Bài Ðọc I: St 18, 1-10a

"Ðối với Thiên Chúa có gì khó đâu. Ta trở lại thăm ông và Sara được một đứa con trai".

Trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, Chúa hiện ra cùng Abraham dưới chòm cây ở Mambrê, đang lúc ông ngồi ở cửa lều giữa trưa nóng bức. Ông ngước mắt lên thấy ba người nam xuất hiện, đứng gần ông: Vừa trông thấy, từ cửa lều, ông chạy ra đón các vị ấy, rồi sấp mình lạy và thưa rằng: "Lạy Chúa, nếu con được đẹp lòng Chúa, xin đừng bỏ đi qua, con xin lấy ít nước để các Ðấng rửa chân, và nghỉ mát. Con xin đem ít bánh mời các Ðấng dùng để lấy sức lại rồi sẽ đi: chính vì thế mà các Ðấng đã ghé vào nhà con". Các Ðấng ấy nói: "Như ông đã ngỏ, xin cứ làm".

Abraham liền vào lều, và bảo Sara rằng: "Hãy mau mau trộn ba đấu bột làm bánh nướng". Còn ông, ông chạy đến đoàn bò bắt một con bê non hảo hạng, trao cho đầy tớ đem đi nấu. Ông lấy bơ sữa và thịt bê đã chín, dọn ra trước mặt các Ðấng. Chính ông đứng hầu các Ðấng dưới bóng cây.

Ăn xong, các Ðấng hỏi Abraham rằng: "Sara bạn ông đâu?" Ông trả lời: "Kìa, bạn con ở trong lều". Một Ðấng nói tiếp: "Ðộ này sang năm, khi Ta trở lại thăm ông, thì cả hai vẫn còn mạnh khoẻ, và Sara bạn ông sẽ được một con trai".

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 14, 2-3ab. 3cd-4ab. 5

Ðáp: Lạy Chúa, ai được cư ngụ trên núi thánh của Chúa? (c. 1a)

Xướng: 1) Người sống thanh liêm và thực thi công chính, và trong lòng suy nghĩ điều ngay, và lưỡi không bịa lời vu khống.

Ðáp: Lạy Chúa, ai được cư ngụ trên núi thánh của Chúa? (c. 1a)

2) Người không làm ác hại bạn đồng liêu, cũng không làm nhục cho ai lân cận. Người coi rẻ đứa bất nhân, nhưng kính yêu những ai tôn sợ Chúa.

Ðáp: Lạy Chúa, ai được cư ngụ trên núi thánh của Chúa? (c. 1a)

3) Người không xuất tiền đặt nợ thu lời, cũng không ăn hối lộ hại người hiền lương. Người thực thi những điều kể đó, thì muôn đời chẳng có lung lay.

Ðáp: Lạy Chúa, ai được cư ngụ trên núi thánh của Chúa? (c. 1a)

 

Bài Ðọc II: Cl 1, 24-28

"Mầu nhiệm ẩn giấu từ muôn thuở, nhưng nay đã được tỏ bày cho các thánh".

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côlôxê.

Anh em thân mến, hiện nay tôi vui sướng trong những đau khổ tôi phải chịu vì anh em. Tôi bổ khuyết nơi thân xác tôi những gì còn thiếu sót trong cuộc thương khó của Ðức Kitô, để Hội thánh là thân xác của Người được nhờ. Tôi đã được trở thành người phục vụ Hội thánh theo sự an bài của Thiên Chúa, Ðấng đã trao phó cho tôi rao giảng đầy đủ lời Chúa, đó là mầu nhiệm ẩn giấu từ muôn thuở qua muôn thế hệ, nhưng nay đã được tỏ bày cho các thánh của Người. Thiên Chúa muốn tỏ bày cho họ biết thế nào là sự phong phú vinh quang của mầu nhiệm nơi dân ngoại, tức là Ðức Kitô trong anh em, Người là niềm hy vọng vinh quang. Tôi loan báo Người, cảnh tỉnh mọi người, đem tất cả khôn ngoan mà dạy dỗ mọi người, để làm cho mọi người nên hoàn hảo trong Ðức Giêsu Kitô.

