Bài Ðọc I: 1Ga 5, 5-6. 8-13
“Thánh Thần, nước và máu”
Trích thư thứ nhất của Thánh Gioan Tông Ðồ.
Các con thân mến, ai là người chiến thắng thế gian, nêu không phải là người tin rằng Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa? Ðấng đã đến nhờ nước và máu, chính là Ðức Giêsu Kitô, không phải trong nước mà thôi, nhưng trong nước và máu nữa. Có Thánh Thần làm chứng: Thánh Thần, nước và máu, cả ba chỉ là một. Nếu chứng của Người đời mà chúng ta còn nhận lấy, thì chứng của Thiên Chúa còn mạnh hơn. Vì đó là chứng của Thiên Chúa, chứng mạnh hơn là Người đã làm chứng về Con mình. Ai tin kính Con Thiên Chúa, thì có chứng của Thiên Chúa nơi mình. Còn ai không tin Thiên Chúa, thì cho Người là gian dối, vì kẻ ấy không tin nơi chứng mà Thiên Chúa đã làm chứng về Con mình. Và chứng đó là thế này: Thiên Chúa đã ban cho chúng ta sự sống đời đời, và sự sống đó ở trong Con của Người. Ai có Chúa Con, thì có sự sống, còn ai không có Chúa Con, thì cũng không có sự sống. Ta viết các điều này cho các con, để các con biết rằng: Các con là những người tin vào danh Con Thiên Chúa, các con được sống đời đời.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 147, 12-13. 14-15. 19-20
Ðáp: Giêrusalem hỡi, hãy ngợi khen Chúa.
Xướng 1) Giêrusalem hỡi, hãy ngợi khen Chúa, Hãy ngợi khen Thiên Chúa ngươi, hỡi Sion, vì Người đã củng cố then chốt cửa thành ngươi, con cái ngươi được Người chúc phúc trong ngươi.
Ðáp: Giêrusalem hỡi, hãy ngợi khen Chúa.
2) Người sắp đặt bờ cõi ngươi trong thanh bình, cho ngươi hưởng no nê những tinh hoa lúa miến. Người đã sai Lời Người xuống mặt đất, và Lời Người đã mau mắn chạy đi.
Ðáp: Giêrusalem hỡi, hãy ngợi khen Chúa.
3) Người đã trao Lời Người cho Giacób, Lề Luật và giới răn người cho Israel. Người không làm như thế cho dân khác, không bày tỏ cho họ biết giới răn Người.
Ðáp: Giêrusalem hỡi, hãy ngợi khen Chúa.
Alleluia: Ga 1, 14và12b
Alleluia, Alleluia. Ngôi Lời đã làm người và ở giữa chúng ta. Những ai tiếp rước Người, thì Người ban cho họ quyền làm con Thiên Chúa. - Alleluia.
Phúc Âm: Mc 1, 6b-11
“Con là con yêu qúy của Cha, con đẹp lòng Cha mọi đàng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy Gioan rao giảng rằng: “Có Ðấng đến sau tôi, nhưng quyền lực hơn tôi, tôi không xứng đáng cúi xuống cởi dây giày cho Người. Phần tôi, tôi đã rửa anh em trong nước, nhưng Người, Người sẽ rửa anh em trong Thánh Thần. Và đã xảy ra là trong những ngày đó, Chúa Giêsu từ Nazarét xứ Galilêa đến và chịu phép rửa bởi Gioan ở sông Giođan. Khi vừa lên khỏi nước, Người liền thấy trời mở ra, thấy Thánh Thần như chim bồ câu ngự xuống trên mình. Và có tiếng từ trời: Con là con yêu quý của Cha, con đẹp lòng Cha mọi đàng.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Sau khi mừng Lễ Chúa Hiển Linh cho các đạo
sĩ dân ngoại,
chúng ta mừng Đức Giêsu được hiển linh trên
sông Giođan,
dù theo Tin Mừng Máccô, cuộc hiển linh này
chỉ mình Ngài biết.
Nghe lời kêu gọi của Gioan từ hoang địa,
bao người từ khắp nơi kéo đến thú tội và chịu
phép rửa của ông.
