Bài Ðọc I: Đnl 31, 1-8

“Giosuê, anh hãy dũng mạnh và can đảm: anh sẽ đem dân vào Ðất Nước”.

Trích sách Ðệ Nhị Luật.

Môsê đến nói với toàn dân Israel tất cả những lời này: “Tôi hôm nay đã một trăm hai mươi tuổi. Tôi không còn đi đứng được nữa, nhất là khi Chúa đã phán cùng tôi rằng: “Ngươi sẽ không qua sông Giođan này”. Chúa là Thiên Chúa của ngươi sẽ qua trước ngươi, chính Người sẽ tiêu diệt các dân tộc ấy trước mặt ngươi và ngươi sẽ thắng chúng. Chính Giosuê sẽ qua trước ngươi như Chúa đã phán. Chúa sẽ đối xử với chúng như đã đối xử với Sêhon và Og là vua người Amorê và với đất nước các vua ấy. Người đã tiêu diệt chúng. Vậy khi Chúa nộp chúng cho các ngươi, các ngươi sẽ đối xử với chúng như tôi đã truyền cho các ngươi. Hãy dũng mạnh và kiên trì, đừng sợ, đừng kinh hãi trước mặt chúng. Vì chính Chúa là Thiên Chúa các ngươi dẫn đường cho các ngươi, Người sẽ không bỏ rơi và lìa khỏi các ngươi”.

Ông Môsê gọi ông Giosuê đến và nói với ông trước mặt toàn dân Israel rằng: “Hãy dũng mạnh và can đảm: vì anh sẽ đem dân này vào Ðất Nước Chúa đã thề hứa sẽ ban cho cha ông chúng; chính anh sẽ bắt thăm phân chia phần đất ấy. Chúa là Ðấng dẫn đàng cho anh, chính Người sẽ ở với anh. Người sẽ không bỏ rơi và lìa khỏi anh. Anh đừng sợ và đừng kinh hãi”.

Ðó là lời Chúa.


Ðáp Ca: Ðnl 32, 3-4a. 7. 8. 9 và 12

Xướng: 1) Tôi sẽ kêu cầu thánh danh Chúa. Các ngươi hãy mang sự uy linh lại cho Chúa chúng ta. Các công trình của Thiên Chúa đều hoàn hảo, và mọi đường lối của Người đều chính trực.

Ðáp: Chúa lấy dân Người làm phần riêng mình (c. 9a).

2) Ngươi hãy nhớ lại những ngày xa xưa, hãy tưởng nghĩ lại mỗi thế hệ: Hãy hỏi cha ngươi, và người sẽ loan báo cho ngươi; hãy hỏi tổ phụ ngươi, và các ngài sẽ chỉ dạy ngươi.

Ðáp: Chúa lấy dân Người làm phần riêng mình (c. 9a).

3) Khi Ðấng Tối Cao phân chia các dân tộc, khi Người tách biệt con cái của Ađam, Người đã thiết lập ranh giới của các nước, chiếu theo số con cái Israel.

Ðáp: Chúa lấy dân Người làm phần riêng mình (c. 9a).

4) Nhưng Chúa lấy dân Người làm phần riêng mình, chọn Giacóp làm dây đo cơ nghiệp của Người. Chỉ có một Chúa là Ðấng dẫn đưa nó, và chẳng có Chúa nào khác ở với nó.

Ðáp: Chúa lấy dân Người làm phần riêng mình (c. 9a).


Alleluia: 1Sm 3,9

Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin hãy phán, vì tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe: Chúa có lời ban sự sống đời đời. - Alleluia.


Phúc Âm: Mt 18, 1-5. 10. 12-14

“Các con hãy coi chừng, đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy các môn đệ đến bên Chúa Giêsu mà hỏi: “Chớ thì ai là kẻ lớn nhất trong Nước Trời?” Chúa Giêsu gọi một trẻ nhỏ lại, đặt nó giữa các ông mà phán rằng: “Thật, Thầy bảo thật các con: nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. Vậy ai hạ mình xuống như trẻ nhỏ này, người ấy là kẻ lớn nhất trong Nước Trời.

“Và kẻ nào đón nhận một trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy. Các con hãy coi chừng, đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này, vì Thầy bảo các con, thiên thần của chúng trên trời hằng chiêm ngưỡng thánh nhan Cha Ta, Ðấng ngự trên trời.

“Các con nghĩ sao? Nếu ai có một trăm con chiên mà lạc mất một con, thì người đó lại không bỏ chín mươi chín con trên núi, để đi tìm con chiên lạc sao? Nếu người đó tìm được, Thầy bảo thật các con, người đó sẽ vui mừng vì con chiên đó, hơn chín mươi chín con chiên không thất lạc. Cũng vậy, Cha các con trên trời không muốn để một trong những kẻ bé mọn này phải hư mất”.

