Bài Ðọc I: St 18, 16-33
"Chúa sắp tiêu diệt người công chính cùng với kẻ tội lỗi sao?"
Trích sách Sáng Thế.
Khi những vị ấy chỗi dậy, ra khỏi thung lũng Mambrê, liền trông về phía thành Sôđôma. Abraham cùng đi để tiễn chân các đấng. Chúa phán: "Nào Ta có thể giấu Abraham điều Ta sắp làm không? Vì Abraham sẽ trở nên một dân tộc vĩ đại và hùng cường, và muôn dân thiên hạ chẳng nhờ đó mà được chúc phúc sao? Ta biết Abraham sẽ truyền dạy cho con cháu và gia tộc mai sau phải tuân theo đường lối của Chúa, ăn ở ngay lành công chính, để Thiên Chúa ban cho Abraham những gì Người đã hứa cùng ông". Vậy Chúa phán: "Tiếng kêu la của dân Sôđôma và Gômôra đã gia tăng, và tội lỗi chúng quá nặng nề! Ta sẽ xuống coi việc chúng làm có như tiếng kêu thấu đến tai Ta hay không, để Ta sẽ biết rõ".
Các vị ấy bỏ nơi đó, đi về hướng thành Sôđôma. Nhưng Abraham vẫn còn đứng trước mặt Chúa. Ông tiến lại gần Người và thưa: "Chớ thì Chúa sắp tiêu diệt người công chính cùng với kẻ tội lỗi sao? Nếu có năm mươi người công chính trong thành, họ cũng chết chung hay sao? Chúa không tha thứ cho cả thành vì năm chục người công chính đang ở trong đó sao? Xin Chúa đừng làm như vậy, đừng sát hại người công chính cùng với kẻ dữ, đừng đối xử với người công chính như với kẻ dữ! Xin đừng làm thế! Chúa phán xét thế giới, Chúa không xét đoán như thế đâu". Chúa phán cùng Abraham rằng: "Nếu Ta tìm thấy trong thành Sôđôma năm mươi người công chính, Ta sẽ vì họ mà tha thứ cho cả thành". Abraham thưa lại: "Dù con chỉ là tro bụi, con đã bắt đầu nói, nên con xin thưa cùng Chúa con: Nếu trong số năm mươi người công chính đó còn thiếu năm người thì sao? Vì thiếu năm người Chúa có tàn phá cả thành không?" Chúa phán: "Nếu Ta tìm thấy bốn mươi lăm người công chính, Ta sẽ không phá huỷ cả thành". Abraham lại thưa cùng Chúa rằng: "Nhưng nếu có bốn mươi người thì Chúa sẽ làm gì?" Chúa phán: "Ta sẽ vì bốn mươi người đó mà không trừng phạt cả thành". Abraham thưa: "Lạy Chúa, nếu con lên tiếng, xin Chúa đừng nổi giận. Nếu ở đây tìm được ba mươi người công chính thì sao?" Chúa phán: "Nếu Ta tìm được ba mươi người, Ta sẽ không phạt". Abraham nói: "Vì con đã trót nói thì con sẽ thưa cùng Chúa: Nếu trong thành tìm được hai mươi người công chính thì sao?" Chúa phán: "Vì hai mươi người đó Ta sẽ không tàn sát". Abraham thưa: "Lạy Chúa, xin đừng nổi giận, con chỉ xin thưa lần này nữa thôi: Nếu tìm được mười người công chính ở đó thì sao?" Chúa phán: "Vì mười người đó, Ta sẽ không tàn phá".
Khi đã nói với Abraham xong, Chúa ra đi, và Abraham trở về nhà mình.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 102, 1-2. 3-4. 8-9. 10-11
Xướng: 1) Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, toàn thể con người tôi, hãy chúc tụng thánh danh Người. Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, và chớ khá quên mọi ân huệ của Người.
Ðáp: Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót (c. 8a).
2) Người đã tha thứ cho mọi điều sai lỗi, và chữa ngươi khỏi mọi tật nguyền. Người chuộc mạng ngươi khỏi chỗ vong thân; Người đội đầu ngươi bằng mão từ bi ân sủng.
Ðáp: Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót (c. 8a).
3) Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót, chậm bất bình và hết sức khoan nhân. Người không chấp tranh triệt để, cũng không đời đời giữ thế căm hờn.
Ðáp: Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót (c. 8a).
4) Người không xử với chúng tôi như chúng tôi đắc tội, và không trả đũa theo điều oan trái chúng tôi. Nhưng cũng như trời xanh vượt cao trên trái đất, lòng nhân hậu Người siêu việt hơn thế trên kẻ kính sợ Người.
Ðáp: Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót (c. 8a).
Alleluia: Tv 118, 27
Alleluia, alleluia! - Xin Chúa cho con hiểu đường lối những huấn lệnh của Chúa, và con suy gẫm các điều lạ lùng của Chúa. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 8, 18-22
"Con hãy theo Ta".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu thấy đám đông dân chúng vây quanh Người, thì Người ra lệnh sang qua bờ bên kia. Một luật sĩ đến thưa Người rằng: "Lạy Thầy, bất cứ Thầy đi đâu, con cũng xin theo Thầy". Chúa Giêsu trả lời: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu". Một môn đệ khác thưa Người rằng: "Thưa Thầy, xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã". Chúa Giêsu trả lời: "Con hãy theo Ta, và hãy để kẻ chết chôn kẻ chết".
