Bài Ðọc I: Ds 6, 22-27
“Họ sẽ kêu cầu danh Ta trên con cái Israel và Ta sẽ chúc lành cho chúng”.
Trích sách Dân Số.
Chúa phán cùng Môsê rằng: “Hãy nói với Aaron và con cái nó rằng: Các ngươi hãy chúc lành cho con cái Israel; hãy nói với chúng thế này: “Xin Chúa chúc lành cho con, và gìn giữ con. Xin Chúa tỏ nhan thánh Chúa cho con, và thương xót con. Xin Chúa ghé mặt lại cùng con, và ban bằng yên cho con”. Họ sẽ kêu cầu danh Ta trên con cái Israel, và Ta sẽ chúc lành cho chúng”.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 66, 2-3. 5. 6 và 8
Ðáp: Xin Thiên Chúa xót thương và ban phúc lành cho chúng con.
Xướng: 1) Xin Thiên Chúa xót thương và ban phúc lành cho chúng con; xin chiếu giãi trên chúng con ánh sáng tôn nhan Chúa, để trên địa cầu người ta nhìn biết đường lối của Ngài, cho chư dân thiên hạ được biết rõ ơn Ngài cứu độ.
Ðáp: Xin Thiên Chúa xót thương và ban phúc lành cho chúng con.
2) Các dân tộc hãy vui mừng hoan hỉ, vì Ngài công bình cai trị chư dân, và Ngài cai quản các nước địa cầu.
Ðáp: Xin Thiên Chúa xót thương và ban phúc lành cho chúng con.
3) Chư dân, hãy ca tụng Ngài; thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài! Xin Thiên Chúa ban phúc lành cho chúng con, và cho khắp cùng bờ cõi trái đất kính sợ Ngài.
Ðáp: Xin Thiên Chúa xót thương và ban phúc lành cho chúng con.
Bài Ðọc II: Gl 4, 4-7
“Thiên Chúa đã sai Con Ngài sinh hạ bởi người phụ nữ”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Galata.
Anh em thân mến, khi đã tới lúc thời gian viên mãn, Thiên Chúa đã sai Con Ngài sinh hạ bởi người phụ nữ, sinh dưới chế độ Luật, để cứu chuộc những người ở dưới chế độ Luật, hầu cho chúng ta được nhận làm dưỡng tử. Sở dĩ vì anh em được làm con, Thiên Chúa đã sai Thần Trí của Con Ngài vào tâm hồn chúng ta, kêu lên rằng: “Abba!”, nghĩa là “Lạy Cha!” Thế nên, bạn không còn phải là tôi tớ, nhưng là con; mà nếu là con, tất bạn cũng là người thừa kế, nhờ ơn Thiên Chúa.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Dt 1, 1-2
Alleluia, alleluia! - Thuở xưa, nhiều lần nhiều cách, Thiên Chúa đã dùng các tiên tri mà phán dạy cha ông, nhưng đến thời sau hết, tức là trong những ngày này, Người đã phán dạy chúng ta nơi người Con. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 2, 16-21
“Họ đã gặp thấy Maria, Giuse và hài nhi... và tám ngày sau người ta gọi tên Người là Giêsu”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, các mục tử ra đi vội vã đến thành Bêlem, và gặp thấy Maria, Giuse và hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ. Khi thấy thế, họ hiểu ngay lời đã báo về hài nhi này. Và tất cả những người nghe, đều ngạc nhiên về điều các mục tử thuật lại cho họ.
Còn Maria thì ghi nhớ tất cả những việc đó và suy niệm trong lòng. Những mục tử trở về, họ tung hô ca ngợi Chúa về tất cả mọi điều họ đã nghe và đã xem thấy, đúng như lời đã báo cho họ.
Khi đã đủ tám ngày, lúc phải cắt bì cho con trẻ, thì người ta gọi tên Người là Giêsu, tên mà thiên thần đã gọi trước khi con trẻ được đầu thai trong lòng mẹ.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm 1: Ghi nhớ và suy niệm trong lòng
Làm người ai cũng cần có mẹ.
Mẹ là người cưu mang, sinh ra và dưỡng nuôi con cho khôn lớn.
Khi Con Thiên Chúa làm người, mang lấy trọn phận người,
Ngài cũng cần một người mẹ, như bao người khác.
Mẹ Maria là thiếu nữ, là trinh nữ được Thiên Chúa tuyển chọn,
Để thụ thai và sinh hạ Con Một Thiên Chúa.
Khi Công đồng Êphêsô (năm 431) gọi Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa,
Công Đồng không có ý dạy
Đức Mẹ sinh ra Chúa Cha hay Chúa Thánh Thần.
Đức Mẹ chỉ sinh ra Đức Giêsu,
Mà Đức Giêsu là Ngôi Hai Thiên Chúa nhập thể,
Nên Mẹ thực sự là Mẹ Thiên Chúa (Theotokos).