Ðó là lời Chúa.

 

Alleluia: Mt 4, 4b

Alleluia, alleluia! - Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Lc 10, 38-42

"Martha rước Người vào nhà mình. Maria đã chọn phần tốt nhất".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu vào một làng kia và có một phụ nữ tên là Martha rước Người vào nhà mình. Bà có người em gái tên là Maria ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người. Martha bận rộn với việc thết đãi khách. Bà đứng lại thưa Người rằng: "Lạy Thầy, em con để con hầu hạ một mình mà Thầy không quan tâm sao? Xin Thầy bảo em con giúp con với". Nhưng Chúa đáp: "Martha, Martha, con lo lắng bối rối về nhiều chuyện. Chỉ có một sự cần mà thôi: Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy mất".

Ðó là lời Chúa.


BÀI 1: CHỌN PHẦN TỐT HƠN

Suy Niệm

Nếu chị Mác-ta cứ ở dưới bếp lo việc nấu nướng

thì chẳng có chuyện gì, chị được Thầy khen là khác.

Chị là người đảm đang, năng động, đã đón Thầy vào nhà.

Thầy và các môn đệ đến thăm nhà bất ngờ quá.

Chị vừa vui, vừa lo làm sao tiếp đãi cho đàng hoàng.

Trong đầu chị có bao việc phải làm.

Đúng là chị có bị căng thẳng và chịu nhiều áp lực.

Chị cần một người phụ giúp để dọn bữa cho kịp giờ.

Giá mà có cô em ở đây !

 

Nhưng chị thấy cô em Maria đang ngồi bên chân Chúa.

Cô ấy chăm chú lắng nghe Chúa nói với sự thích thú.

Tại sao lại có thể như thế được?

Tại sao một người bù đầu với công việc,

trong khi người khác lại nhàn nhã, thảnh thơi ?

Ngồi nghe Chúa nói đâu phải là việc của phụ nữ.

Chị đã tiến lại, đứng trước Thầy và có ý trách móc khi nói:

“Em con để con phục vụ một mình mà Thầy chẳng lưu tâm.”

Có vẻ chị không coi tiếp khách là một việc phục vụ.

Chỉ làm bếp mới là phục vụ thôi!

Mác-ta đã xin Thầy bảo cô em xuống phụ giúp mình,

như thế mọi người sẽ được ăn sớm hơn.

Nhưng nếu Maria xuống bếp, Thầy sẽ phải ngồi một mình,

với câu chuyện còn dang dở…

Thật ra, Thầy ghé nhà này đâu phải vì một bữa ăn,

mà vì nơi đây Thầy gặp được những người bạn thân thiết.

Nơi đây Thầy được chia sẻ với họ những vui buồn của sứ vụ.

Hạnh phúc của Thầy là có người lắng nghe cách say mê.

Niềm vui của Thầy là có người trân trọng lời Thầy nói.

Cô Maria biết cách diễn tả lòng hiếu khách.

Cô làm điều mà một bữa ăn ngon không thể nào thay thế.

Có vẻ cô chẳng làm gì, nhưng lại đang làm điều cần làm.

 

Thầy Giêsu thông cảm với sự căng thẳng của chị Mác-ta.

Hẳn Thầy cũng mong sớm có bữa ăn nóng sốt.

Nhưng Thầy lại không thể chiều ý của chị được,

không thể bảo cô em Maria xuống phụ bếp với chị Mácta.

Lý do không phải chỉ vì Thầy muốn nói xong câu chuyện,

mà vì Thầy tôn trọng chọn lựa của Maria.

Ngồi dưới chân Thầy để nghe là một chọn lựa nghiêm túc.

“Maria đã chọn phần tốt hơn, phần ấy không ai lấy đi được.”

Nấu nướng một bữa ăn ngon cho Thầy là điều tốt,

nhưng ngồi nghe Thầy nói là điều tốt hơn.

Dọn bữa cho Thầy là điều cần,

nhưng ngồi hầu chuyện Thầy lại cần thiết hơn.

