Lời Chúa: Mt 4, 12-17.23-25
Khi
ấy, nghe tin Gioan bị nộp, Chúa Giêsu lui về Galilê. Người rời bỏ Nazareth, đến
ở miền duyên hải thành Capharnaum, giáp ranh đất Giabulon và Nephtali, để ứng
nghiệm lời đã phán bởi miệng tiên tri Isaia rằng:
“Hỡi
đất Giabulon và đất Naptali, đường dọc theo biển, bên kia sông Giođan, Galilê
của ngoại bang! Dân ngồi trong tối tăm đã thấy ánh sáng huy hoàng, ánh sáng đã
xuất hiện cho người ngồi trong bóng sự chết”. Từ bấy giờ, Chúa Giêsu bắt đầu
rao giảng và nói: “Hãy hối cải, vì Nước Trời đã gần đến”.
Và
Chúa Giêsu đi rảo quanh khắp xứ Galilê, dạy dỗ trong các hội đường của họ, rao
giảng tin mừng Nước Trời, chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền trong dân. Tiếng
tăm Người đồn ra khắp xứ Syria. Người ta đã đem đến cho Người đủ thứ bệnh nhân,
những người mắc phải tật nguyền đau đớn, quỷ ám, kinh phong, bất toại. Người đã
chữa họ lành. Dân chúng đông đảo theo Người, họ đến từ xứ Galilê, miền Thập
Tỉnh, Giêsrusalem, Giuđêa và vùng bên kia sông Giođan.
Suy niệm:
Từ sau lễ Hiển Linh đến lễ Chúa Giêsu chịu phép
Rửa,
Giáo Hội cho chúng ta đọc các bài Tin Mừng về việc Chúa tỏ mình.
Mỗi bài là một dịp Chúa tỏ mình cho Dân của Người.
Bài đọc hôm nay cho thấy Đức Giêsu tỏ mình lần đầu tiên
tại Galilê, vùng đất có nhiều người ngoại giáo sinh sống.
Ngài tỏ mình tại Caphácnaum, một tỉnh lớn chuyên đánh cá gần hồ Galilê,
tỉnh này nằm trong địa giới của chi tộc Naptali ngày xưa.
Thánh Mátthêu thấy việc tỏ mình này làm ứng nghiệm lời ngôn sứ Isaia:
“Đoàn dân đang ngồi trong cảnh tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng,
những kẻ đang ngồi trong vùng bóng tối của tử thần
nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi” (Is 9,1).
Như thế Đức Giêsu chính là ánh sáng rực rỡ xua tan
bóng tối,
Người nâng dậy những ai đang ngồi trong cảnh chết chóc, tối tăm.
Phần sau của bài Tin Mừng hôm nay cho ta thấy điều đó (Mt 4, 23-25).
Đức Giêsu đã đi khắp vùng Galilê để làm ba việc:
dạy dỗ trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng và chữa lành bệnh nhân.
Thật ra việc dạy dỗ và việc rao giảng có thể coi là một,
nếu thế chương trình hành động của Đức Giêsu sẽ gồm giảng dạy và chữa bệnh.
Dù giảng dạy hay chữa bệnh, Đức Giêsu chỉ muốn một điều
đó là làm vơi nhẹ gánh nặng của những người đang đau khổ.
Đức Giêsu loan báo Nước Trời đã đến gần (Mt 4, 17),
và Người chứng tỏ cho thấy Nước ấy đã đến thật rồi
qua việc chữa lành moi bệnh hoạn tật nguyền của dân.
Cách đây hai ngàn năm, đã có những người bị quỷ
ám, kinh phong, bại liệt.
Ngày nay, dù khoa học tiến bộ, nhưng bệnh tật vẫn không tha con người.
Y khoa vẫn phải đối mặt với những chứng bệnh mới, chưa có thuốc chữa.
Con người không bị ám bởi quỷ, nhưng bởi những sản phẩm do mình làm ra.
Làm thầy dạy và làm lương y là hai nghề đặc biệt
tiếp nối công việc ngày xưa của Thầy Giêsu,
để loan báo cho thế giới hôm nay về sự sống, ánh sáng và hy vọng.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
vì Chúa đã bẻ tấm bánh trao cho
chúng con,
xin cho những người nghèo khổ được
no đủ.
Vì Chúa đã xao xuyến
trong Vườn Dầu,
xin cho các bạn trẻ đủ sức đối diện
với những khó khăn gay gắt của cuộc
sống.
Vì Chúa bị kết án bất
công,
xin cho chúng con can đảm bênh vực
sự thật.
Vì Chúa bị làm nhục và
nhạo báng,
xin cho phụ nữ và trẻ em được tôn
trọng.
Vì Chúa chịu vác thập giá
nặng nề,
xin cho những người bệnh tật được đỡ
nâng.
Vì Chúa bị lột áo và đóng
đinh,
xin cho sự hiền hòa thắng được bạo
lực.
Vì Chúa dang tay chết
trên thập giá,
xin cho đất nối lại với trời,
con người nối lại mối dây liên đới
với nhau.
Vì Chúa đã phục sinh
trong niềm vui òa vỡ,
xin cho chúng con biết đón lấy đời
thường
với tâm hồn thanh thản bình an. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.