Chắc Mẹ Maria không thể hiểu hết và hiểu ngay
Màu nhiệm lớn lao mà Mẹ đang cưu mang trong dạ.
Khi các mục đồng kể lại những điều huy hoàng họ nghe thấy ở Belem,
Mẹ Maria ghi nhớ tất cả những điều ấy và suy đi nghĩ lại trong tim mình.
Để đi vào mầu nhiệm cách sâu xa, cần ơn soi sáng của Chúa,
Nhưng cũng cần thái độ chiêm niệm, nghiền ngẫm trong lặng thinh.
Chúng ta thường để ý đến biến cố Truyền Tin và biến cố Giáng Sinh,
biến cố Ngôi Lời bắt đầu hiện hữu trong lòng mẹ và biến cố chào đời.
Nhưng chúng ta không được quên chín tháng Mẹ cưu mang người Con.
Con Thiên Chúa đã lớn lên từ từ trong lòng Mẹ như các thai nhi khác.
Muốn sinh Đức Giêsu cho thế giới hôm nay,
Chúng ta cũng cần nhiều thời gian để cưu mang Ngài trong cuộc đời ta,
để Ngài trở nên đủ cứng cáp khi chào đời.
Chúng ta cũng phải chấp nhận cả sự đau đớn khi sinh hạ.
Bước qua một Năm Mới, mở trang đầu của cuốn lịch mới,
Chúng ta mong những điều mới mẻ tốt lành xảy đến cho mình
Và muốn tặng cho nhau một câu chúc đầy ý nghĩa:
“Nguyện Đức Chúa ghé mắt nhìn và ban bình an cho anh em!” (Ds 6, 26).
Cầu nguyện:
Lạy Mẹ Maria,
khi đọc Phúc Âm,
lúc nào chúng con cũng thấy Mẹ lên đường.
Mẹ đi giúp bà Isave, rồi đi Bêlem sinh Ðức Giêsu.
Mẹ đưa con đi trốn, rồi dâng Con trong đền thờ.
Mẹ tìm Con bị lạc và đi dự tiệc cưới ở Cana.
Mẹ đi thăm Ðức Giêsu khi Ngài đang rao giảng.
Và cuối cùng Mẹ đã theo Ngài đến tận Núi Sọ.
Mẹ lên đường để đáp lại một tiếng gọi
âm thầm hay rõ ràng, từ ngoài hay từ trong,
từ con người hay từ Thiên Chúa.
Chúng con thấy Mẹ luôn đi với Ðức Giêsu
trong mọi bước đường của cuộc sống.
Chẳng phải con đường nào cũng là thảm hoa.
Có những con đường đầy máu và nước mắt.
Xin Mẹ dạy chúng con
đừng sợ lên đường mỗi ngày,
đừng sợ đáp lại những tiếng gọi mới của Chúa
dù phải chấp nhận đoạn tuyệt chia ly.
Xin giữ chúng con luôn đi trên Ðường-Giêsu
để chúng con trở thành nẻo đường khiêm hạ
đưa con người hôm nay đến gặp gỡ Thiên Chúa. Amen.
Suy niệm 2: Maria và Hài Nhi
“Mẹ sinh Chúa thiên đình, Đấng Tạo thành nên Mẹ…”
Đây là một câu trong Ca vãn kính Đức Mẹ ở thế kỷ 11.
Người không có đức tin sẽ chẳng thể nào hiểu nổi.
Làm sao một phụ nữ có thể sinh ra Đấng đã tạo nên mình?
Nhưng đây lại là đức tin của kitô hữu chúng ta.
Chẳng ai chối cãi chuyện Mẹ Maria sinh Đức Giêsu.
Nhưng nếu ta tin người con đó là Ngôi Lời nhập thể,
là Thiên Chúa Con Một xuống thế làm người
là Đấng Tạo Thành mọi thụ tạo, trong đó có Mẹ (Ga 1,1-18),
chúng ta mới hiểu được ý nghĩa của câu:
“Mẹ sinh Chúa thiên đình, Đấng Tạo thành nên Mẹ…”
Chúa Cha là Đấng tự hữu, không do ai sinh ra.
Chúa Con được Chúa Cha sinh ra từ vĩnh cửu
và có cùng thiên tính với Chúa Cha.
Chúa Con được Chúa Cha sai xuống trần gian,
làm người để cứu độ cả nhân loại.
Vì muốn mang trọn phận người như chúng ta,
Chúa Con cần được sinh ra bởi một người mẹ trần thế.
Maria là người được Thiên Chúa tuyển chọn làm Mẹ.
Chúa Con được cưu mang và lớn lên trong bụng Maria,
và được Mẹ sinh ra như bao trẻ em khác.
Cùng với các mục đồng, chúng ta hãy đến Bê-lem,
để ngắm nhìn một bà mẹ mới sinh con.
Bé sơ sinh được mẹ quấn tã và đặt trong máng cỏ.
