PHÚC ÂM: Ga 14,23-29

23 Đức Giê-su đáp : "Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy. 24 Ai không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Và lời anh em nghe đây không phải là của Thầy, nhưng là của Chúa Cha, Đấng đã sai Thầy. 25 Các điều đó, Thầy đã nói với anh em, đang khi còn ở với anh em. 26 Nhưng Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em.

27 Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian. Anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi. 28 Anh em đã nghe Thầy bảo : ' Thầy ra đi và đến cùng anh em '. Nếu anh em yêu mến Thầy, thì hẳn anh em đã vui mừng vì Thầy đi về cùng Chúa Cha, bởi vì Chúa Cha cao trọng hơn Thầy. 29 Bây giờ, Thầy nói với anh em trước khi sự việc xảy ra, để khi xảy ra, anh em tin.


CÂU HỎI TÌM HIỂU

1. Đức Giêsu nói những lời trong bài Phúc âm này trong bối cảnh nào?

2. Đọc Ga 14,21 và 14,23. Hai câu này có những điểm giống nhau nào? Và có những khác biệt nào?

3. Đọc Ga 14,23. Đức Giêsu mong muốn người môn đệ yêu mến Ngài bằng cách nào?

4. Khi nào thì những lời hứa của Đức Giêsu trong Ga 14,21.23 được thực hiện?

5. So sánh Ga 14,2 với Ga 14,23. Tìm một điểm khác biệt giữa hai câu này.

6. Trong Cựu Ước, Thiên Chúa ngự ở đâu? Đọc 1 Vua 8,10-13. Đọc thêm Ga 2,19-21. Bây giờ Thiên Chúa ngự ở đâu?

7. Đọc Ga 14,26. Thánh Thần là ai? Thánh Thần làm gì cho người tín hữu? Thánh Thần có dạy điều gì mới lạ so với lời dạy của Chúa Giêsu không?

8. Chúa Cha cao trọng hơn Thầy: phải hiểu câu Ga 14,28 như thế nào cho đúng?


CÂU HỎI SUY NIỆM

Khi nghĩ đến nơi Thiên Chúa ngự, chúng ta thường nghĩ ngay đến thiên đàng trên trời. Có khi nào bạn quay vào lòng mình để thấy Thiên Chúa Ba Ngôi đang hiện diện và hoạt động tại đó không?


PHẦN TRẢ LỜI

1. Đức Giêsu nói những lời trong bài Phúc âm này trong bối cảnh Bữa ăn cuối đời với các môn đệ. Sau khi rửa chân cho họ và dùng bữa với họ, Đức Giêsu nói với họ những lời từ biệt (Ga 13,31 -16,33). Biết rằng đã đến giờ Ngài phải trở về với Chúa Cha qua cái chết trên thập giá, Đức Giêsu giúp các môn đệ giữ được sự bình an trước những biến cố sắp xảy đến.

2. Gioan 14,21 có những điểm vừa giống vừa khác với Gioan 14,23. Cả hai câu đều nói đến “tuân giữ”: “tuân giữ các điều răn của Thầy” (câu 21) đồng nghĩa với “tuân giữ lời của Thầy” (câu 23). Cả hai câu đều nối kết “tuân giữ” với “yêu mến Thầy”: “Ai tuân giữ các điều răn của Thầy, người ấy là kẻ yêu mến Thầy” (câu 21), còn ở câu 23, trật tự trên bị đảo ngược: “Ai yêu mến Thầy thì sẽ tuân giữ lời của Thầy.” Kết quả của việc yêu mến Thầy và tuân giữ lời Thầy thì giống nhau: “sẽ được Cha Thầy yêu mến” (câu 21), hay “Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy” (câu 23). Tuy nhiên, có nhiều khác biệt hơn trong phần cuối của hai câu: “Thầy sẽ yêu mến người ấy, và sẽ tỏ mình ra cho người ấy” (14,21); “Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại nơi người ấy” (14,23).

3. Qua Ga 14,23, Đức Giêsu muốn người môn đệ yêu mến Ngài không phải chỉ bằng tình cảm hay suy nghĩ. Ngài đòi tình yêu ấy phải được thể hiện bằng hành động trong cuộc sống. Đó là tuân giữ lời của Ngài, điều này khó hơn nhiều. Tuân giữ lời dạy về “yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em” đòi ta phải cúi xuống rửa chân phục vụ anh em, thậm chí phải hy sinh mạng sống cho anh em (Ga 13,14; 15,12-13).