 

Chị Mác-ta trách Thầy chứ Thầy không trách chị Mác-ta.

Thầy biết chị phải lo toan nhiều việc phục vụ (Lc 10,40),

nên lòng băn khoăn xao xuyến về nhiều chuyện (Lc 10,41).

Bởi đó Thầy gọi tên chị hai lần: “Mác-ta ! Mác-ta !”

Thầy muốn kéo chị ra khỏi cái nhiều làm chị bị rối,

để tập trung vào cái một (Lc 10,42).

Thầy mong chị phục vụ Thầy với tâm hồn vui tươi bình an,

và cũng nhìn nhận giá trị của việc Maria phục vụ.

 

Câu chuyện của chị em Mác-ta và Maria còn kéo dài mãi.

Chúng ta vẫn thường giống Mác-ta tất bật, không yên,

bị đè bẹp bởi gánh nặng công việc, kể cả việc của Chúa.

Chúng ta cần có những giây phút thư giãn như Maria,

ngồi bên chân Chúa để lắng nghe Lời Ngài (Lc 10,39).

Nhưng lắng nghe không hề là chuyện khoanh tay thụ động,

vì lắng nghe luôn đi với thực hành (Lc 6,47-48; 8,21; 11,28).

Chỉ ai gắn bó với Chúa qua gặp gỡ cầu nguyện,

người ấy mới có thể phục vụ tha nhân lâu bền và siêu thoát.

 

Cầu Nguyện

Lạy Chúa Giêsu,

Có những ngày con cảm thấy đời sống thật nặng nề.

Có những lúc con muốn buông trôi,

để mặc cho dòng đời đưa đẩy,

Có những khoảng thời gian dài,

con như mảnh đất khô khan cằn cỗi.


Xin cho con ánh sáng của Chúa

để con biết lối mà đi.

Xin cho con Tấm Bánh của Chúa

để con có sức mà dấn bước.

Xin cho con Lời của Chúa

để con vững một niềm tin.

Xin cho con sự sống của Chúa

để con lấy lại niềm hăng say và sự tươi tắn,

niềm vui và sáng tạo.

 

Lạy Chúa Giêsu,

Con thấy mình cần Chúa

trong mỗi giây phút của cuộc đời.

Ước gì ai gặp con

cũng gặp được sự hiện diện của Chúa.

 

BÀI 2: NGỒI BÊN CHÂN CHÚA

Suy Niệm

Nếu dựa trên bài Tin Mừng về người Samari tốt lành,

hẳn chị Mácta phải nhận được một lời ca ngợi,

vì chị đã làm, đã phục vụ Ðức Giêsu.

Thế nhưng ở đây, Ngài chỉ dành cho chị lời trách móc.

Ðức Giêsu có đối xử bất công không?

 

Chúng ta cần nhìn ngắm chị Mácta tất bật dưới bếp.

Chị thấy còn bao việc phải làm ngay cho kịp.

Lòng chị lo lắng bồn chồn về việc tiếp đãi Chúa.

Vậy mà cô em Maria lại ngồi không…

Mácta không thể nén được nữa.

Chị ngắt lời Ðức Giêsu khi đang trò chuyện với em.

Hơn nữa, chị muốn Ngài bảo em mình xuống bếp.

Có vẻ Mácta không quý cuộc trò chuyện này.

Chị trách nhẹ Đức Giêsu là không quan tâm đến chị.

Câu trả lời của Ðức Giêsu đầy cảm thông, trìu mến.

Ngài hiểu nỗi bối rối của Mácta khi tiếp đãi Ngài,

nhưng Ngài cho thấy ngồi nghe cũng là một cách tiếp đãi,

thậm chí một cách tiếp đãi tuyệt vời.

 

Trong một thế giới thực dụng, coi trọng hiệu quả,

Hội Thánh có khá nhiều Mácta và rất ít Maria.

Lắng nghe Lời Chúa, cầu nguyện bị coi là điều xa xỉ,

là những điều vô ích, mất thì giờ, ù lì, thụ động.

Nhưng có hành động nào hiệu quả bằng ngồi nghe Chúa?