Nếu chúng ta tin em bé ấy là Thiên Chúa làm người,
chúng ta sẽ quỳ xuống trước hang đá
để thờ lạy một Thiên Chúa yêu thương và khiêm hạ.
Chúng ta cũng sẽ nhận ra khuôn mặt của Mẹ Maria,
người phụ nữ đã sinh ra Thiên Chúa làm người,
sinh ra Đấng Emmanuel.
Chúng ta thường nghĩ Đức Maria biết rõ mọi sự
về Người Con do mình cưu mang và sinh ra,
vì ngay từ lúc truyền tin, thiên sứ đã nói cho Mẹ biết rồi.
Thật ra Mẹ Maria từ từ hiểu về Con của Mẹ.
Đức Giêsu mà mẹ dạy dỗ, gần gũi, dưỡng nuôi,
là một mầu nhiệm từng ngày vén mở dưới mắt Mẹ.
Mẹ biết Con của Mẹ là Đấng Mêsia, là Vua,
nhưng Ngài lại không phải là vua kiểu trần gian,
với quyền lực và vinh quang trần thế.
Mẹ biết Con của Mẹ là Con Thiên Chúa,
nhưng để hiểu ý nghĩa thực sự của tước vị này,
Mẹ cần nhiều thời gian, nghiền ngẫm và cầu nguyện.
Maria là người có lòng tin.
Lòng tin đòi Mẹ suy nghĩ, nghiền ngẫm
những biến cố xảy ra mà lúc đầu không sao hiểu nổi.
Mẹ đã từng đặt câu hỏi cho thiên sứ Gabriel:
“Việc ấy sẽ xảy ra thế nào?” (Lc 1,34)
Mẹ không hiểu nên hỏi, và đi tìm câu trả lời.
Giờ đây khi các người chăn chiên kể chuyện
thiên sứ đã hiện ra với họ để báo tin mừng,
Maria đã lắng nghe, suy nghĩ và có những câu hỏi.
Không phải lúc nào Mẹ cũng thấy
một câu trả lời rõ ràng ngay lập tức.
Khi nhìn vào những gì đang xảy ra cho Hài Nhi,
nghèo khó, long đong, bị hất hủi, thiếu thốn mọi sự,
Mẹ nhớ lại lời thiên sứ, lời mục đồng…
Vẫn thói quen của Mẹ: “ghi nhớ mọi chuyện ấy
và suy đi nghĩ lại chúng trong trái tim mình” (Lc 2,19).
Mừng lễ Thánh Maria là Mẹ Thiên Chúa nhập thể,
chúng ta thấy Mẹ không xa cách với phận người.
Mẹ cũng là người đã vất vả trong hành trình đức tin,
để hiểu và đón lấy những biến cố Chúa gửi đến.
Mẹ chỉ hiểu hết về Đức Giêsu, Con của Mẹ,
sau khi Ngài hoàn tất mầu nhiệm chết và phục sinh.
Trên thiên đàng, có khi nào Mẹ ngây ngất khi nhớ lại
mình đã nhiều năm ở bên một vị Thiên Chúa,
đã dưỡng nuôi và đã góp phần làm cho Ngài lớn lên?
Cầu nguyện:
Lạy Mẹ Maria,
Chúng con tạ ơn Chúa Giêsu
đã ban cho chúng con một người mẹ
như quà tặng vô giá lúc Người sắp lìa đời.
Mẹ được chọn làm thân mẫu của Chúa
và được ban đầy ân sủng siêu phàm,
khiến muôn thế hệ phải ngợi khen chúc tụng.
Nhưng Mẹ cũng là tỳ nữ mọn hèn
luôn mau mắn thi hành ý định của Thiên Chúa,
dù Mẹ chẳng hiểu hết được mầu nhiệm cao sâu.
Chúng con tưởng Mẹ sẽ đi trên con đường đầy hoa,
nhưng thật ra Mẹ đã đi con đường của Chúa,
con đường gập ghềnh và trắc trở,
với lưỡi gươm sắc đâm thấu tâm hồn.
Trong đời Mẹ có bao tiếng xin vâng trên môi,
từ tiếng xin vâng đầu tiên đến tiếng xin vâng trên núi Sọ.
Những tiếng xin vâng này
kết hợp với tiếng xin vâng của Con Mẹ
để Người đem ơn cứu độ cho chúng con.
Lạy Mẹ Maria,
là Mẹ Chúa Giêsu và là Mẹ chúng con.
Mẹ đã sống trọn phận người như chúng con,
và đã chiến thắng sau khi kết thúc cuộc đời trần thế.
Mẹ hiểu chúng con cần lời chuyển cầu của Mẹ biết bao
đang khi phải chiến đấu giữa trần gian đầy sóng gió.
Ước gì chúng con cũng có phúc vì đã tin như Mẹ,
có phúc vì đã làm cho Con của Mẹ được sinh ra,
và lớn lên trong thế giới hôm nay. Amen.