4. Đức Giêsu hứa “tỏ mình” cho người tuân giữ các điều răn vì yêu mến Ngài (Ga 14,21). Ngài còn hứa Chúa Cha và Ngài “sẽ đến và ở lại nơi người ấy” (Ga 14,23). Đức Giêsu cũng hứa sẽ xin Chúa Cha ban Đấng Bảo Trợ là Chúa Thánh Thần cho các môn đệ (Ga 14,16). Như thế tâm hồn chúng ta là nơi cả Ba Ngôi Thiên Chúa cư ngụ. Thiên đàng không ở đâu xa. Thiên đàng ở trong lòng người tín hữu dám sống Lời Chúa. Những lời hứa của Đức Giêsu bắt đầu được thực hiện sau khi Ngài phục sinh.

5. Có ít nhất một điểm khác biệt. Trong Ga 14,2, ở trên trời, Chúa Cha có nhà (oikia) với nhiều chỗ ở cho các môn đệ (monê). Còn trong Ga 14,23, Ngài làm chỗ ở (monê) riêng tư trong tâm hồn từng tín hữu đang sống nơi trần thế. Như vậy Thiên Chúa Ba Ngôi không chỉ cư ngụ ở trên trời mà còn cư ngụ trong tâm hồn người kitô hữu đang sống lời Thầy Giêsu ở cuộc đời này. Những ai có Ba Ngôi làm chỗ ở trong tâm hồn mình ở đời này, thì đời sau, người ấy sẽ được đưa vào chỗ ở trong nhà của Chúa Cha trên trời.

6. Trong Kinh Thánh Cựu Ước, Thiên Chúa là Đấng ngự trên trời. Từ trên cao đó, Ngài thấy hết mọi sự và điều khiển mọi loài. “Vinh quang Thiên Chúa trên cõi trời cao” (Lc 2,14). Nhưng Thiên Chúa cũng hiện diện trên mặt đất, đặc biệt trong Đền thờ Giêrusalem. Đền thờ là nơi Thiên Chúa ngự giữa dân của Ngài (1 Vua 8,10-13). Đức Giêsu đã gọi Đền thờ là “nhà của Cha tôi” (Ga 2,16). Khi Ngôi Lời làm người, thì chính thân thể của Đức Giêsu trở thành Đền thờ, nơi Thiên Chúa hiện diện (Ga 2,19-22). Trong bài Phúc âm hôm nay, Đức Giêsu còn cho chúng ta thấy một chỗ cư ngụ khác của Thiên Chúa, đó là chính tâm hồn người kitô hữu nếu họ biết tuân giữ lời Đức Giêsu. Khi đó họ trở thành nơi cư ngụ của Chúa Cha và Chúa Giêsu: “Cha Thầy và Thầy sẽ đến và sẽ ở lại nơi người ấy” (Ga 14,23). Họ cũng trở thành nơi hiện diện của Thánh Thần, Đấng ở với, ở giữa và ở trong họ (Ga 14,16-17).

7. Ở Ga 14,26, Chúa Thánh Thần được gọi là Đấng Bảo trợ (Paraklêtos), do Chúa Cha sai đến với các môn đệ nhân danh Đức Giêsu. Chính Thánh Thần sẽ đóng vai trò của một vị Thầy sau khi Thầy Giêsu về với Chúa Cha. Thánh Thần sẽ dạy các môn đệ mọi điều, và giúp họ nhớ lại những điều Đức Giêsu đã dạy trước đây mà họ chưa hiểu hết. Nói chung, Thánh Thần giúp các môn đệ thấu triệt giáo huấn của Thầy Giêsu, và dẫn họ vào sự thật trọn vẹn (Ga 16,13-14).

8. Đức Giêsu khuyên các môn đệ đừng xao xuyến sợ hãi (Ga 14,27). Nếu họ thật sự yêu mến Thầy Giêsu thì họ phải vui khi thấy Thầy trở về với Chúa Cha, bởi vì “Chúa Cha cao trọng hơn Thầy” (Ga 14,28). Tuy Chúa Cha và Chúa Con ngang bằng nhau vì cùng là một Thiên Chúa từ đời đời, nhưng khi Chúa Con hạ mình xuống làm người nơi Đức Giêsu, thì có thể nói, Chúa Cha cao trọng hơn Đức Giêsu. Chúa Cha là Đấng sai Đức Giêsu, còn Đức Giêsu là người được Cha sai (Ga 6,39; 13,16). Chúa Cha là Đấng đã ban cho Đức Giêsu mọi sự, còn Đức Giêsu đã nhận mọi sự từ Cha (Ga 3,35; 13,3; 17,2). Đức Giêsu là người Con luôn vâng phục Cha khi sống nơi trần thế. Ngài chỉ nói điều Ngài nghe từ Chúa Cha: “Lời của anh em nghe đây không phải là của Thầy, nhưng là của Chúa Cha, Đấng đã sai phái Thầy” (Ga 14,24). Ngài chỉ làm điều Ngài thấy Chúa Cha làm (Ga 5,19).