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
“Thưa Thầy, Thầy đi đâu tôi cũng xin đi theo.”
Đó là lời yêu cầu của một vị kinh sư đáng
kính, thông thạo Thánh Kinh.
Vị này gọi Đức Giêsu là Thầy, dù chính ông
là một bậc thầy trong dân.
Tại sao ông lại muốn đi theo Đức Giêsu, một
ông thợ mộc ở Nadarét?
Tại sao một người có sự nghiệp ổn định như
ông
lại chịu hạ mình làm môn đệ của Ngài ?
Tại sao ông lại muốn theo Ngài đến tận chân
trời góc biển ?
Điều gì nơi con người Đức Giêsu đã khiến ông
quyết định như thế ?
Điều gì nơi Ngài đã cuốn hút con người ông
đến độ ông không muốn xa Ngài nữa,
và muốn gắn bó đời mình với Ngài ?
Chúng ta không có câu trả lời cho các câu hỏi đó.
Chúng ta chỉ nghe câu trả lời của Đức Giêsu
cho vị kinh sư.
“Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người
không có chỗ tựa đầu.”
Ngài nhắc cho ông biết cái giá phải trả
để đi theo Ngài làm môn đệ.
Đó là cuộc sống bấp bênh, lang thang, nay
đây mai đó.
Trên bước đường rao giảng, Đức Giêsu sống
như kẻ vô gia cư.
Ngài tạm trú ở nơi nhà của người mở lòng đón
nhận.
Chẳng rõ sau câu trả lời thẳng thắn của Đức
Giêsu,
vị kinh sư có còn muốn theo Ngài nữa không ?
Khi một môn đệ của Đức Giêsu xin phép về
chôn cất cha trước đã,
thì Ngài đã trả lời bằng một câu khó hiểu :
“Anh hãy đi theo tôi. Cứ để kẻ chết chôn kẻ
chết của họ.”
Người Do Thái coi trọng chữ hiếu và việc tống
táng cho cha mẹ.
Có thể ở đây anh môn đệ này muốn xin về nhà,
ở với cha già cho đến ngày cha qua đời, rồi
chôn cất cha để báo hiếu.
Không phải là anh không muốn làm môn đệ Thầy
Giêsu nữa,
nhưng trước hết, anh muốn làm tròn bổn phận
của một người con.
Đức Giêsu cho anh thấy báo hiếu không phải
là bổn phận hàng đầu,
dù tôn kính cha mẹ là luật quan trọng trong
xã hội Do-thái.
Ngài cho anh thấy có Ai đó còn quan trọng
hơn cả cha mẹ.
“Hãy theo tôi”, tiếng gọi này đòi dành ưu
tiên cho Ngài,
đến độ nghĩa vụ thiêng liêng nhất là chôn cất
cha phải nhường bước.
Tin Mừng hôm nay cho thấy cái giá phải trả để
làm môn đệ Đức Giêsu.
Có người xin đi theo Thầy khắp mọi nơi Thầy
đi.
Nhưng đi vào Vườn Dầu, đi lên Núi Sọ, ít người
dám theo Thầy.
Có người đã là môn đệ rồi, nhưng lại băn
khoăn vì nghĩa vụ.
Anh phải nghe được tiếng gọi mới của Thầy:
“Hãy theo tôi” (c. 22).
và đơn sơ đặt sứ mạng lên trên hết.
Thân phận người môn đệ xưa nay đều giống
nhau.
Theo Thầy là phải chịu long đong, thiếu thốn,
bị từ chối và bách hại,
thậm chí phải chấp nhận cái chết.
Nhưng hạnh phúc vẫn chờ họ, chỉ vì họ đã
cùng thân phận với Thầy.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
Nhiều
bạn trẻ đã không ngần ngại
Chọn
những cầu thủ bóng đá,
Những
tài tử điện ảnh
Làm
thần tượng cho đời mình.
Hôm nay
Chúa
cũng muốn biết chúng con chọn ai,
Và
chúng con thật sự đắn đo
Trước
khi chọn Chúa.
Bởi
chúng con biết rằng
Chọn
Chúa là lội ngược dòng,
Theo
Chúa là bước vào con đường hẹp:
Con
đường nghèo khó và khiêm nhu,
Con
đường từ bỏ và phục vụ.
Hôm
nay, chúng con chọn Chúa
Không
phải vì Chúa giàu có,
Tài
năng hay nổi tiếng,
Nhưng
vì Chúa là Thiên Chúa làm người.
Chẳng
ai đáng chúng con yêu mến bằng Chúa.
Chẳng
ai hoàn hảo như Chúa.
Ước
gì chúng con can đảm chọn Chúa
Nhiều
lần trong ngày,
Qua
những chọn lựa nhỏ bé,
Để
Chúa chiếm lấy toàn bộ cuộc sống chúng con,
Và
để chúng con
Thông
hiệp vào toàn bộ cuộc sống của Chúa. Amen
Lm. Antôn Nguyễn Cao
Siêu, S.J