ĐỨC THÁNH CHA PHANXICÔ
Quảng trường Thánh Phêrô
Chúa nhật, ngày 07/7/2013
Anh chị em thân mến, chào anh chị em buổi sáng!
Trước hết, tôi muốn chia sẻ với anh chị em niềm vui được gặp gỡ, hôm qua cũng như hôm nay, cuộc hành hương đặc biệt trong năm Đức tin dành cho các chủng sinh và tập sinh. Tôi xin anh chị em cầu nguyện cho họ, để tình yêu Đức Kitô luôn tăng trưởng trong đời sống họ và họ có thể trở thành những nhà truyền giáo đích thực cho Nước Thiên Chúa.
Tin Mừng Chúa nhật hôm nay (Lc 10,1–12.17–20) nói với chúng ta điều này: Chúa Giêsu không phải là một nhà truyền giáo đơn độc; Người không muốn thực hiện sứ mạng của mình một cách cô lập, nhưng Người mời gọi các môn đệ cộng tác. Và hôm nay, chúng ta thấy rằng, ngoài mười hai Tông đồ, Người còn gọi thêm bảy mươi hai môn đệ khác và sai họ đi từng hai người một đến các thành, là những nơi mà chính Người sẽ đến sau đó, để loan báo rằng Nước Thiên Chúa đã đến gần. Điều này thật là tuyệt vời! Chúa Giêsu không muốn hành động một mình: Người đến để mang tình yêu Thiên Chúa vào trong thế giới, và Người muốn lan tỏa tình yêu đó theo phong cách hiệp thông, trong tinh thần huynh đệ. Đó là lý do vì sao ngay từ đầu, Người thiết lập một cộng đoàn các môn đệ - một cộng đoàn truyền giáo. Người huấn luyện họ ngay từ đầu cho sứ mạng “lên đường”.
Nhưng xin lưu ý: mục đích của họ không phải là để giao lưu, để ở bên nhau cho vui; không phải thế! Mục tiêu là để loan báo Nước Thiên Chúa, và điều này là khẩn thiết! Và điều ấy vẫn còn khẩn thiết cho đến ngày nay! Không có thời gian để tán gẫu, không cần phải chờ đợi sự đồng thuận của mọi người; điều cần thiết là phải lên đường và loan báo. Anh chị em hãy mang bình an của Đức Kitô đến cho mọi người, và nếu họ không đón nhận, thì cũng cứ tiếp tục tiến bước. Với những người đau yếu, anh chị em hãy mang đến sự chữa lành, vì Thiên Chúa muốn chữa lành con người khỏi mọi sự dữ. Có biết bao nhà truyền giáo đã làm điều này - gieo rắc sự sống, sức khỏe, an ủi đến những vùng ngoại biên của thế giới. Thật là điều tốt đẹp biết bao! Đừng sống cho riêng mình; đừng sống khép kín! Hãy sống để ra đi và làm điều thiện! Có rất nhiều bạn trẻ hôm nay hiện diện nơi quảng trường này: hãy nghĩ đến điều này, hãy tự hỏi chính mình: “Phải chăng Chúa Giêsu đang gọi tôi bước ra khỏi chính mình để làm điều thiện?” Các con, những bạn trẻ nam nữ thân mến, cha hỏi các con: Các con có đủ can đảm để đáp lại tiếng Chúa không? Thật là tuyệt vời khi trở thành nhà truyền giáo!... À, các con thật tuyệt! Cha thích điều này!
Bảy mươi hai môn đệ mà Chúa Giêsu sai đi là ai? Họ đại diện cho ai? Nếu mười hai Tông đồ là hình ảnh các giám mục, các đấng kế vị các Tông đồ, thì bảy mươi hai người kia có thể là hình ảnh của các thừa tác viên có chức thánh khác - các linh mục và phó tế; nhưng hiểu theo nghĩa rộng hơn, chúng ta có thể nghĩ đến các thừa tác vụ khác trong Giáo hội: các giáo lý viên, các giáo dân tham gia vào sứ vụ của giáo xứ, những người phục vụ người bệnh tật, những người nghèo khổ và bị gạt ra bên lề xã hội - nhưng tất cả đều là những nhà truyền giáo của Tin Mừng, với sự khẩn thiết của Nước Thiên Chúa đang đến gần. Mọi người đều được mời gọi trở nên nhà truyền giáo; mọi người đều có thể lắng nghe tiếng gọi của Chúa Giêsu và lên đường loan báo Nước Trời!
Tin Mừng cho biết: sau khi thi hành sứ vụ, bảy mươi hai môn đệ trở về trong niềm hân hoan vì họ đã cảm nghiệm được quyền năng của Danh Chúa Kitô trên sự dữ. Chúa Giêsu đã xác nhận điều đó: Người ban cho các môn đệ quyền năng chiến thắng ác thần. Nhưng Người thêm rằng: “Anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em; hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời” (Lc 10,20). Chúng ta không nên tự hào như thể mình là nhân vật chính. Chỉ có một nhân vật chính duy nhất: đó là Chúa! Ân sủng của Chúa mới là điều chính yếu! Chính Ngài là anh hùng đích thực! Và niềm vui của chúng ta chính là điều này: được trở nên môn đệ của Ngài, bạn hữu của Ngài. Xin Đức Maria giúp chúng ta trở thành những chứng nhân tốt lành cho Tin Mừng.
Anh chị em thân mến, hãy vui lên! Đừng sợ niềm vui! Đừng sợ niềm vui mà Chúa ban cho chúng ta khi chúng ta để Ngài bước vào đời sống chúng ta. Hãy để Ngài bước vào cuộc đời chúng ta và mời gọi chúng ta ra đi đến các vùng ngoại biên để loan báo Tin Mừng. Đừng sợ niềm vui! Hãy có niềm vui và lòng can đảm!