Gặp Ðấng Toàn Năng cho ta sức mạnh để làm mọi sự.

Một Hội Thánh quân bình khi có cả Mácta và Maria.

Một Kitô hữu quân bình khi coi trọng việc ngồi bên Chúa.

Không chỉ là làm việc cho Chúa, mà còn sống với Chúa

trong một tương quan mật thiết bền chặt.

 

Ðừng đợi lúc rảnh, lúc lắng mới đến gặp Chúa.

Lúc cần gặp Chúa hơn cả là lúc bận bịu, lo âu.

Con người hiệu năng là con người cầu nguyện.

Khi được hỏi về bí quyết của mình, Mẹ Têrêsa đáp:

“Bí quyết của tôi rất đơn giản: tôi cầu nguyện.”

Có ai trong chúng ta muốn chọn phần tốt hơn như Maria?

Khi nhìn Mácta, chúng ta thấy khuôn mặt của mình.

Lúc đầu, tôi chỉ muốn phục vụ Chúa.

Nhưng dần dần, điều chi phối tôi không phải là Chúa nữa,

mà là sự thành công rực rỡ của tôi.

Tôi huy động mọi người phục vụ cho dự tính của tôi,

thay vì phục vụ Chúa.

Cuối cùng không rõ tôi tìm Chúa hay tìm mình,

tìm làm vui lòng Chúa hay thành công cá nhân.

Có khi chúng ta cũng bắt Chúa đứng vào phe mình

để cho công việc của mình chóng thành tựu.

 

Làm thế nào để chúng ta phục vụ

mà không thấy mình phục vụ,

không ngắm nghía, nhâm nhi sự quảng đại của mình?

Làm sao tôi có thể yêu một cách trong suốt như Maria?

 

Gợi ý chia sẻ

1. Cầu nguyện là lắng nghe Chúa nói với mình, là gặp gỡ Chúa trong tình con thảo. Bạn nghĩ gì về đời sống cầu nguyện của bạn hiện nay? Chất lượng và thời gian ra sao?

2. Cái khó và cái dễ khi bạn cầu nguyện trong một xã hội công nghiệp hiện đại?

 

Cầu nguyện

Lạy Ngôi Lời Thiên Chúa rất đáng mến,

xin dạy con biết sống quảng đại,

biết phụng sự Chúa cho xứng với uy linh Ngài,

biết cho đi mà không tính toán,

biết chiến đấu không ngại thương tích,

biết làm việc không tìm an nghỉ,

biết hiến 4 han mà không mong chờ phần thưởng nào

ngoài việc biết mình đã chu toàn Thánh Ý Chúa. Amen.

 

BÀI 3: CHỈ CÓ MỘT ĐIỀU CẦN

Suy Niệm

Trên dặm đường rao giảng Tin Mừng,

thỉnh thoảng Ðức Giêsu và các môn đệ

gặp được một chỗ nghỉ chân chan chứa tình người.

Mácta là chủ nhà đón tiếp Ðức Giêsu.

Chị tất bật lo việc tiếp đãi nấu nướng,

chị lo lắng trước bao việc phải làm ngay

để có được một bữa ăn thịnh soạn

hầu tỏ lòng kính trọng đối với vị khách quý.

Trong khi đó cô em Maria lại vô tư và bình thản,

ngồi dưới chân Chúa mà nghe Lời Người.

Maria say mê nghe Lời Chúa,

Lời mở tâm tư cô ra trước những chân trời mới mẻ.

Cô thấy chẳng có gì hạnh phúc hơn giây phút này,

được ngồi nghe Thầy giảng như một môn đệ thực thụ.

Mácta không hiểu được cô em gái,

chị cũng không hiểu được Ðức Giêsu,

nên cuối cùng chị đã đến thưa với Chúa:

“Thầy không để ý tới sao?”

Mácta muốn Thầy để ý đến việc mình đang làm,

muốn Thầy nhận ra sự vất vả mình phải chịu.

“Em con để mình con phục vụ.”

Mácta tưởng chỉ có mình mới là người phục vụ.

Chị không nhận thấy rằng Maria cũng đang tiếp khách

và ngồi nghe Chúa cũng là một cách phục vụ.