Ðó là lời Chúa.


Suy niệm:

Làm lớn ở trong nhóm hay trong Giáo Hội,

đó vẫn là mối bận tâm gây tranh cãi giữa các môn đệ Thầy Giêsu.

Sau khi Thầy loan báo lần thứ hai về cuộc Khổ nạn (Mt 17, 22-23),

các môn đệ vẫn bị hút vào câu hỏi ai là người lớn nhất (c. 1).

Như một nhà sư phạm khéo léo, Thầy Giêsu đã gọi một em nhỏ lại,

đặt em đứng giữa các ông, và đưa ra câu trả lời.


Câu trả lời của Thầy chắc đã làm các môn đệ bị sốc.

Trong xã hội Do thái thời Đức Giêsu, trẻ em không có vai vế gì,

cũng chẳng có chút quyền hành hay sự độc lập.

Chúng không phải là biểu tượng cho sự trong trắng, ngây thơ,

cho bằng là biểu tượng cho sự tùy thuộc, lệ thuộc vào người lớn.

Khi đặt một em nhỏ bằng xương bằng thịt giữa các ông,

Thầy Giêsu đã đưa ra câu trả lời rồi.

Đối với Thầy, điều kiện để vào Nước Trời mai sau,

là phải trở nên như trẻ em (c. 3).

Muốn trở nên như trẻ em, cần phải trở lại, nghĩa là quay lại, hoán cải.

Chỉ người lớn nào dám đổi hướng sống, mới có thể trở nên trẻ thơ.

Chỉ ai dám rũ bỏ đam mê về quyền lực và tiếng tăm, về địa vị và chỗ đứng,

người ấy mới có thể vào Nước Trời.

Nước Trời là Nước của trẻ thơ,

và những ai trở nên giống trẻ thơ nhờ hoán cải.


Vậy ai là người lớn nhất trong Nước Trời?

Thầy Giêsu trả lời, đó là người tự hạ, thấp kém như một em nhỏ (c. 4).

Để vào được Nước Trời, để làm người lớn nhất trong Nước đó,

cần trở nên như trẻ thơ, tay trắng, không tự hào, tự mãn về mình,

không cậy dựa vào đạo đức của bản thân, nhưng vào tình thương của Chúa.

Như thế người lớn nhất trong Nước Trời lại là người nhỏ bé, khiêm nhu.


Thầy Giêsu không chỉ giúp môn đệ hiểu xem ai là người lớn nhất thực sự,

Ngài còn dạy họ biết quý giá trị của từng con người trong cộng đoàn.

Cộng đoàn tín hữu nào cũng có những môn đệ yếu kém mặt này, mặt khác.

Ở đây họ được gọi là những kẻ bé mọn.

Thầy Giêsu nhấn mạnh đến phẩm giá của những kẻ bé mọn này.

Không ai được phép khinh rẻ một người nào trong nhóm họ.

Họ được bảo trợ bởi các thiên thần riêng,

và các thiên thần của họ vẫn chiêm ngưỡng nhan Cha ở trên trời (c. 10).

Có những môn đệ bé mọn bị sa ngã, lạc lối.

Thái độ của người lãnh đạo là để lại chín mươi chín con chiên

để đi tìm một con chiên lạc.

Cả con chiên lạc cũng vẫn có giá trị khiến ta phải tốn công sức để tìm về.

“Thiên Chúa không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.”

Chính vì thế từng con chiên lạc đều đáng chúng ta trân trọng.

Khi nhìn trẻ nhỏ và kẻ bé mọn trong cộng đoàn bằng cặp mắt của Chúa,

chúng ta sẽ biết cư xử tử tế và kính trọng họ hơn.


Cầu nguyện:


Lạy Chúa Giêsu,

xin cho con trở nên đơn sơ bé nhỏ,

nhờ đó con dễ nghe được tiếng Chúa nói,

dễ thấy Chúa hiện diện

và hoạt động trong đời con.


Sống giữa một thế giới đầy lọc lừa và đe dọa,

xin cho con đừng trở nên cứng cỏi,

khép kín và nghi ngờ.


Xin dạy con sự hiền hậu

để con biết cảm thông và bao dung với tha nhân.


Xin dạy con sự khiêm nhu

để con dám buông đời con cho Chúa.


Cuối cùng, xin cho con sự bình an sâu thẳm,

vui tươi đi trên con đường hẹp với Ngài,

hạnh phúc vì được cùng Ngài chịu khổ đau. Amen.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J