Phép rửa này nhằm bày tỏ lòng sám hối để được
tha các tội (Mc 1, 4-5).
Trong số những người xếp hàng chờ đến lượt
mình,
có Đức Giêsu, một ông thợ mộc từ vùng
Nadarét.
Đức Giêsu có thú tội với Gioan, và sám hối để
được tha thứ không?
Đức Giêsu có biết mình là Đấng cao trọng mà
Gioan loan báo không?
Chúng ta cần chiêm ngắm mầu nhiệm lạ lùng
này thật lâu.
Hành vi công khai đầu tiên của Đức Giêsu
là đứng chung với đồng bào, với tội nhân,
là khiêm hạ để mình bị dìm xuống nước, hầu
được thanh tẩy.
Nhưng vào chính giây phút Ngài lên khỏi nước
(c. 10)
bất ngờ Ngài thấy trời cao mở ra:
Thần Khí như chim bồ câu ngự xuống trên
Ngài,
bất ngờ Ngài nghe tiếng Thiên Chúa nói riêng
với mình :
“Con là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về
Con” (c. 11).
Đối với Đức Giêsu, đây thật là một mặc khải
quan trọng.
Thiên Chúa vén mở mối tương quan Cha-Con
thân thiết,
đồng thời ban Thần Khí để Thần Khí ở lại mãi
với Đức Giêsu.
Nơi dòng sông Giođan hôm đó, có sự hiển linh
của Ba Ngôi Thiên Chúa.
Đức Giêsu là Đấng vô tội, vì luôn làm đẹp
lòng Cha,
nhưng vẫn đến với Gioan để xin chịu phép rửa
sám hối.
Đức Giêsu là Đấng gần gũi với Thiên Chúa như
Con với Cha,
nhưng cũng gần gũi với anh em của mình.
Những gì đã xảy ra ở sông Giođan, sẽ xảy ra
mãi cho Đức Giêsu.
Mỗi lần Ngài khiêm hạ dìm mình, xóa mình, hủy
mình,
là mỗi lần Ngài được nghe, được thấy Thiên
Chúa mặc khải.
Sau khi chấp nhận đi con đường thập giá (Mc
8, 31),
Đức Giêsu được biến hình và được Cha tỏ mình
trên núi (Mc 9, 2).
Sau khi chấp nhận dìm mình trong cái chết nhục
nhằn,
Đức Giêsu đã được Cha phục sinh và nâng dậy.
Có thể câu đầu tiên Chúa Cha nói với
Ngài là: “Cha hài lòng về Con”.
Cuộc sống người Kitô hữu cũng là liên tục
dìm mình.
Thánh Phaolô nói: khi được dìm vào nước lúc
chịu phép thánh tẩy,
chúng ta được dìm vào trong cái chết của Đức
Giêsu (Rm 6,3).
Chỉ ai chấp nhận bị dìm như thế, người ấy mới
được sống đời sống mới.
Đức Giêsu chịu phép rửa là mầu nhiệm đầu
tiên của Năm Sự Sáng.
Ánh sáng của Thiên Chúa chỉ bừng tỏa trên
con người khiêm nhu.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
xin
cất khỏi con mọi lo lắng bề ngoài.
Xin tha thứ cho con
vì
đã quá bận tâm
đến
những điều mình nói,
đến
ảnh hưởng của mình,
đến
những điều người ta nói và nghĩ về con.
Xin tha thứ cho con
vì
muốn nên giống kẻ khác
mà
quên mất chính mình,
vì
khao khát có được những đức tính của họ,
mà
quên phát triển bản thân.
Xin tha thứ cho con
vì
đã mất nhiều thời gian
cho
việc phô trương
hơn
là cho việc xây dựng bản thân.
Xin cho con biết cởi mở với anh em;
nhờ
đó, Chúa có thể đến với con
như
đến với một người bạn.
Và Chúa sẽ làm cho con trở nên “người”
mà Chúa mong muốn trong tình yêu của
Ngài
vì con là con của Chúa
và là anh em của mọi người. Amen.
(Michel
Quoist)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J