“Xin Thầy bảo em giúp con một tay.”

Mácta kéo Ðức Giêsu vào cuộc,

kéo Ngài đứng về phía mình, phía đúng,

để gây áp lực trên cô em.

Chị muốn Maria phải vào bếp với mình,

phải phục vụ theo kiểu của mình.

Ngấm ngầm, Mácta không chấp nhận kiểu phục vụ của Maria.

Có lẽ chị nghĩ đó là một hành vi vô ích,

trong khi có biết bao việc quan trọng khác cần làm.

 

Ðức Giêsu không ghét Mácta,

cũng không coi nhẹ việc phục vụ của chị,

nhưng buộc lòng Ngài phải lên tiếng.

Ngài muốn giải phóng Mácta khỏi nỗi bồn chồn quá mức.

Ngài muốn giải phóng chị khỏi cái tôi, khỏi lối nhìn hẹp hòi,

để nhận ra điều duy nhất cần thiết.

Ngài gọi tên chị hai lần: “Mácta! Mácta!

Con lo lắng và xao động vì nhiều chuyện quá,”

dù chuyện ấy là chuyện con lo cho Thầy.

Cần thanh lọc lòng mình khỏi những tìm kiếm vị kỷ,

khỏi những ganh tị nhỏ mọn và tự mãn ngấm ngầm,

để có thể làm việc cho Chúa trong bình an thư thái,

dù có gặp thất bại hay bị lãng quên.

“Chỉ có một chuyện cần mà thôi.”

Coi chừng nỗi lo lắng về nhiều chuyện phụ

lại làm ta quên mất chuyện chính, một chuyện cần hơn cả,

đó là an tĩnh gặp gỡ và lắng nghe Chúa mỗi ngày

trong tư thế khiêm hạ của người môn đệ.

 

Cuộc sống dồn dập hôm nay dễ biến chúng ta thành Mácta:

xao động, âu lo, căng thẳng, mất kiên nhẫn.

Cả người làm việc cho Chúa cũng bị cuốn hút.

Có lẽ cần bớt việc và thêm giờ cầu nguyện,

cần để cho Chúa làm việc nơi tôi và qua tôi

thay vì tự mình bươn chải một mình.

Phải chăng đời Kitô hữu là kết hợp giữa Mácta và Maria,

giữa tất bật và an tĩnh,

giữa lăng xăng và ngồi yên,

giữa hoạt động và cầu nguyện?

Ðể rồi giữa tất bật, tôi tìm thấy an tĩnh,

giữa lăng xăng, tôi thấy mình ngồi yên,

giữa hoạt động, tôi thấy mình chiêm niệm.

 

Gợi ý chia sẻ

1. Có khi nào những khúc mắc của cuộc sống đưa bạn đến ngồi dưới chân Chúa không? Bạn nghĩ gì về sự cân đối giữa cầu nguyện và hoạt động trong đời bạn? Bạn cầu nguyện có đủ và sâu không?

2. Cầu nguyện là gặp gỡ và lắng nghe như cô Maria. Có khi nào bạn có kinh nghiệm như Maria không? Bạn có khi nào nghe Chúa nói tự thẳm sâu cõi lòng không?

 

Cầu Nguyện

Khi bị bao vây bởi muôn tiếng ồn ào,

xin cho con tìm được những phút giây thinh lặng.

Khi bị rã rời vì trăm công ngàn việc,

xin cho con quý chuộng những lúc

được an nghỉ trước nhan Chúa.

 

Khi bị xao động bởi những bận tâm và âu lo,

xin cho con biết thanh thản ngồi dưới chân Chúa

để nghe Lời Người.

 

Khi bị kéo ghì bởi đam mê dục vọng,

xin cho con thoát được lên cao

nhờ mang đôi cánh thần kỳ của sự cầu nguyện.

 

Lạy Chúa,

ước gì tinh thần cầu nguyện

thấm nhuần vào cả đời con.

Nhờ cầu nguyện,

xin cho con gặp được con người thật của con

và khuôn mặt thật của Chúa.