã vi hành, nghĩa là cải trang làm thường dân, 

bí mật ra khỏi cung vua, không cho ai biết.

Vua cố tình che giấu thân phận thật sự của mình, 

vì muốn mắt thấy tai nghe những gì đang diễn ra trong nước,

nhờ đó vua biết được dân tình, và lãnh đạo sao cho hợp ý dân.

Vi hành thường là hành vi của một vị minh quân.


Bài Tin Mừng hôm nay cũng cho chúng ta hình ảnh một vị vua.

Đây không phải là một vị vua trần thế,

mà là Vua Giêsu trong ngày Ngài trở lại 

ngự trên ngai vinh hiển, bừng tỏa ánh vinh quang,

có tất cả thiên sứ của Ngài theo sau hầu cận.

Muôn dân thiên hạ đông vô kể được tập hợp trước nhan Ngài.

Vua Giêsu sẽ là Đấng tuyên bố về số phận đời đời của họ.

Ngài tách biệt mọi người thành hai nhóm, đứng hai bên tả hữu.

Nhóm bên hữu được gọi là “những kẻ được Cha Ta chúc phúc.”

Nhóm này được mời đến thừa hưởng Nước Trời.

Còn nhóm bên tả là “những kẻ bị nguyền rủa.”

Họ sẽ phải chịu cực hình muôn kiếp với Satan.

Bởi đâu có sự khác biệt kinh khủng này nơi hai nhóm?

Vua Giêsu lấy tiêu chuẩn nào để phân loại đôi bên? 

Biết được tiêu chuẩn này, chúng ta hy vọng được ơn cứu độ.


Có sáu việc bác ái được Vua Giêsu kể tới bốn lần: 

Cho người đói ăn, người khát uống, người trần trụi áo che thân,

tiếp khách lỡ đường, thăm nom bệnh nhân, đến với tù nhân.

Một người được thưởng hay bị luận phạt

tùy người ấy làm hay không làm các việc trên cho tha nhân.

Tha nhân ở đây là những kẻ thiếu thốn cả hồn lẫn xác.

Họ không chỉ cần cơm áo mà còn cần một mái nhà,

cần được an ủi, đỡ nâng, cần được lắng nghe, thăm hỏi.

Bất cứ ai dám ra khỏi mình, ra khỏi những bận tâm về mình,

đối xử với người khác như một phần của chính mình,

người ấy đã giữ được điều răn thứ hai mà Đức Giêsu nói đến.


Nhưng nét độc đáo và lý thú của bài Tin Mừng hôm nay 

lại nằm ở chỗ Đức Giêsu đưa ra một khẳng định bất ngờ.

Đó là: những kẻ đói khát, rách rưới, vô gia cư, yếu đau, 

thậm chí cả những kẻ xấu bị giam cầm tù tội,

đều là sự hiện diện của Ngài, là hiện thân của chính Ngài.

Ai giúp họ là giúp Ngài, ai từ chối họ là từ chối Ngài.

Mà ai từ chối Ngài, Cha Ngài sẽ không cho vào Vương quốc.

Chúng ta thường quen với hình ảnh một Thiên Chúa oai phong,

một Thiên Chúa giàu sang, luôn ban phát dư dật.

Chúng ta không quen với hình ảnh một Thiên Chúa ngửa tay xin,

Một Thiên Chúa xấu xí vì túng nghèo, vì bệnh tật, vì vấp váp.

Vua Giêsu nhận mình chính là đấng Emmanuel lạ lùng.

Ngài ở với chúng ta mãi cho đến tận thế,

nơi những anh chị em bất hạnh, thiếu may mắn.

Như thế Ngài vẫn ở quanh ta, ở gần ta 

đến nỗi ta có thế chạm được.

Lúc nào ta cũng có thể tiếp xúc với Ngài: 

nuôi sống Ngài qua ngày, cho Ngài tạm trú trong nhà, 

thăm ngài ở trại giam hay bệnh viện.

Ngài không chỉ là Đấng ban ơn trong nhà thờ,

mà còn là Đấng đứng ngoài nhà thờ xin ta trợ giúp.


Vào ngày tận thế, mong chúng ta không bị sững sờ mà nói:

“Lạy Chúa, có bao giờ con thấy Chúa đói khát đâu…”

Vua Giêsu quyền năng đã đồng hóa mình với người yếu.

Ngài gọi họ là “những anh em bé mọn nhất này của Ta đây.”

Ngài không cần giả trang thường dân như các vua ngày xưa.

vì Ngài hiện diện thật sự nơi người bị xã hội coi thường.

Chúng ta phải có đức tin để thấy được sự hiện diện ấy.

Chúng ta sẽ bị xét xử không phải vì đã làm điều xấu xa,

nhưng vì tội thiếu sót, đã để cho Ngài 

đi ngang đời mình nhiều lần mà không được chút vụn bánh…


LỜI NGUYỆN


Lạy Chúa,

Xin ban cho chúng con ánh sáng đức tin

để nhận ra Chúa hôm nay và hàng ngày,

nơi khuôn mặt khốn khổ

của tất cả những người bị thử thách:

những kẻ đói, không chỉ vì thiếu của ăn,

nhưng vì thiếu Lời Chúa;

những kẻ khát, không chỉ vì thiếu nước,

nhưng còn vì thiếu bình an, sự thật,

công bằng và tình thương;

những kẻ vô gia cư,

không chỉ tìm kiếm một mái nhà,

nhưng còn tìm một con tim hiểu biết, yêu thương;

những kẻ bệnh hoạn và hấp hối,

không chỉ trong thân xác,

nhưng còn trong tinh thần nữa,

bằng cách thực thi lời hy vọng này:

“Điều mà ngươi làm 

cho người bé mọn nhất trong anh em

là làm cho chính Ta.”

(Thánh Têrêsa Calcutta)

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J

LỊCH PHỤNG VỤ